Đồng Vương chỉ nói rằng văn bằng đại học của tôi không thể đứng trong Phong Thần.
Nếu tôi sẵn sàng chấp nhận anh ta, anh ta có thể mở một mắt cho tôi vào được vị trí quan trọng trong Phong Thần.Nghe Diễm Tô vừa nói xong, sắc mặt của Đồng Vương đột nhiên thay đổi
- Cô, cô đang nói cái gì vậy! Vừa rồi, rõ ràng là tôi không muốn thừa nhận cô.
Cô khóc lóc làm phiền và muốn tự tử bằng cách nhảy khỏi tòa nhà.
Cô đã dùng mỹ nhân kế để dẫn tôi đến đây.
Cô là một con đàn bà lẳng lơ và tráo trở!
- Ông im miệng!
Diễm Tô quát thẳng vào mặt hắn ta.
Cho dù có bị ức hiếp, cô vẫn tự tin, khẳng khái nói
- Với dáng vẻ và con người của Đồng Vương đây, anh nghĩ gu đàn ông của tôi "mặn" vậy sao? Chủ tịch Âu, anh không nghĩ rằng tôi là loại người đó chứ ?
- Cô...
Đồng Vương vừa sợ vừa bực.
- Vừa rồi anh Đồng nói với tôi rằng phó giám đốc phòng kế hoạch, trưởng phòng tiếp thị và Lily của bộ phận nhân sự đều đã nhận được sự chăm sóc đặc biệt của anh ấy.
Theo tiết lộ của Diễm Tô , Đồng Vương không thể chịu đựng nổi.
Không ngờ nữ nhân này vạch trần hắn, như vậy sẽ càng làm chuyện thêm rắc rối!
- Ngài Âu, xin anh đừng tin cô ta, cô ta biết mình không còn hy vọng, nên muốn kéo tôi cùng xuống bùn lầy!
Đồng Vương vội vàng giải thích
- Ngài Âu, tôi đã làm việc ở Phong Thần nhiều năm như vậy, mọi người và ngài đều biết tính cách của tôi! Tôi không thể làm ra loại chuyện đó được!
- Thật không may, bây giờ tôi mới biết.
Âu Thần chế nhạo và đá thẳng vào bụng Đồng Vương.
Đồng Vương bị Âu Thần đánh mất cảm giác giác, và tính mạng của hắn ta gần như không còn nữa.
- Chủ tịch Âu...
- Hãy gọi phó giám đốc phòng kế hoạch, giám đốc phòng tiếp thị và Lily của phòng nhân sự lên đây cho tôi!
Vệ Khanh ở ngoài cửa nghe Âu Thần ra lệnh lập tức tiến hành
- Vâng!
Một lúc sau, ba người phụ nữ bước ra khỏi thang máy trên tầng 19 với vẻ phấn khích
- Này, trợ lý Vệ, anh nghĩ ngài Âu muốn chúng tôi làm gì?
- Làm việc ở Phong Thần nhiều năm như vậy.
Đây là lần đầu tiên ngài Âu triệu tập tôi!
- Tôi cũng là lần đầu tiên!
- Chẳng lẽ… ngài Âu muốn chọn mục tiêu trong số ba chúng ta, đúng không?
Một người trong số họ háo hức đoán.
- Sao? Sao cô không nói sớm hơn?
Một người phụ nữ khác vội vàng vén vài sợi tóc gãy sau tai,
- Làm sao đây, tối hôm qua tôi không gội đầu!
- Tôi cũng vậy!
...
Vệ Khanh đẩy mở phòng hồ sơ.
Ba người phụ nữ vừa nhìn thấy liền đi vào.
Đồng Vương đang quỳ trên mặt đất, toàn thân bị thương, khuôn mặt đầy vết máu, quần áo rách rưới đang run rẩy.
...!Lúc này một cô gái đang trong vòng tay của một người đàn ông, mà người đàn ông này chính là ông chủ của bọn họ_ Âu Thần!
- Chủ tịch Âu!
Ba người cùng nhau cúi đầu, thầm đoán thân phận của người mới.
- Nơi này quen thuộc sao?
Âu Thần hơi quay lại, khiến ba nữ nhân viên sợ hãi run rẩy, vội vàng cúi đầu thấp hơn.
Điều này có nghĩa là gì?
- Cô ở đây lâu như vậy, không để ý có camera giám sát sao?
Với lời nói của Âu Thần sắc mặt của ba nữ nhân viên đột nhiên thay đổi,cameras giám sát? Ở đâu? Tại sao họ không nhận thấy?
Cách họ nhìn lên tìm camera xác minh những gì Diễm Tô nói- thực sự đã đến đây rất nhiều lần!
Nếu họ không làm gì sai, làm sao họ có thể hoảng sợ như vậy được!
- Xem ra Đồng Vương thực sự có năng lực.
Không chỉ sự nghiệp phất lên, mà bạn gái, anh cũng có thể hẹn hò cùng lúc nhiều người như vậy, dãi nắng dầm mưa.
Thực sự là làm tôi mở mang tầm mắt!
Nghe được lời nói của Âu Thần , ba nữ nhân viên đều nhìn chằm chằm nhìn nhau, có chuyện gì vậy? Hai người kia cũng là nữ nhân của Đồng Vương?
- Không, không...ngài Âu, anh thực sự hiểu lầm.
Đồng Vương sợ hãi nói.
- Hiện tại, ngươi còn chối cãi sao?
Âu Thần hiếm khi chú ý đến hành động của hắn ta trước đây, Âu Thần thật sự không nhận ra rằng hắn ta là một kẻ bất hảo như vậy! Sớm biết ngày hôm nay, hắn đã cho Đồng Vương này cút ra khỏi cửa rồi!
- Từ giờ phút này, tôi không muốn nhìn thấy anh.
Âu Thần thờ ơ nói,
- Quản lí Vệ, hãy đảm bảo rằng một khi mấy người này ra khỏi công ty thì tất cả công ty con của công ty sẽ không bao giờ thuê bọn họ! Ngoài ra, tất cả những công ty hợp tác với Phong Thần cũng phải làm như tôi nói!
- Vâng!
- Ngài Âu!
Một nữ nhân viên hoảng sợ đến mức khuỵu xuống,
- Tôi sai rồi, chính là Đồng Vương cưỡng bức tôi.
Nếu kiểm tra camera an ninh thì anh sẽ biết lần đầu tiên tôi bị anh ta bắt là ở đây.
..
Lúc đó tôi không biết gì cả và tôi rất sợ và không biết phải làm gì!
Bây giờ, họ không muốn giữ bí mật nữa liền tranh nhau nói
- Đúng vậy thưa ngài Âu, lúc đó tôi đã khóc rất nhiều nhưng anh ta vẫn cứ tiếp tục....
- Đồng Vương nói nếu tôi bằng lòng giao thân thể cho anh ta, anh ta có thể đảm bảo cho tôi thuận buồm xuôi gió mà ở lại tập đoàn Phong Thần !
Ba người nói xong đột nhiên phát hiện mấy người bên kia cũng giống mình, không khỏi ngạc nhiên, trợn to mắt.
- Cô....cô...các cô....
Đồng Vương không thể tin được bọn họ sẽ cùng phản bội hắn vào thời khắc mấu chốt!
- Chủ tịch Âu, nếu tôi nói dối nửa lời, tôi sẽ bị sấm sét đánh chết!
- Chủ tịch Âu...
- Đồng Vương , tôi cho anh quyền lực, anh sử dụng nó vì lợi ích cá nhân.
Anh có biết hậu quả của việc lạm quyền không?
- Ngài Âu!
- Phòng lưu trữ là dùng để lưu trữ hồ sơ, không phải lịch sử tình cảm của anh!
Âu Thần đột nhiên tức giận nói
- Cút ngay! Từ giờ! Từ nay về sau, đừng để tôi gặp bản mặt anh ở Đông Thành này!
- Chủ tịch Âu...tôi sai rồi...xin đừng đuổi tôi đi ...! Tôi ở Đông Thành nhiều năm như vậy, anh đột nhiên bắt tôi rời đi, tôi phải đi đâu!
Ba nữ nhân viên cũng quỳ xuống cầu xin hắn!
Nhưng Âu Thần đã đỡ Diễm Tô và rời đi, ba nhân viên nữ chỉ muốn đuổi theo.
Vệ Khanh đã chặn đường
- Mọi người hãy quay lại thu xếp mọi đồ đạc đi!
- Chúng tôi thực sự không thể sống thiếu công việc này ...!làm ơn ...
Mọi người đều đặt hy vọng vào quản lí Vệ vào lúc này.
- Thực xin lỗi, ngài Âu đã quyết định tôi không có quyền can thiệp và không thể xen vào.
Vệ Khanh nhẹ giọng nói
- Anh nên đứng dậy, thu dọn đồ đạc rồi về sớm, đừng đợi ngài Âu trách móc, hậu quả sẽ nghiêm trọng hơn.
Nhìn Trợ lý Vệ rời đi.
Ba nữ nhân viên sững sờ nhìn Đồng Vương, họ phải làm sao? Sự nghiệp của họ đã đổ vỡ chỉ vì tên đàn ông cặn bã này!
Đồng Vương vò đầu bứt tai trong đau đớn và liên tục lẩm bẩm
- Nó đã hủy hoại, nó đã hủy hoại ...!sự nghiệp của tôi ...!thành công của tôi ...
- Đồng Vương, chuyện gì đang xảy ra với tất cả chúng ta?
Vừa đặt câu hỏi, anh đã bị Vương Kỳ Ninh phó giám đốc phòng kế hoạch tát một cái không thể đề phòng
- Đồ khốn nạn , tại sao anh không chết một mình đi lại kéo tụi tôi cùng chết với anh!!!!
Ba nữ nhân viên vẫn không ngờ mình đã bị đuổi một cách lãng xẹt như vậy!
- Ngồi trên cùng một chiếc thuyền, bây giờ thuyền gặp nạn, các người có muốn xem nó chìm không?
- Nếu không?!
Đồng Vương tức giận,
- Chiếc thuyền này bị hỏng và không thể làm được.
Ngoài việc nhảy xuống cùng nhau , cô có thể làm gì khác? ?!