Diễm Tô mỉm cười
- Không phải bây giờ đã gọi rồi sao?
- Hừm! Đột nhiên gọi cho tao bằng một số trong nước, và không nói với tao một câu khi mày đã trở về nhà! Để tao một mình ở Hoa Kỳ, Diễm Tô mày thực sự không có lương tâm! "
- Tao trở lại Trung Quốc lần này là có việc phải làm, quay lại với công việc kinh doanh.
Mày đã bao giờ nghe nói về Âu Thần chưa?
Cô gái có tên là Chu Uyển Đình trầm ngâm, im lặng một lúc mới trả lời
- Mày nói Âu Thần _ chủ tịch tập đoàn Phong Thần? Sao tao lại không biết được chứ! Cử nhân vàng số một của Trung Quốc! Bao nhiêu phụ nữ mơ ước được kết hôn với anh ta! Sao lại nhắc đến Âu Thần, mày nợ anh ta tiền hay muốn lấy anh ta?
- Thôi đi!
Diễm Tô ngưỡng mộ trí tưởng tượng của người bạn này,
- Tao đang ở nhà anh ta!
- Cái gì?
Chu Uyển Đình vỗ bàn đứng lên,
- Diễm Tô! Không phải mày bán thân đây chứ? Mặc dù Âu Thần giàu có, đẹp trai, của cải dùng cả đời không hết, bên cạnh hắn thì được ăn ngon mặc đẹp nhưng mày không thể......
- Đầu mày nghĩ cái quái gì vậy!
Diễm Tô ngắt lời Uyển Đình
- Hai ngày qua đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Tao biết bây giờ tao nói ra thì mày không tin.
Lục Khánh Luân đã đính hôn với Khúc Diễm Nhi rồi! Anh ta đã liên lạc với tao và Diễm Nhi cùng lúc.
Bọn họ đã có quan hệ, bây giờ còn có cả trẻ con nữa!
- Cái gì? Tên khốn này!
Chu Uyển Đình tức giận đến mức đập bàn, mọi người trong nhà hàng đều ngước nhìn cô.
Uyển Đình nhận ra rằng hành động của mình quá lố nên ngồi xuống tức giận nói:
- Hiện tại tao đang ăn cơm ở nhà hàng, nghe tin này đột nhiên hết hứng ăn .
- Tao mới biết sự thật hôm qua.
Hôm qua là sinh nhật anh ấy, nhưng tao chưa bao giờ nghĩ anh ấy sẽ đính hôn với em gái tôi.
Mày có biết không? Hôm qua cũng là kỷ niệm ba năm hợp nhất tập đoàn Thâm Quyến của nhà tao và tập đoàn Thanh Lâm.
- Cái gì? Sát nhập ?
Chu Uyển Đình đột ngột đứng lên, cả nhà hàng đều nhìn cô.
- Bọn họ hợp nhất ba năm.
Đến hôm qua tao mới biết.
Không phải tao quá ngu ngốc sao?
Diêm Tô tự giễu cười
- Ngay cả di sản dưới tên ta cũng có biến, ngươi có biết không? Lục Khánh Luân bây giờ đã ở trong tập đoàn chủ tịch, ngay cả mẹ kế cũng trở thành người chủ tịch!
- Có chuyện gì xảy ra?
Chu Uyển Đình nhận ra tính chất nghiêm trọng của vấn đề, vội vàng ngồi xuống, trầm giọng nói:
- Tôi nhớ rằng di chúc của ông nội mày không có nhắc về bọn họ.
Làm sao có thể?
- Đúng vậy, ý đồ của bọn họ rất rõ ràng.
Bọn họ vào tập đoàn trước là muốn tạo dựng quan hệ tốt với nội bộ nhân viên, trong lúc chờ bố tao thừa kế thì nhân cơ hộ vồ lấy phần miếng bánh ngon này! Phải nói là vọng tưởng của bọn họ thật tham lam!
- Không hợp lý! Ở đây nhiều người quá! Mày cứ chờ tao! Tao dù gì cũng là fan hâm mộ Dương Mịch và tao sẽ trở về sớm không những gặp thần tượng mà còn giúp mày trút giận!
Uyển Đình đã định cúp máy thì Diễm Tô vội vàng ngăn lại
- Đừng làm gì cả! Tao biết mày lo cho tao nhưng tình cảnh bây giờ chưa đủ lộn xộn sao? Tao sẽ tự giải quyết, tao không muốn liên lụy đến mày.
Hôm nay tao gọi làchỉ muốn hỏi mày phải làm sao ...!
- Còn gì nữa? Đương nhiên là giành di sản thừa kế rồi!
- Mày không hiểu.
Muốn được hưởng di sản thừa kế phải đáp ứng hai điều kiện.
Bố và tao ai đáp ứng được trước thì mới đủ tư cách hưởng di sản.
"
- Điều kiện là gì?
- Đầu tiên, cả hai bên phải điều chỉnh hương vị của" QY13 "mới nhất của Tập đoàn Thâm Quyến mà không có công thức hương liệu ...
- QY13 là gì?
- Đây là di nguyện trước khi ông nội qua đời.
Nước hoa còn chưa ra mắt, ba năm trước bố cho tao ra nước ngoài học nghề làm nước hoa, ông muốn tao học phương pháp QY13 để sau này kế thừa gia nghiệp ...!"
- Làm sao mà bây giờ bố mày lại là người nham hiểm và xảo quyệt như vậy? Cướp thừa kế gia sản?
- Ông nói cho dù là ai thừa kế gia sản, đều phải nghĩ đến tình cảm giữa bố và con gái mà phân chia, không quan trọng ai thừa kế nhiều hay ít.
Tao vốn tin tưởng như vậy, nhưng không ngờ ba năm.
Sau khi đi du học về, nhà tao đã là một khung cảnh khác hẳn ...!
- Vậy thì QY13, ba năm qua mày đã phát triển nó chưa?
Diễm Tô lắc đầu tiếc nuối nói:
- Không, quá trình làm ra loại nước hoa này rất phức tạp.
Thậm chí, tao có khả năng ngửi được tất cả các loại mùi kể từ khi tao là một đứa trẻ, tao sẵn sàng tự tin là mình làm được.
Nhưng tao đối với QY13 tao chỉ có thể ngửi được ra một hoặc hai mùi hương và quá trình chuẩn bị là rất tốn thời gian, nếu thời gian không chuẩn hương vị đã trở nên khác thường.
- Tao có thể làm gì cho mày?
Chu Uyển Đình không khỏi lo lắng cho cô.
- Điều kiện đầu tiên thật khó làm ra, sau ba năm nghiên cứu, mày vẫn chưa tìm ra được hướng giải quyết.
Vậy theo mày nói thì phải bỏ cuộc ở đây sao?
- Tao không biết.
...!
- Mày vừa nói cần đáp ứng hai điều kiện để được thừa kế.
Còn điều thứ hai thì sao?
- Người thừa kế phải lập một gia đình hạnh phúc với có đứa con.
- Cái gì?! Khó khăn cao như vậy, ông mày chỉ nói đơn giản là làm khó không cho mày thừa kế.
Chu Uyển Đình cảm thấy ông nội đang làm khó người khác
- Nhưng ông nội của mày lúc đầu yêu cháu như vậy sao có thể đặt ngưỡng thừa kế cao như vậy! Ông ấy có ý gì?
- Không có gì ngạc nhiên, ông ấy muốn tao học hỏi để đạt được điều gì đó, ông cũng mong rằng cuộc hôn nhân của tao được hạnh phúc và vui vẻ.
Tao nghĩ ông nội động viên tao bằng tài sản thừa kế và hy vọng rằng tao sẽ có hoàn thành nó
- Điều đó cũng có thể sao...?
Diễm Tô trở nên lo lắng
- Giờ bố tao đã đạt được điều kiện thứ hai_điều kiện để được kế vị là đã có gia đình.
Ông bây giờ đã có tao và Khúc Diễm Nhi.
Cách đây không lâu, mẹ kế tao sinh ra một bé trai.
Bây giờ ông ta còn thiếu điều kiện đầu tiên.
Chỉ cần ông ấy phát triển phương pháp QY13 trước tao, tập đoàn Thâm Quyến và hàng trăm Tài sản hàng tỷ sẽ thuộc về ông ta...! Tiền bạc không là gì cả nhưng Tập đoàn Thâm Quyến chính là công sức cả đời của ông nội, sau này nếu rơi vào tay mẹ kế và Khúc Diễm Nhi ,ông nội dưới Cửu Tuyền nhất định sẽ tuyệt vọng.
- Vậy thì mày định làm gì?
- Tập đoàn là do bố tao quản lý trong ba năm qua.
Không ai biết rằng vị trí của tao cũng giống như bố đều là chủ tịch của tập đoàn.
Điều tao lo lắng là những nhân viên đó từ lâu đã coi ông ấy như chủ tịch tập đoàn thực sự.
Để ngăn cản tao quay lại giành quyền thừa kế, mẹ kế đã có thể sắp xếp người của mình vào trong công ty.
Có thể đá tao xuống bất cứ lúc nào trước khi ngồi lên ghế chủ tịch quyền lực!
- Còn di chúc? Nó là yếu tố quyết định!
- Tờ di chúc hiện đang ở nhà bọn họ...!Ba năm trước, tao không mang đi khi đi nước ngoài.
Mày muốn tao trở về căn nhà đó để lấy sao?
- Đương nhiên! Mày nhất định phải trở về lấy! Theo mày nói thì Quyến Lâm là công sức cả đời của ông nội mày.
Bất luận như thế nào cũng phải đoạt lại! Nếu như rơi vào tay người ngoài, ông nội của ngươi nhất định sẽ nhắm mắt không yên.
" ...!"
Diễm Tô nắm chặt tay.
Đúng! Làm sao cô có thể dễ dàng bị bắt nạt như thế! Cô phải lấy tất cả những gì thuộc về co!
Nếu là trước đây, cô nguyện ý nhường tài sản thừa kế cho bố mình mà không cần bảo lưu nhưng bây giờ mọi thứ đã thay đổi! Bố cô không còn là người bố tốt yêu thương và chiều chuộng cô nữa! Nói cách khác, ông ấy chưa bao giờ là người tốt nhưng cô chưa từng để ý!
Cúp điện thoại xong, Diễm Tô cẩn thận tháo băng trên đầu, hiếm muộn về nhà, cô không được để ai nhìn thấy sự yếu đuối của mình!.