Thời gian lại như thoi đưa, sau câu nói lần trước của Hầu Mễ Vi nói rằng sẽ để Đàm Gia Lạc đến thăm Tuấn Hào và Tuấn Triết thì hắn ngay lập tức thi hành, ngày nào cũng đều đặn đến Đình gia vào lúc sáng sớm sau khi Đình Phong rời đi, nhưng chỉ ghé qua hơn không quá 30 phút thì lại rời đi.
Việc mà Đàm Gia Lạc ngày ngày đều đến Đình gia Đình Phong có nghe thuộc hạ báo lại nhưng lại chẳng mấy quan tâm.
Đàm Gia Lạc mỗi ngày đều đến thăm hai đứa bé rồi lại đi nhưng hôm nay lại khác mọi ngày.
- tiên sinh hôm nay cậu lại đến sao? Vì hôm nay thím Trương xin nghỉ nên có một mình tôi, vì thế Tiểu Hào và Tiểu Triết cả ngày đều ở trong phòng.
Tôi dẫn cậu lên thăm hai đứa bé.
Ngoài thím Trương lần trước để Tiểu Triết bị bắt cóc thì còn một người bảo mẫu gọi là thím Hà.
Đàm Gia Lạc ở lại trên phòng cùng với Tiểu Hào và Tiểu Triết vui vẻ cười đùa, cả hai đứa bé thật sự rất thích Đàm Gia Lạc, mỗi ngày khi nhìn thấy hắn đến thì lại cười nhưng sau khi hắn đi thì lại khóc.
- thím Hà lát nữa mang giúp con một bát chè lên phòng.
Cảm ơn!
Thím Hà ở dưới bếp đang loay hoay làm việc thì Hầu Mễ Vi lại đi xuống bảo muốn ăn chè, mà chè thì vẫn trong tủ lạnh cần hâm nóng nên mới bảo thím Hà mang lên.
Đến khi chè được hâm nóng thím Hà mang lên phòng cho Hầu Mễ Vi thì lại gặp Đàm Gia Lạc ở ngay cầu thang định trở xuống.
- tiên sinh cậu ở lại dùng chè rồi hãy về!
Đàm Gia Lạc nghe thím Hà nói liền để ý nhìn trên khay chứa tận hai bát chè, khoé miệng bỗng dưng lại hiện lên nụ cười đầy nguy hiểm nhưng thím Hà dường như không biết được điều đó.
Đàm Gia Lạc gật đầu rồi trở lại phòng ăn xong bát chè mới rời đi.
Ngay lúc Đàm Gia Lạc vừa ăn xong định rời đi thì cả hai đứa bé đều khóc oà lên, thím Hà muốn bưng chè lên cho Hầu Mễ Vi cũng khó khăn.
Đàm Gia Lạc thì hay rồi lại mượn cơ hội này để thực hiện mục đích của mình.
- bà trông Tiểu Hào và Tiểu Triết đi, tôi giúp bà mang lên cho Mễ Vi.
Thím Hà cũng không có cách từ chối bởi vì hai đứa trẻ cứ thi nhau khóc nên đành đồng ý để Đàm Gia Lạc mang lên cho Hầu Mễ Vi.
Đúng là không chỉ trời giúp, mà hai tiểu bảo bảo của Đàm Gia Lạc thật sự rất phối hợp khóc đến trời đất đều sợ.
" cốc cốc "
- thím Hà con đang tắm không tiện mở cửa, cửa không khoá thím vào đi.
Hầu Mễ Vi ở trong phòng tắm nói vọng ra.
Đàm Gia Lạc nghe được liền đẩy cửa bước vào, trên gương mặt lạnh như băng ấy không biết từ khi nào đã hiện lên nụ cười khiến người khác cảm thấy nguy hiểm.
Đặt chiếc khay xuống bàn Đàm Gia Lạc liền ngồi xuống ghế sofa, tiện tay cầm lấy một quyển tạp chí trên bàn mà lật xem.
Đàm Gia Lạc thường ngày đều xem tin tức tivi, vốn không có thói quen xem tạp chí nhưng vì muốn để Hầu Mễ Vi bước ra không cảnh giác với hắn nên đành giả vờ.
Không tới 10 phút cánh cửa nhà vệ sinh mở ra, phía sau cánh cửa là Hầu Mễ Vi thân mặc một chiếc váy ngủ màu đen hai dây thiết kế đơn giản bằng lụa.
Mái tóc vì vừa mới gội mà bị ướt làm nước theo đó mà chảy xuống cổ đến xuống xương quai xanh khiến dáng vẻ lúc này của cô vô cùng gợi cảm, Đàm Gia Lạc vẫn giả vờ đọc tạp chí nhưng có thể cảm nhận được điều hấp dẫn thu hút người khác giới này của Hầu Mễ Vi.
Tuy cách một lớp vải nhưng vẫn có thể cảm nhận được bầu ngực căng tròn, rung rinh mãnh liệt trong váy ngủ mỏng manh của Hầu Mễ Vi, nhũ thịt trắng nõn, bởi vì chiếc váy là cổ khoé sâu nên có thể thấy thấy ở giữa là một khe rãnh thật sâu chọc người mơ màng vô hạn.
- sao anh lại ở đây? Thím Hà...!
Hầu Mễ Vi còn chưa nói hết lời đã bị Đàm Gia Lạc chặn lời lên tiếng đáp lại.
- bởi vì Tiểu Hào và Tiểu Triết khóc nên thím Hà phiền anh mang chè lên cho em.
Em ăn nhanh một chút, anh còn có việc phải trở về.
- anh trở về thì liên quan gì tôi phải ăn nhanh?
Hầu Mễ Vi bất mãn, đúng là trái tim cô đã đặt ở chỗ Đàm Gia Lạc nhưng thái độ của cô khi thấy Đàm Gia Lạc vẫn rất khó chịu.
Đặc biệt là hiện tại cô nam quả nữ ở chung một phòng chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Ai cô cũng có thể tin tưởng, chỉ có Đàm Gia Lạc cô tin không nổi.
- tôi đã nhận lời mang lên thì phải mang xuống, không thể nuốt lời.
- vậy thì...!
Hầu Mễ Vi định lên tiếng nói gì đó thì lại bị tiếng nhạc chuông điện thoại của Đàm Gia Lạc ngăn lại.
Đàm Gia Lạc nhanh chóng ra ngoài để nghe điện thoại.
Còn Hầu Mễ Vi tranh thủ lúc Đàm Gia Lạc đang nghe điện thoại thì ngồi ăn chè, cô vẫn là nghĩ ăn nhanh một chút để Đàm Gia Lạc không có cơ hội để tiếp cận cô như vậy vẫn là tốt nhất.
Đến khi Đàm Gia nghe điện thoại xong trở lại thì thời gian đã trôi qua hơn 15 phút.
Trở lại phòng Đàm Gia Lạc nhìn thấy Hầu Mễ Vi đã ăn xong bát chè liền nở nụ cười thâm sâu, khó đoán.
" 3 2 1 " Đàm Gia Lạc thầm đếm, đến khi đếm xong thì thuốc mà Đàm Gia Lạc hạ vào chè quả thật đã có tác dụng với Hầu Mễ Vi.
- anh hạ xuân dược?
Hầu Mễ Vi nằm trên giường cả người nóng đến khó chịu.
Máy điều hoà trong phòng đã mở số nhỏ nhất mà cả người cô vẫn nóng thì cô đã biết trong bát chè đã bị Đàm Gia Lạc dở trò.
Mà trò có thể dở ra thì chỉ có xuân dược mới có tác dụng như vậy, mà liều được bỏ vào nhất định là không ít, nếu không sao vừa ăn mới bao nhiêu đâu mà đã có tác dụng.
Hết chap 70
* Các bạn đi cùng mình đến chặn đường dài như vậy rồi, truyện cũng sắp có hồi kết rồi.
Vẫn mong các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ mình ở tương lai ☺️
* Với lại sắp kết rồi nên từ ngày mai mỗi ngày 1 chap để vào cuối tuần sau là hoàn thành hết truyện nha..