Từng tiếng đồng hồ trôi qua, không một ai là không lo lắng trước cửa phòng cấp cứu.
Họ không biết tại sao đã gần hai tiếng đồng hồ rồi, nhưng cánh cửa phòng cấp cứu vẫn không hề chịu mở ra.
Không biết Lam Lam có chuyện gì xảy ra không nữa?
Đúng lúc này, có tiếng bước chân vội vàng chạy đến.
"Anh Thiếu Tiên!!! " Là tiếng nói của Chung Linh khi nhìn thấy Hoắc Thiếu Tiên từ xa đang chạy đến.
Tiếng nói của cô đã làm kinh động đến rất nhiều người.
Đặc biệt là Lục Diệp Bằng.
Anh đã nhìn thấy người anh em phản bội của anh.
Đến bây giờ hắn ta đã xuất hiện rồi!
Hoắc Thiếu Tiên vừa đi đến vừa hỏi.
"Lam Lam sao rồi? "
"Hoắc Thiếu Tiên!!! " Lục Diệp Bằng giận dữ bước lên nắm lấy cổ áo anh ta.
"Bây giờ chịu xuất hiện rồi sao??? Tại sao anh bắt cóc vợ của tôi?”
" Lục Diệp Bằng!!! Anh bình tĩnh lại, tôi đến đây vì lo cho sức khỏe Lam Lam, không phải đến đây để gây sự với anh”Giọng nói Hoắc Thiếu Tiên có phần mệt mỏi.
Khi anh nghe bệnh viện báo lại là Lam Lam đã trốn ra ngoài thì anh như ngồi trên đống lửa.
Anh biết sức khỏe của cô hiện giờ rất yếu, nên không thể cho cô ra ngoài được lâu.
Nhưng anh không nghĩ sẽ nhận được tin tức là cô đã vào bệnh viện.
Lại là chuyện nghiêm trọng nữa.
Lục Diệp Bằng vẫn còn giận dữ không buông tha cho Hoắc Thiếu Tiên.
“Vợ tôi không cần anh, mau biến đi”.
Hoắc Thiếu Tiên bật cười.
Anh kéo tay Lục Diệp Bằng đang để trên áo anh ra, lạnh lùng nói.
" Vợ sao…? Đã ly hôn rồi! Còn gọi cô ấy là vợ,anh không thấy ngượng miệng sao? "
“Anh”.Lục Diệp Bằng câm nín.
Tịch Duy An đứng một bên nhìn tình cảnh, lại nhớ giống như lúc trước,anh cũng giống như Lục Diệp Bằng đã cho Hoắc Thiếu Tiên một trận vì cũng bắt cóc vợ anh đi.
Bây giờ tới lượt Lục Diệp Bằng… Xem ra cái tên Hoắc Thiếu Tiên này! Không có gì để làm, suốt ngày chỉ biết canh me vợ của bạn thì phải….!
Còn Hạo Thiên và Tiểu Sơ lại trở thành khán giả xem hai người đàn ông đang diễn trò.
Tịch Duy An đi đến tới nhìn Hoắc Thiếu Tiên, khẽ hỏi,
"Tiến sĩ Leon, có đến không? "
Hoắc Thiếu Tiên thản nhiên đáp.
"Đương nhiên có đến! "
Anh vừa nói dứt câu, đã thấy một vị bác sĩ người nước ngoài đang khoác lên chiếc áo bác sĩ bước đi đến.
Hoắc Thiếu Tiên lần này đã thay đổi giọng nói, nhẹ nhàng nhìn vị Tiến sĩ Leon lên tiếng.
"Tiến Sĩ Leon! Nếu có thể,hãy phẫu thuật cho cô ấy luôn được không? "
Tiến sĩ Leon nhanh chóng lắc đầu nhanh.
"Không!!! Bây giờ cô ấy đã xảy ra tai nạn như vậy, có thể không làm liền ngay bây giờ được, phải đợi xem tình hình như thế nào? "
Nói xong, ông liền bước vào phòng cấp cứu.
Cả ba người Hạo Thiên, Tiểu Sơ và kể cả Lục Diệp Bằng không hiểu hai người này đang nói về vấn đề gì?
Phẫu thuật…? Lam Lam bị nghiêm trọng lắm sao?
Hoắc Thiếu Tiên nhìn qua Tịch Duy An, thấy anh ta gật đầu, thì anh mới quay lại nhìn ba người khẽ nói.
“Tiến Sĩ Leon là bác sĩ đang theo dõi bệnh tình của Lam Lam, cô ấy đang bị bệnh”
Tiểu Sơ kinh ngạc.
"Cậu ấy bị bệnh sao??? "
"Bị bệnh… Mà còn rất nặng nữa đấy! " Chung Linh là người lên tiếng trả lời giùm Hoắc Thiếu Tiên.
Lục Diệp Bằng sững sốt, giọng nói có phần run rẩy.
Anh bước lên vịnh chặt hai vai của Hoắc Thiếu Tiên, nghiến răng hỏi.
"Là bệnh gì??? Bệnh gì mà các người lại giấu tôi.
Cô ấy thật ra đã xảy ra chuyện gì vậy? "
Đúng lúc Hoắc Thiếu Tiên muốn nói hết cho Lục Diệp Bằng nghe hết thì bỗng nhiên có một cô y tá không biết vì sao mà chạy lại với dáng vẻ rất hối hả.Cô ấy vừa chạy tới trước mặt mọi người hít một hơi thật sâu run rẩy nói.
“Có phải mọi người là người nhà của cô Dương không? Cô ấy đang lên cơn điên vì mất con… Ai có thể qua bên đó khuyên cô ấy giúp chúng tôi được không?”
Lục Diệp Bằng không quan tâm, bây giờ trong đầu anh chỉ muốn biết vợ của anh thật sự mang bệnh gì trong người.
Có nguy hiểm tính mạng không?
Anh bực bội nói lớn.
“Mặc kệ cô ta” Rồi anh nhìn qua Hoắc Thiếu Tiên “Nói mau, vợ tôi bị bệnh gì?”
Hoắc Thiếu Tiên nhìn Lục Diệp Bằng với vẻ bất lực.Anh thở dài một hơi lắc đầu nói.
"Anh đi xem cô ta đi! Mắc công cô ta lại chạy qua đây gây rối nữa thì phiền phức lắm! "
Tịch Duy An cũng lên tiếng nói đỡ.
“Vợ của cậu sẽ ở đây không chạy nữa đâu… Ngày hôm nay, chúng tôi sẽ nói với cậu bí mật đó,cậu yên tâm đi”.
Lục Diệp Bằng chợt suy nghĩ.
Ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm lên chiếc đèn phẫu thuật và tự nói với lòng.
Anh chỉ đi năm phút thôi, rồi sẽ quay lại với cô.
Lam Lam! Em hãy chờ anh.
Khi Lam Lam tỉnh lại, anh muốn người đầu tiên cô nhìn thấy chính là anh.
Cuối cùng Lục Diệp Bằng không nói tiếng nào liền di chuyển bước chân đến đó.
Sau khi thấy Lục Diệp Bằng đã đi khỏi.Chung Linh nhịn không nổi cũng đã lén Tịch Duy An đi theo phía sau.
Cô tò mò muốn xem người phụ nữ đó lợi hại như thế nào mà có thể phá được cuộc hôn nhân của Lục Diệp Bằng và Lam Lam.
Khi tới trước cửa phòng của Dương Tiểu Vy, Lục Diệp Bằng đã nghe thấy tiếng khóc thảm thiết của cô vang lớn khắp phòng.
Sắc mặt anh thay đổi, liền mở cửa đi vào.
Dương Tiểu Vy thấy anh càng gào thét lên.
"Diệp Bằng! Con chúng ta mất rồi! " Càng nói cô ta càng khóc lớn.
Lục Diệp Bằng đi đến cạnh giường.
Dương Tiểu Vy liềm ôm chầm lấy anh.
Cô ta bắt đầu đổ hết lên đầu Lam Lam.
“Tại người phụ nữ đó mà con chúng ta đã chết…! Anh mau trả thù cô ta đi”
"Cái gì? Trả thù??? " Lục Diệp Bằng kinh ngạc.
Người phụ nữ này vừa ăn cướp vừa la làng nữa sao?? Anh không có bị mù mà không biết ai là người hại ai.
Dương Tiểu Vy ngẩng mặt lên nhìn anh.
“Phải!!! Chính Lam Lam là người xô em, anh phải báo cảnh sát bắt cô ta ngồi tù đi”.
Lục Diệp Bằng im lặng chờ cô ta nói hết.
Dương Tiểu Vy còn cố ý xúi dục Lục Diệp Bằng.
" Sẵn cô ta xuất hiện anh lấy hết tài sản của mình lại đi, vì đã làm chết con chúng ta… Bắt cô ta bòi thường thiệt hại những gì cô ta đã gây ra cho em"
Lục Diệp Bằng sững sốt.
Anh không biết trong đầu người phụ nữ này suy nghĩ những gì nữa.
Tham lam một cách trơ trẽn như vậy …Muốn anh lấy lại cho cô ta những thứ vốn dĩ đã thuộc về Lam Lam từ lâu rồi sao???
Thấy anh im lặng, Dương Tiểu Vy liền tỏ vẻ không vui,thái độ uy hiếp anh.
"Anh không làm tức là anh đã yêu cô ta rồi phải không? Anh là đang lợi dụng em… "
"Em nghĩ như vậy sao? " Lục Diệp Bằng nghiêm mặt hỏi.
Trước câu hỏi của cô ta anh không hề phản ứng gì nữa.
Dương Tiểu Vy câm nín.
Dáng vẻ của Lục Diệp Bằng lúc này làm cho cô ta cảm giác rất kì lạ.
Dường như thân xác anh thì ở đây nhưng tâm hồn thì lại ở đâu đó mà không hề ở bên cạnh cô ta.
Ánh mắt Lục Diệp Bằng sắc lạnh.
Anh nhìn ra phía cửa rất lâu, rồi anh suy nghĩ gì đó liền nhìn Dương Tiểu Vy khẽ yêu cầu.
"Chúng ta kết hôn đi! "Anh giờ đây chỉ muốn kết thúc chuyện này càng sớm càng tốt thôi!
"Cái gì??? " Câu nói này không phải là sự ngạc nhiên của Dương Tiểu Vy mà là của Lục Diệp Minh và Dương Tử Lan đang bước vào liền nghe thấy và cả hai đều đồng thanh lên tiếng.
Lục Diệp Bằng không quan tâm.Anh cúi đầu xuống nhìn Dương Tiểu Vy hỏi thẳng.
"Em có đồng ý lấy anh không? "
Dương Tiểu Vy há hốc miệng không biết phải trả lời như thế nào với anh.
Ánh mắt cô ta liền đảo qua Lục Diệp Minh đang đứng ở đó.
Nét mặt anh ta cũng đang rất bất ngờ trước lời cầu hôn của Lục Diệp Bằng.
Lục Diệp Minh nghi hoặc nhìn Lục Diệp Bằng liền hỏi.
“Anh muốn cưới chị ấy sao?”
Lục Diệp Bằng liếc mắt nhìn anh ta, ánh mắt có phần hờ hững.
"Tôi cưới ai cũng phải hỏi ý cậu nữa sao? "
Anh lại tiếp tục nhìn Dương Tiểu Vy hỏi một lần nữa.
"Nếu em lấy anh, thì anh đồng ý tất cả điều kiện của em… Bao gồm cả tài sản Lam Lam đang nắm giữ, anh cũng sẽ lấy lại cho em "
"Thật sao?? " Hai mắt Dương Tiểu Vy liền sáng rực lên.
Cô không suy nghĩ liền gật đầu thật nhanh “Em đồng ý…”
Chỉ cần có tiền thì cái gì cô cũng đồng ý.
"Này…! Lục Diệp Bằng! " Lúc này ngay trước cửa.Một tiếng hét của một người con gái liền vang lên thật lớn.
Tất cả mọi người đều xoay lưng lại, ánh mắt đều đổ dồn vào người con gái đó.
Một cô gái mang vẻ ngoài rất xinh xắn pha một chút nét tinh nghịch hiện lên trên trong ánh mắt.
Cô ấy liền bước vào rất nhanh nhìn Lục Diệp Bằng chất vấn.
"Anh sẽ cưới người khác sao? Còn chị Lam Lam thì sao? "Đó là tiếng nói của Chung Linh.
Khi cô nghe Lục Diệp Bằng muốn cưới người khác thì cô rất kích động không nhịn nổi liền bước vào.
Lục Diệp Bằng nghiêm mặt.
" Cô dám đi theo tôi sao? "
"Diệp Bằng! Ai vậy? " Dương Tiểu Vy nhíu mày liền hỏi.
Chung Linh bực nhọc, liếc nhìn Dương Tiểu Vy liền trả lời.
"Tôi là ai… Cô không cần biết? "Không nghĩ người phụ nữ này lại là đối thủ của Lam Lam.
"Chung Linh!!! " Lục Diệp Bằng nhíu mày, nghiêm nghị gọi tên cô.
Lúc này, Lục Diệp Minh hình như nhận ra cô, anh nhìn cô với ánh mắt kính nể nhanh chóng bắt đầu lên tiếng.
“Cô là nhà điều chế hương của Tập Đoàn Công Ty Sky… Phu nhân của Chủ Tịch… Tịch Duy An”
Dương Tử Lan nghe xong liền trợn mắt lên.
Người con gái này cô cũng từng nghe qua, tuy còn nhỏ nhưng lại rất tài giỏi.
Lấy một người chồng như Tịch Duy An, cô ấy cũng phải tầm thường.
Chung Linh buồn bực không thèm trả lời.
Cô vẫn nhìn Lục Diệp Bằng hỏi lần nữa.
"Tại sao anh không trả lời tôi…? "
Lục Diệp Bằng hết chịu nổi.
Anh không thể để con nhóc này phá hỏng kế hoạch của anh được.
Anh xoay người nhìn Dương Tiểu Vy, rồi nói.
“Em nghỉ ngơi đi, hôn lễ chúng ta sẽ cử hành sớm… Em yên tâm” Rồi anh nhìn lại Chung Linh.
“Theo tôi ra ngoài”.
Dứt lời, anh lôi Chung Linh ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn ba người.
Lúc này nét mặt Lục Diệp Minh tràn đầy phẫn nộ, anh nhìn qua Dương Tử Lan khẽ nói.
" Em ra ngoài đi…! Anh muốn nói chuyện với chị Tiểu Vy một chút ".
" Chuyện gì? "Dương Tử Lan hỏi lại.
Lục Diệp Minh bực bội.
" Thì em ra ngoài đi! Là chuyện riêng của anh và chị của em".
Dương Tử Lan có một chút hoài nghi.
Nhưng thấy thái độ của Lục Diệp Minh có vẻ như đang tức giận, cô cũng không dám hỏi thêm gì.
Cô chỉ sợ, nếu cô không đi ra.
Người đàn ông lại giở trò vũ phu động tay động chân với cô nữa.
Khi Dương Tử Lan đi ra rồi thì một lần nữa Dương Tiểu Vy lại òa khóc ôm chặt lấy Lục Diệp Minh, cô ta vẫn nói câu y chan lúc nãy khi cô ta nói với Lục Diệp Bằng đổ hết lên đầu Lam Lam
“Diệp Minh!!! Con chúng ta chết là do người phụ nữ đó đã xô em xuống… Anh phải lại công bằng cho em”
"Lam Lam… Cô ta đã làm vậy với em sao? " Lục Diệp Minh kích động.
“Phải đó anh… Cô ta xô em xuống lầu, nên con chúng ta mới mất” Dương Tiểu Vy ngẩng đầu lên nhìn anh khóc lớn.
Ánh mắt Lục Diệp Minh phun trào lửa giận, anh không nghĩ đến đứa con mà anh mong chờ nhất lại ra đi nhanh chóng như thế.
Anh còn chưa kịp được nhìn mặt đứa con của anh mà đã bị người phụ nữ đó hại chết rồi sao?
Nhất định anh sẽ không để yên chuyện này.
Lam Lam! Cô phải trả giá những gì cô đã gây ra.
Tôi sẽ giết chết cô.
Lục Diệp Minh thầm nghiến răng, sự hận thù bắt đầu len lỏi lên gương mặt của anh.
Có lẽ giờ đây sự kiềm nén trong lòng anh từ bấy lâu nay đã từ từ trỗi dậy.
Anh sẽ không còn nhẫn nhịn nữa.
Anh sẽ đứng lên,trả thù lấy lại công bằng cho đứa con của mình và những tủi nhục mà anh đã chịu đựng từ rất lâu.
Dương Tiểu Vy phía dưới đã âm thầm nhếch môi lên nở một nụ cười thỏa mãn trong lòng.
Thật chất cô cũng đã muốn bỏ đứa bé này từ lâu rồi! Vì nó không mang dòng máu của hai anh em nhà này.
Nếu lỡ sau này cô bị phát hiện thì sao?Cho nên cách tốt nhất là cô nên phá bỏ, vì có như vậy cô sẽ cảm thấy nhẹ lòng hơn… Còn hơn là sau này,cô sẽ sống trong lo sợ thấp thỏm.
Nhưng cũng rất may, mục đích của cô lần này lại trúng hai mũi tên.
Có thể đổ hết lên đầu Lam Lam.
Để cho hai người đàn ông từng là người của cô ta thay nhau trừng trị cô ta.
Đến lúc đó cô chính là ngư ông đắc lợi.
Cô sẽ là người hưởng sái số tài sản khổng lồ của cô ta.
Khi Lục Diệp Bằng ngỏ lời cầu hôn với cô thì cô cũng đã biết anh đã yêu cô thật lòng rồi.
Bây giờ có lẽ vì cô mà anh sẽ giao lại hết tài sản của mình cho cô quản lý.
Đến lúc đám cưới cô chỉ cần bỏ Lục Diệp Bằng là được rồi.
Người như anh ta đã hết giá trị lợi dụng rồi, không nên dây dưa với anh ta làm gì nữa.
Khi cô ta có những suy nghĩ độc ác đó thì phía bên ngoài, không biết từ lúc nào mà đã xuất một người mặc một chiếc áo bác sĩ đứng bên ngoài đã nghe hết từng câu từng chữ mà mọi người trong căn phòng đã nói.
Ánh mắt người đó lại có gì đó rất bởn cợt khi nhìn về Dương Tiểu Vy..