- Chị ...!thật sự là chị sao? Chị vẫn còn sống sao?
Khúc Diễm Nhi không biết dùng gì để diễn tả cảm giác lúc này, hoảng hốt, thất vọng? Ngạc nhiên? Hay ...!sợ hãi?
- Tiệc cưới của em gái, dù sống hay chết, tôi cũng sẽ tham dự.
Lời nói của Diễm Tô khiến Khúc Diễm Nhi càng thêm rùng rợn.
Giờ cô ấy là người hay ma?
- Sao, có thất vọng khi thấy tôi chưa chết đúng không?
Diễm Tô cầm ly rượu trên tháp sâm panh chuẩn bị nâng ly chúc mừng cô ta.
- Tại sao?
Khúc Diễm Nhi vội vàng hoàn hồn và cười
- Mấy ngày nay chị đi đâu vậy? Em còn tưởng rằng chị bị bọn bắt cóc bắn chết, khiến em lo lắng bất an.
Cũng may là ông trời phù hộ, chị bình an vô sự.
Diễm Tô nhếch mép nhưng vẫn đáp lại cô ta
- Thực sự chị nghĩ đôi mắt của em không những chuẩn xác mà còn rất tinh tường - em đã chọn được một chiếc váy đẹp như vậy.
- Thật không?
Khúc Diễm Nhi được khen ngợi, và cô ta không khỏi cảm thấy tự hào
- Đây là một tác phẩm duy nhất của bậc thầy thiết kế nổi tiếng thế giới Stafani, giống như tác phẩm của chị là phiên bản giới hạn quốc tế.
Tuy nhiên, mức giá chênh lệch chỉ là con số không!Giá một chiếc váy của Diễm Tô chắc chắn trên tám con số!
Còn váy của Khúc Diễm Nhi chỉ lên đến sáu con số! Khi đem hai người họ ra so sánh thì thấy mức khoảng cách rất lớn!
- Bộ váy này đẹp và ưa nhìn, nhưng có một điều chị không hài lòng lắm.
- Chị không hài lòng chỗ nào ?
Diễm Tô đột nhiên nghiêng ly rồi từ từ rót sâm panh lên gấu váy
- Màu vàng quá đơn điệu, nếu màu đậm hơn để làm cho nó trông tốt hơn?
- Chị...chị.
có biết rằng chiếc váy của tôi là bao nhiêu tiền không? Chị dám rót rượu sâm banh vào nó! Thậm chí nếu chị cảm thấy ghen tị với chiếc váy của tôi là đẹp hơn chị thì chị không cần phải làm điều này.
Mặc dù đầy tức giận nhưng với rất nhiều người có mặt, Khúc Diễm Nhi vẫn phải cân nhắc về hình ảnh của mình.
- Chỉ là tôi không nghĩ bộ váy này xứng với thân phận của cô, nếu cô thấy tiếc, tôi sẽ trả cô tiền.
Không ngờ Diễm Tô không những không tức giận vì lời nói đó mà còn chậm rãi nói ra câu này.
- Trả tiền?
Khúc Diễm Nhi tức giận
- Cô có đủ khả năng trả cho một chiếc váy đắt tiền như vậy không?
Diễm Tô lấy ra một chiếc thẻ đen từ trong bóp của cô và lắc nó.
- Đây, hãy mang máy thẻ tín dụng này đi và coi như là quà cưới của tôi cho em.
Khúc Diễm Nhi ngạc nhiên, cô lấy đâu ra nhiều tiền như vậy!
- Kẻ bắt cóc sẽ bán chị cho ông già giàu có nào sao? Hay chị làm tình nhân cho ông nhà giàu nào? Nếu không, chị lấy thẻ đen của mình ở đâu?
Ở Đông Thành chỉ có ba người Trung Quốc có thẻ đen! Ngoại trừ Âu Thần , danh tính của hai người còn lại đều rất bí ẩn! Khúc Diễm Nhi không ngừng suy đoán trong lòng, cuối cùng đưa ra kết luận:
- Thẻ của cô… không phải là đồ giả đó chứ?
- Thật hay không cũng không quan trọng, chỉ cần lấy tiền là được.
Diễm Tô cười nhạt.
- Hôm nay là ngày trọng đại của cô, tôi nâng ly chúc cô vô sinh, con cháu sum vầy.
- Cô ...
Trước khi Khúc Diễm Nhi có thể tức giận, rượu của Diễm Tô đã đổ lên mặt cô ta.
Lớp trang điểm trong ba tiếng đồng hồ bởi người nổi tiếng đã bị ly rượu làm hỏng, cô ta run lên
- Hôm nay là tiệc cưới của tôi, cô dám hất rượu tôi? Khúc Diễm Tô đừng không biết thân phận của mình.
Tôi tôn trọng cô là chị gái, đừng trách tôi bất lịch sự!
- Cô có thể làm gì với tôi?
- Cô..cô...tôi phải dằn mặt cô!
Khúc Diễm Nhi nhảy lên phía trước, Diễm Tô hơi quay người sang một bên để tránh và dẫm lên váy của cô ta.
Khúc Diễm Nhi bất ngờ mất trọng tâm, cô ta bất ngờ lao thẳng vào tháp sâm panh, vang lên một tiếng, tháp sâm panh đổ sập ngay lập tức thu hút sự chú ý của nhiều người.
Vì đeo quá nhiều vàng nặng trên người, cô ta lại bị ngã, đau đến không đứng dậy được!
- Em gái, em không sao chứ? Sao em lại bất cẩn như vậy?
Diêm Tô cố ý tăng âm lượng, thu hút nhiều người xem hơn.
Diễm Nhi tức giận nghiến răng, cô ta gần như muốn giết người ngay lập tức.
- Vì tôi đã mua chiếc váy này nên việc làm gì với nó là quyền của tôi.
Cô nói với âm lượng mà chỉ Diễm Nhi có thể nghe thấy.
- Rốt cuộc cô muốn làm gì?
- Cô sẽ biết ngay!
Diễm Tô dẫm lên váy của cô ta
- Em gái, để chị giúp em lên? Em rể đâu rồi sao lại để em một mình thế này? Thật là vô tâm quá đi!!
- Khúc Diễm Tô! Tránh ra! Đừng giẫm vào váy của tôi!
- Để chị giúp em kéo váy yên .
- Tránh ra!
Khúc Diễm Nhi cảm thấy tiếc với chiếc váy của mình mà cố gắng nâng váy lên.
Diễm Tô giả vờ đứng không vững, ném tất cả ly rượu còn lại trên bàn lên người Khúc Diễm Nhi.
Bởi vì phần lớn tháp sâm panh bị sập, và một số vẫn còn trên bàn, Diễm Tô cố tình xô ngã và đánh Diễm Nhi một cái khiến Khúc Diễm Nhi tức giận hét lên.
- Khúc Diễm Tô! Cô có thôi đi không??!!!
Một cái ly vừa quẹt ngang má Diễm Nhi.
Khúc Diễm Nhi đau đớn, từng giọt máu rớt xuống sàn nhà.
- Trời ạ, em ơi, em có sao không? Sao lại bất cẩn như vậy, sao lại liều lĩnh như vậy! Để chị đỡ em lên.
Diễm Tô cảm thấy chơi đã đủ, liền đưa tay kéo cô ta dậy.
Khúc Diễm Nhi vô cùng tức giận, cô ta định đứng dậy nhờ sự hỗ trợ của Diễm Tô , nhưng cô ta không ngờ rằng Diễm Tô lại cố tình buông tay, cô ta đồng loạt ngã về phía sau, và cô ta lại rơi vào những mảnh thủy tinh, tay và thân thể đều bị kính vỡ đâm! Chiếc váy bị cắt rách tả tơi, lúc này mới xấu hổ và ngượng ngùng.!
- Em ơi, em có sao không? Xin lỗi, trên người chị đeo nhiều vòng quá.
Chị bị trượt tay một lúc không giữ được em lại!
Diêm Tô thấy cô ta đau khổ liền hét với những người xung quanh
- Đứng đó làm gì! Cô dâu bị ngã thế này, còn không mau ra tay cứu giúp!
- Khúc Diễm Tô, tôi sẽ giết cô!
Khúc Diễm Nhi cố gắng đứng lên nhiều lần để trả thù, nhưng cô ta đã giẫm phải váy hoặc giẫm phải mảnh kính vỡ hoặc bị giày cao gót nặng của cô ta va phải và ngã.
Hết lần này đến lần khác ...
- Được rồi, được rồi, đó là em gái của tôi.
Em gái tôi không ổn định một lúc, nhưng đừng tức giận.
Hãy đi thay quần áo của em, ở đây có rất nhiều khách, tất cả đều là đối tác và em không muốn làm mất mặt nhà họ Khúc chứ?
Khúc Diễm Nhi nghiến răng nghiến lợi nghe cô nói vậy, dù có tức giận đến mấy cũng không dám mất bình tĩnh trước mặt nhiều người như vậy! Lục Khánh Luân vẫn muốn dùng tiệc cưới tối nay để thương lượng thêm vài bản hợp đồng , nếu như cô ta xấu hổ mà làm loạn thì sẽ không tốt!
Những người khách xung quanh đến để giúp đỡ
- Diễm Nhi cô không khỏe chỗ bào sao?? Đứng dậy nào! Sao cô bất cẩn như vậy?
- Vậy đây là chị gái của cô sao? Xinh quá!
Một số khách đã tìm thấy Diễm Tô và biết rằng cô vừa đi cùng Âu Thần.
Người đi vào không khỏi liếc thêm vài cái, nhân tiện khen ngợi:
- Đẹp quá!
- Chị gái cô thật tốt, nhiều xỉ thủy tinh như vậy, cô ấy không ngại nguy hiểm mà tốt bụng kéo cô dậy.
Có người bắt đầu xu nịnh!
- Tôi thực sự ghen tị với cô vì đã lấy được một người chồng tốt và một người chị hoàn hảo!.