Thấy vậy, Cố Hạo Thiên tỏ vẻ ngượng ngùng, cuối đầu nói với hắn
"Trần tổng, thật ngại quá, chúng ta có thể nói chuyện sau được không?"
Vị tổng tài kia, vênh mặt lên nói
"Chỉ có hôm nay....!nhưng...!tôi chờ được "
Cái gì? Chờ? Hắn...hắn chờ ông sao? Không lẽ là muốn đổi ý định? Nếu được vậy thì tốt quá rồi.
Không được để ngài ấy phải chờ lâu, ông liền lôi kéo đứa con gái này vào phòng riêng để nói chuyện
Vừa đến nơi cô liền hất tay ông ra khỏi người mình.
Ông quay đầu lại nghiêm nghị nói
"Lúc nãy, mày đi đứng kiểu gì mà va phải cái thằng ranh đó vậy.
Lỡ như vì chuyện đó mà nó không kí hợp đồng thì sao?"
Cô cười mỉm nhẹ nhếch mép lên, nói
"Ký hợp đồng với người như ông chẳng thà tìm công ty bé hơn chắc còn tốt hơn đấy "
"Mày....."
Cái đứa con này, đúng thật là...!nhưng mà nghĩ lại thì cũng đúng.
Công ty ông mặc dù khá lớn nhưng năng suất làm việc lại rất thấp.
Lí do từ đâu.
Không lẽ ông chưa làm đúng cách sao?
Thôi không nói vòng vo, vào thẳng vấn đề chính đi chứ
"Con cần gì?"
"Tiền "
"Bao nhiêu?"
"20 vạn"
"Cái gì? Mày có biết, công ty ba mày đang khó khăn không vậy?"
"Không phải còn cái hợp đồng to đùng đấy sao? Bao nhiêu đó hơn cả 20 vạn"
"Nhưng mà đã ký đâu"
"Tôi không biết, mẹ tôi đang trong tình trạng nguy hiểm, ông liệu mà tự giải quyết"
"......"
"Chuyện này.....!bây giờ nhanh về đi, để tao đi gặp thằng đó xem có kí được không rồi mới quyết định"
"Vậy nếu kí không được thì ông không giải quyết sao? Tôi không biết ông làm sao nhưng nếu ông không đưa tiền cho tôi thì ngay cả cái công ty này của ông, ông cũng không giữ được đâu"
An Nhiên thuộc kiểu người"nói là làm" lại còn rất quyết đoán nên những lời cô thốt ra ông đều tin theo chúng.
"Không phải ý đó, nhưng mày về nhanh đi"
Nói rồi, ông không rằng mà bỏ đi ngay, cô cũng vì đó mà rời khỏi nơi này.
Cái nơi mà cô từng cho là thích thú nhất thì giờ đây cũng không còn nữa.
Cô nhớ, hồi lúc cô còn nhỏ, mẹ cô kể rằng 'ba và mẹ cô đã tích góp và làm rất nhiều mới đủ tiền và kinh nghiệm để mở công ty như vậy ' nhưng giờ....ha, còn đâu chứ
Ba cô từng nói, ông ấy sẽ để lại công ty bằng mọi giá, ông sẽ không để nó phải vuột mất bởi vì đây chính là kỉ niệm của vợ chồng ông.
Nhưng tất cả mọi thứ đều đã đổ vỡ từ 2 năm trước
Ngay cả đứa con gái riêng của ông cũng là lớn hơn cô 3 tuổi, cô ta còn được xuất hiện trước cô.
Vậy những lời mà ông nói...!đều là giả dối
__phía Cố Hạo Thiên __
"Trần tổng, ngại quá, để ngài chờ lâu rồi"
"Không lâu, mau vào vấn đề"
"Ờm...!thật ra...lúc nãy là con gái tôi, nó...nó bất cẩn quá nên mới va phải ngài.
Mong ngài không để bụng..."
"Con gái ông sao?"
"Vâng ạ"
"....."
"Còn chuyện hợp đồng thì....."
"Kí!"
"Hả"
"Tôi đồng ý hợp tác với ông "
'Cái gì? Đồng ý rồi sao? Wow! Đây có phải là mơ không vậy, sao...sao ngài ấy đồng ý nhanh vậy'
Cố Hạo Thiên như hốt được vàng, vui mừng muốn nhảy cả lên nhưng ông phải kiềm nén lại.
Phải kiềm lại
"Nhưng mà....!tôi có điều kiện"
Điều kiện? Thôi rồi, nếu đã đưa ra điều kiện thì chắc là không dễ thực hiện được đâu.
Nhưng mà hỏi thử xem đã, đó là điều kiện gì được chứ
"Điều kiện là gì vậy ngài?"
"Tôi muốn con gái của ông"
"Cái....!cái gì?"
"Là cô gái ban nãy "
"Nhưng...!nhưng mà...."
"Ông không đồng ý sao?"
"Tôi....!nhưng mà....con bé đó...nó cứng đầu lắm.
Tôi sợ...!nó sẽ làm phật lòng ngài "
"Càng cứng đầu tôi lại càng thích, chỉ cần tôi có được cô ấy, không những tôi hợp tác với ông, mà căn nhà phía tây thành phố, nó cũng thuộc về ông "
Trời ơi! Cái nhà đó đáng giá trăm vạn mà hắn lại đồng ý đổi với ông chỉ vì muốn An Nhiên thôi sao.
Đây còn không phải là số hưởng tới rồi à.
"Nhưng mà chỉ một đêm mà lại đắt thế sao?"
"Một đêm? Tôi đã nói với ông là tôi muốn một đêm sao?"
"Thế là bao lâu?"
"Cả đời"
Nói rồi hắn vắt chân phải lên chân trái, hai tay khoanh tròn để trước ngực, tựa lưng vào ghế dõng dạc nói
"Lúc nãy nhìn thấy, ông có vẻ không thích con bé, nên tôi sẽ rước cô ấy đi vậy"
"Nhưng mà nó còn có mẹ, với lại mẹ nó đang bệnh nặng, cần chi phí rất cao để chữa trị"