Hợp Đồng Mang Thai


Chương 34: Âm Mưu(Phần 4)
Suốt cả một buổi chiều dài đằng đẵng tiếp xúc với nhân viên của công ty JTJ mà tâm hồn của vị chủ tịch danh tiếng lẫy lừng cứ để đi đâu đâu.Ngay cả giờ đây,khi đang ngồi trong bữa tiệc chiêu đãi của nhà hàng cao cấp của công ty,những món ăn ngon và không khí vui vẻ trên bàn tiệc cũng chẵng át đi nổi tư vị nhạt nhẽo đang tràn ngập trong lòng anh.Bác Sâm,giám đốc tài chính của JTJ,một nhân viên lão làng và rất mực trung thành với công ty từ thời anh còn mới lập nghiệp.
_Xin chủ tịch hãy tạm gỡ bỏ ánh mắt đăm chiêu ấy đi.Hôm nay chúng ta đón tiếp các vị lãnh đạo thân mật,đoàm làm phim và tất cả các nhà báo từ trong nước đến ngoài nước,để chuẩn bị cho sự hợp tác dự án phim mà công ty ta tài trợ.
Vĩnh Trung gật đầu,tay cầm cốc bia đầy tràn lên,quay sang nói với Ngọc Thắng:
_Giám đốc Thắng,phiền anh cùng chúng tôi đi chạm cốc với mọi người ở đây.

Giám đốc Thắng nãy giờ lo lắng không biết mình hay đội ngũ nhân viên đón tiếp có điểm gì thiếu chu đáo khiến sếp không hài lòng,giờ nghe thấy vậy trong lòng mừng như mở cờ,vội vội vàng vàng đứng lên cùng anh qua các bàn giới thiệu.Mọi người hỏi han rồi chúc tụng lẫn nhau,bia rót liên tục,tiếng chạm cốc vang dội.Không khí trở nên vô cùng hào hứng.Khi Ngọc Hân và Mr.Đàm từ ngoài đi vào bắt gặp đúng khoảnh khắc náo nhiệt ấy.Đoàn nhà báo thấy họ nhao nhao lên:
_Mr.Đàm sao giờ mới tới,phạt đi!phạt đi!
Mr.Đàm bắt tay vĩnh trung ,rồi tới mấy người của tổng công ty,chào hỏi hết lần lượt rồi mới áy náy nói.
_Xin lỗi các sếp,hôm nay tôi có chút chuyện riêng nên đến trể một chút,xin được tạ lỗi,nói xong ông cầm cốc bia uống một hơi dài,trong sự phấn khích của mọi người.
Trong công ty không ai biết mối quan hệ của VĨnh Trung và Ngọc Hân,nên trước mặt người ngoài vĩnh trung cũng không tỏ ra quá thân mật.Ngọc Hân theo chân Mr.Đàm đến chào lãnh đạo,sau đó vội vàng tiếp cận Vĩnh Trung.Nhưng giám đốc Thắng đã phá tan âm mưu của cô.Anh kéo ngọc hân:
_Này em sang bàn anh ngồi đi.Các bàn kia kín chỗ hết rồi.
Mọi người liên tục về chỗ của mình,Ngọc hân trớ trêu,chữi thầm:”Phải mất công lắm mới được Mr.Đàm nhận vào trong dự án phim mới của công ty Vĩnh Trung và được tham gia bữa tiệc,thế mà gặp thằng cha chết bầm này,bực mình hết sức”.Đã thế cô còn bị anh ta truy hỏi đủ điều không thể làm được gì.Cũng may là lúc này,mọi người bất đầu hô hào luân phiên nhau gây ấn tượng với ban lãnh đạo.
Người đầu tiên,không ai khác chính là em phương trinh diễn viên cạnh tranh với xuất diễn viên chính của cô.Em này chơi quả đầm đỏ chói lòa dài quét đất,đã thế trang điểm đậm đến không thể đậm hơn,khi nói mắt chớp chớp giả nai khiến cho lông mi giả sắp rơi cả ra.Em ấy ôm li bia đến vĩnh trung,tranh thủ màn giới thiệu bản thân,không quên kể công trạng.
_Em là phương trinh,làm diển viên được 3 năm rồi,là người lần trước đóng bộ phim do công ty anh tài trợ đấy,em kính anh một ly.
Vĩnh trung vừa đáp lễ xong.Thì cô này vừa rút,một toán ba người kéo tới.Ngọc Hân nhìn mà ngứa cả con mắt:”Đúng là bọn cơ hội”.Vĩnh trung tặc lưỡi bảo rằng,”hôm nay mọi người hùa nhau hợp lực tấn công tôi,mà sao không thấy tuấn anh đến vậy,đã có ai thông báo chưa”.Anh nhăn mặt bực mình,làm nguyên ban lãnh đạo phải thót tim ngồi ăn không yên.Giám đốc Thắng lên tiếng:

_Dạ thưa sếp,hôm nay sếp Tổng bảo có việc gia đình nên không đến được ạ-Vừa nói anh vừa run, sợ phật lòng sếp.Mặc dù nói bông đùa,sắc mặt như cũ không thay đổi,nhưng hơi thở của anh đã chó thoáng chút nặng nề vì cồn.Đúng lúc ấy,một ly nước lọc trong veo được Ngọc Hân nhẹ nhàng đặt xuống trước mặt anh.Chỉ hành động nhỏ thôi,cũng làm ấy cô nàng diễn viên bên cạnh xì xầm bàn tán.Vĩnh Trung cười như cám ơn cô,xong anh đứng lên dẫn cô ra ngoài lan can.
_Anh không biết rằng em lại là diễn viên đấy-Vĩnh Trung nhìn cô nói.
_Em cũng chân ướt,chân ráo mới vào đây thôi-Cô vừa nói,nhưng bụng mừng thầm,nếu như có tiếng nói Vĩnh Trung thì chắc chắn xuất chính thuộc về cô.Chưa kể cô có thể thu hút anh trong dự án lần này.
_Vậy ah,em xinh đẹp như vậy anh nghĩ em sẽ leo lên đĩnh nhanh thôi.
_Em,cũng không biết nữa-Cô giả giọng buồn.
_Em mới vào nghề chưa có đũ kinh nghiệm,chưa kể…..chưa kể…
_Chưa kể sao-Anh nhăn mặt hỏi.

_Chưa kể độ hot của mấy diển viên kia,em cạnh tranh không lại.
_Ôi Giời,em là em của Gia Ngân,anh sẽ không để em chịu thiệt đâu,chỉ cần em cố gắng là được rồi-Vĩnh Trung vỗ vai cô động viên.
_Em cảm ơn anh!
Dưới thành phố về đêm nhìn từ trên cao xuống thật đẹp,đèn điện tỏa sáng khắp nơi, chạy qua hết các cây cầu đến những tuyến đường,dòng xe qua lại,không khí cũng trở nên trong lành hơn. Cuộc nói chuyện lần đầu tiên của hai người diển ra rất thân mật.Ngọc Hân nói anh cười,cô nói Vĩnh Trung cười,…..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận