Hợp Đồng Hôn Nhân Chớp Nhoáng


Cuộc thương thảo được diễn ra ngay trong phòng khách sạn vào trưa hôm đó.

Máy tính và máy in được khách sạn khẩn cấp mang lên cho Lục Dương để anh có thể soạn hợp đồng ngay lập tức.

Kim Ngọc đọc lại một lần, đắn đo thêm nửa giây mới đặt bút ký tên.
Hợp đồng gồm bên A là Lục Dương, bên B là Kim Ngọc.

Hai bên sẽ không đăng ký kết hôn mà chỉ sống chung trên danh nghĩa vợ chồng trong vòng một năm.
Nghĩa vụ của hợp đồng gồm:
Kết hôn với nhau trên danh nghĩa, không xen vào cuộc sống riêng tư của đôi bên.

Bên A và bên B vẫn có quyền có các mối tình cảm khác nhưng không được để cho gia đình của bên A biết.
Nếu để cho gia đình của bên A biết hoặc đơn phương hủy hợp đồng thì bên A phải bồi thường cho bên B gấp mười lần.

Còn bên B nếu vi phạm hoặc hủy hợp đồng thì sẽ phải rời khỏi Lục Gia mà không được nhận bất cứ quyền lợi nào từ
bên A.
Quyền lợi của hợp đồng: Bên B sẽ được nhận vào làm công ty OCB do A chấp thuận, và sau một năm bên B sẽ nhận được số tiền 3 tỷ từ bên A.

Hợp đồng có thời hạn trong vòng một năm.
Hợp đồng hôn nhân đầy đủ chữ ký của đôi bên và còn có cả dấu lăn tay đảm bảo.
Kim Ngọc nhận lấy một bản, trong lòng có vô vàn suy nghĩ.

Cô đã đồng ý kết hôn trong một khoảnh khắc mà sự ghen tị lên đến đỉnh điểm.


Uyển Hạ và gia đình cô ta đã cướp của cô quá nhiều thứ.

Bây giờ cô muốn cướp đi thứ mà cô ta quý nhất, dĩ nhiên với loại người mê tiền như Uyển Hạ thì Lục Dương và gia tài của anh chính là điều cô ta quý nhất rồi.Với Lục Dương anh cũng có những toan tính riêng.

Anh biết bản thân đang bị Uyển Hạ thao túng quá nhiều.

Anh quyết định dùng Kim Ngọc để cho Uyển Hạ một bài học.

Anh có thể vị tha cho Uyển Hạ nhưng sẽ không dung túng cho cô ta được quyền làm bậy và giày vò anh mãi.

Anh phải cho Uyển Hạ biết, anh thương cô nhưng cũng có thể bỏ rơi cô bất cứ lúc nào.
Bởi vì cả hai người đã quyết định kết hôn nên không tiếp tục chuyến đi nữa mà về lại thành phố ngay tối hôm đó.
***
Lục Dương rời khỏi sân bay liền đi tìm Uyển Hạ để kết thúc mọi chuyện.

Tại căn hộ của Lục Dương, Uyển Hạ sau khi nghe lời chia tay của Lục Dương thì không tin nổi, cô ta cười cợt:
"Anh đang đùa em đúng không? Ban đầu anh nói anh có việc phải đi vắng một tuần, bây giờ lại nói là muốn chia tay với em.

Anh nói đi! Anh đang đùa em có đúng không?"
Mặc cho Uyển Hạ đang nắm cổ áo mình mà phát cơn cuồng nộ, Lục Dương vẫn giữ một nét mặt lạnh băng
"Anh không đùa.

Anh thật sự không thể chịu nổi em nữa rồi.


Chúng ta chia tay đi.

Em có thời gian hai ngày để chuyển tất cả đồ đạc của mình ra khỏi ngôi nhà này.

Anh không muốn nhìn thấy em trong nhà này nữa"
Lục Dương phũ phàng gỡ tay Uyển Hạ ra khỏi cổ áo mình rồi đẩy nhẹ cô ra.

Uyển Hạ vô cùng choáng váng, cô nàng chuyển từ bất mãn sang hối hận.

Lục Dương quay lưng đi, cô ta nước mắt hai hàng ôm lấy anh từ phía sau:
"Em không tin.

Em không tin đâu.

Anh sao có thể bỏ em được chứ.

Anh à! Em đã làm gì sai? Em đã làm gì sai nên anh đang phạt em có đúng không? Em biết sai rồi, em sẽ nghe lời anh, đừng bỏ em mà, Lục Dương"Nghe thấy những lời nỉ non của Uyển Hạ khiến Lục Dương cũng không hề dễ chịu.

Anh phải cố gắng nhẫn nhịn để có thể thay đổi được người con gái này.

Lục Dương gỡ tay Uyển Hạ ra khỏi eo mình rồi quay lại nhìn cô ta.
"Em đã không biết bao nhiêu lần khiến cho anh cảm thấy thất vọng.

Anh đã nói em đừng làm người mẫu nữa, nhưng rồi sao? Em vẫn muốn làm theo ý mình.

Em thích tự do làm điều mình thích nhưng không có nghĩa là buông thả bản thân.

Anh quá mệt phải nói với em về chuyện này rồi.

Anh muốn có một người vợ hiền lành, đảm đang và cư xử đúng mực chứ không phải là buông thả như em"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận