- Chồng tôi đã cứu tôi, tôi mới có mạng tới dự hôn lễ của anh, nếu không tối nay tôi sợ sẽ bỏ lỡ cảnh tượng tuyệt vời như vậy.
Diêm Tô nói một cách đơn giản, nhưng lòng người nghe lại náo động.
- Em kết hôn rồi à?
Lục Khánh Luân sửng sốt, cảm thấy bị phản bội.
Làm thế nào cô ấy có thể kết hôn? Làm sao cô có thể kết hôn trước anh ta? Cô ấy không yêu mình đến chết sao? Tại sao cô áy thay đổi trái tim một cách nhanh chóng như vậy?
- Các ngươi đều đã kết hôn, tôi là chị gái, đương nhiên so với mấy người phải nhanh hơn.
Cô thản nhiên nói.
Nhưng Lục Khánh Luân cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu- ! Tám năm tình cảm! Cô ấy để nó trôi qua dễ dàng như vậy!
Diễm Tô nhìn thấy trong mắt hắn phức tạp cảm xúc, liền cảm thấy được chính mình đánh chết.
Ít nhất là tại thời điểm này, anh đã không bỏ qua vấn đề, nhưng cô đã được tự do từ lâu.
Kỳ thật gặp lại, Diêm Tô không biết lúc đầu anh ta có hứng thú gì, anh ta rõ ràng là một người đàn ông rất bình thường, nhưng lúc đó lại mê người như vậy.
Lúc này sau khi bình tĩnh lại, Diêm Tô phát hiện anh ta kém xa so với Âu Thần, cũng không có gì so sánh được! !
Khúc Diễm Nhi hiển nhiên rất bất ngờ trước tin kết hôn của Diễm Tô , lúc này cô ta mới ngã xuống đất và nói:
- Chị gái em cho em xem tấm thẻ đen trong tay.
Ước tính cô ấy kết hôn với một gia đình rất giàu có mới có thể có thẻ VIP đặc biệt như vậy.
Thân phận chắc chắn không đơn giản.
Không biết đêm nay anh rể có ở đây không, chị có thể giới thiệu cho chúng em biết được không?
- Cái đó tùy ý chồng tôi.
Diêm Tô không từ chối, cũng không đồng ý, cố ý nói lưng chừng.
- Anh ấy muốn nói chuyện với ai thì tùy thân phận.
- Thật sao?
Khúc Diễm Nhi hơi kinh ngạc, cô thật sự gả cho một gia đình tốt như vậy? Nhưng cô lại bí mật không nói.
Diễm Tô nhìn Âu Thần
- Đừng quên.
Vì địa vị của anh ấy danh giá hơn chồng cô nhiều lần, nên tôi không chắc có gặp được hay không !
- Chị ơi, chị đã nói anh rể của chị tốt như vậy, anh ấy ở đâu vậy? Mau mời anh ấy đi chơi.
Có phải vì già yếu, đi lại cần giúp đỡ nên anh ấy không thể bước tới trước mặt chúng ta được phải không? Không sao đâu.
Em sẽ cử người đến giúp anh ấy!
- Cô nghĩ anh ấy cần sự giúp đỡ của cô sao?
Nói xong Khúc Diễm Nhi và Lục Khánh Luân hơi sốc.
Chồng cô là ai? Xem ra lai lịch không nhỏ!
- Chị nói bí ẩn quá, khiến chúng em muốn biết thêm! Chị đừng keo kiệt, hãy rủ anh ấy ra ngoài để chúng em xem thử!
Diễm Tô cười nhạt, và đi về phía Âu Thần.
Cô muốn giới thiệu với họ một cách hào phóng, nhưng không ngờ - Diễm Nhi đã nắm lấy cô và nói:
- Chị ơi, đừng đi.
Không định giới thiệu chúng ta gặp mặt sao?
" ...!"
- Chị gái, đừng đi! Nói rõ ràng! Ai là anh rể? Tại sao không dám nói?
" ...!"
Diêm Tô bị cô ta làm cho đau đầu.
Dứt lời, cô hất tay Diễm Nhi nhưng cô không ngờ Khúc Diễm Nhi lại làm động tác phóng đại bị ném đi, cô ta đột nhiên ngã xuống đất, cau mày đau đớn.
- A… đau quá…
- Diễm Nhi, em không sao chứ?
Lục Khánh Luân vội vàng đi tới giúp cô ta.
"..."
Diêm Tô không nói nên lời, cái này diễn quá tốt! Cô ta có thể rơi xa như vậy mà không cần đẩy cô ta.
Cái hành động này có phải hơi cũ không?
- Khúc Diễm Tô! Đủ rồi!
Lục Khánh Luân đã tức giận vì Diễm Tô hạ thấp bản thân mình xuống trong thời gian ngắn như vậy và kết hôn với người khác!
Lại nhìn cách ăn mặc của Khúc Diễm Nhi , tóc tai bù xù, chiếc váy lụa vàng loang lổ vết rượu, lớp trang điểm trên mặt đã sờn ...!Không phải là náo loạn, không phải cô cố ý tát vào mặt anh ta sao?
- Nhi Nhi ? Con bị sao vậy?Một bóng người lao tới.
Là Khúc Dục Đông!
Khúc Diễm Nhi càng khóc lớn hơn khi nhìn thấy áo phao cứu mạng
- Bố ơi… chị …huuuu …
Khúc Dục Đông ngẩng đầu nhìn Diễm Tô
- Không ngờ cô còn sống.
! Lại không xấu hổ khi đến hôn lễ của con gái tôi! Tại sao cô lại vô liêm sỉ như vậy? Tôi đã gọi cảnh sát! Cảnh sát sẽ sớm bắt cô đi, tên gây rối! Vào tù và sám hối những gì cô đã làm với Nhi Nhi!
- Thật sự, tôi rất mong cảnh sát đến.
Diêm Tô nhẹ giọng đáp:
- Có một số việc, chúng ta nên giải quyết.
- Cô nói gì?
Khúc Dục Đông rõ ràng đã nghe những gì cô nói.Nhiều quan khách xúm quanh xì xào
- Sao thế này?
- Đám cưới hay xảy ra thế này sao?
- Đây không phải là đại tiểu thư nhà họ Khúc sao ? Tôi nghe nói bọn bắt cóc đã giết cô ấy rồi mà? Sao sống lại thế này?
- Đúng vậy, lai lịch cũng không nhỏ! Vừa rồi xuất hiện cùng Âu Thần.
- Vị tiểu thư này sao nhìn xấu như vậy? Không hiểu sao lại là cô dâu, sao lại bất cẩn hình tượng như vậy?
" Ừ ...!"
...
Những lời nói lảm nhảm của mọi người khiến vẻ mặt của Khúc Dục Đông không tự chủ được mà vươn tay ra xoa dịu
- Xin lỗi mọi người, tối nay có chuyện ngoài ý muốn, khiến mọi người thất vọng.
Mọi người hãy về phòng khách dưới lầu nghỉ ngơi trước.
Nửa giờ sau, tiệc cưới sẽ tiếp tục.
- Chờ đã, vở kịch tuyệt vời như vậy làm sao có thể làm khán giả mất hứng được.
Diêm Tô đột nhiên nở nụ cười khó giải thích được.
Khúc Dục Đông không biết cô muốn làm gì tiếp theo, vì vậy ông ta không khỏi lo lắng!
- Tô Tô.
Bố biết con vẫn còn tức giận vì chuyện xảy ra ngày hôm đó!
Khúc Dục Đông hạ giọng,
- Không phải bố không trả tiền chuộc cho con, thật sự là bọn bắt cóc đòi giá quá cao! Chúng ta hãy nói chuyện riêng.
Đêm nay là tiệc cưới giữa Diễm Nhi và Khánh Luân nếu làm loạn thì nhà họ Khúc bỏ mặt đi đâu.
- Xem ra sống chết của tôi không là gì so với một tiệc cưới.
Diêm Tô lạnh lùng cong môi.
Giang Thanh Nhã không khỏi chửi rủa
- Cho dù ngày đó chúng ta không cứu, cô cũng chỉ là con đàn bà sống rẻ mạt mà thôi.
Tiền chuộc cao như vậy, không đáng giá! Không phải bọn bắt cóc nói muốn giết cô sao?Không giết được cô sao? Thật là xui xẻo kho tôi thực sự đã nhìn thấy cô trong tiệc cưới của con gái tôi.
Trời đất thật không có mắt, để một người như cô sống trên đời lãng phí không khí!
Các khách mời đều bị sốc.
Ngày hôm đó tiểu thư bị bắt cóc, chính việc Khúc Dục Đông không trả tiền chuộc đã khiến cô gần như bị giết chết ?
Họ Khúc này thật tàn nhẫn! Thật là tàn nhẫn!Dù sao cũng là con gái mà sao bà mẹ kế này lại ăn nói nặng lời vậy?.