Ngày hôm sau, Tư Duệ đưa anh về nhà ra mắt mẹ mình.
Cô đề xuất với anh là sẽ chỉ nói cho mẹ biết chuyện hai người sẽ kết hôn, chứ sẽ không nói cho mẹ biết những chuyện xảy ra trước kia với hai người.
Và anh đương nhiên là đồng ý.
\-"Mẹ ơi! Con về rồi! "
Tư Duệ cùng anh bước ra khỏi xe tiến thẳng vào trong nhà gọi mẹ.
Theo sau hai người là trợ lý riêng của anh xách vài món đồ gọi là quà ra mắt mẹ vợ tương lai.
Mẹ cô được thông báo trước nên đã sớm chuẩn bị xong mọi thứ, kể cả cơm nước.
Mẹ cô từ trong nhà đi ra, anh vội cúi xuống chào:
\-"Dạ, cháu chào bác.
Cháu tên là Chu Thiệu Huy, cháu là bạn trai của Tư Duệ ạ."
\-"Chào cháu.
Hai đứa đi đường chắc là mệt lắm nhỉ.
Mau vào nhà đi."
\-"Dạ vâng."
Anh lễ phép đáp lại rồi cùng cô đi vào trong nhà.
Anh cầm mấy túi đồ vừa nhận từ tay của cậu trợ lý đưa cho mẹ cô:
\-"Thưa bác, hôm nay cháu tới đây, cháu có chút quà nhỏ biếu bác ạ."
\-"Ôi dào, cháu tới chơi là ta vui rồi, quà cáp làm gì cho tốn kém ra."
\-"Dạ, bác cứ nhận cho cháu vui ạ."
Anh vẫn kiên trì nói tiếp.
Và cuối cùng thì cũng được mẹ cô "đáp lễ".
Mẹ cô rót nước ra hai cốc, một cốc đưa cho anh, một cốc đưa cho cô con gái quý giá.
\-"Cháu tên gì? Năm nay bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì? Nhà có những ai? Hai đứa quen nhau khi nào?"
Mẹ cô bắt đầu đặt vô số câu hỏi cho anh.
\-"Ơ kìa mẹ, mẹ hỏi từ từ thôi.
Mẹ hỏi nhiều vậy thì anh ấy trả lời sao kịp."
Tư Duệ thấy xót cho anh khi mà mẹ cô hỏi như hỏi cung, bèn lên tiếng.
\-"Dạ, cháu tên Chu Thiệu Huy, cháu năm nay 28 tuổi.
Cháu làm kinh doanh tài chính ạ.
Ba cháu đã mất, còn mẹ cháu...."
\-"Mẹ! Mẹ hỏi như vậy là đủ rồi đấy.
Bọn con tình cờ quen nhau trong một lần anh ấy tới bệnh viện của con khám định kì đó ạ."
Tư Duệ biết anh khó trả lời chuyện về mẹ mình thì lập tức lên tiếng để giải vây cho anh.
Còn mẹ cô thì không phải người khó tính nên nghe cô và anh nói vậy thì cũng không cố chèn ép nữa.
\-"Dạ thưa bác, hôm nay cháu tới đây cũng là muốn xin phép bác cho cháu và Tư Duệ kết hôn.
Chúng cháu yêu thương nhau thật lòng."
Anh lại nói tiếp.
Mẹ cô nghe vậy thì rất bất ngờ, hỏi:
\-"Hai đứa muốn kết hôn sao? Có gấp quá không?"
\-"Cháu nghĩ giữa cháu và Tư Duệ đã hiểu rõ được tình cảm của đối phương rồi."
\-"Tư Duệ, ý con thế nào?"
Mẹ cô lại quay sang hỏi con gái.
Tư Duệ nhìn mẹ mình, chỉ gật đầu không đáp.
Mẹ cô biết là con gái sớm muộn gì cũng sẽ phải đi lấy chồng nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.
Cô chỉ mới có 23 tuổi thôi.
Nhưng nếu nó cũng muốn kết hôn thì bà sẽ tác thành cho hai đứa.
\-"Vậy thì cứ làm theo ý hai đứa đi.
Bây giờ chúng ta vào ăn cơm đi, mẹ chuẩn bị xong xuôi cả rồi.".
Trong suốt bữa cơm hôm đó, mẹ cô tuy rằng chỉ là người mới gặp thôi nhưng bà lại cho anh cảm giác của một gia đình, cảm giác của một người mẹ yêu thương con cái mà bao lâu này anh khao khát.
Phải chăng vì vậy mà cô cũng rất yêu thương mẹ mình.
Sau bữa cơm thì anh và cô trở lại thành phố.
Vì cô mang thai đang chuẩn bị bước sang tháng thứ ba, bụng sẽ to dần lên, khi đó sẽ có nhiều bất tiện nên hôn lễ của hai người dự định sẽ diễn ra sau 2 tuần nữa.
Những ngày này, tin tức lan truyền đầy tin "Chủ tịch tập đoàn tài chính Chu Thị thông báo kết hôn".
Còn anh và cô, hai người tất bật chuẩn bị cho đám cưới, may trang phục, chọn nhẫn cưới, v...v...
\-"Tư Duệ! Anh thấy hai hôm nay em vì lo cho hôn lễ mà mệt mỏi nhiều rồi đấy.
Hay là em cứ nghỉ ngơi đi, để mình anh lo là được rồi."
Anh ngồi bên cạnh cô, nhìn thấy cô có vẻ mệt thì nhẹ nhàng nói.
\-"Em không sao mà.
Em muốn cùng anh chuẩn bị cơ."
Tư Duệ nở một nụ cười thật tươi để chấn an anh rằng mình ổn.
\-"Vậy khi nào em mệt thì nói anh nhé."
\-"Em biết rồi mà~!"
Chuyện anh và cô sắp kết hôn truyền đến tai Lý Nhã Hân, ả dạo này đang có một buổi chụp hình quảng cáo ở Bali, sau khi đọc được tin tức thì ả tức giận vô cùng.
Anh dám cùng cô ta kết hôn ư.
Không bao giờ có chuyện như thế.
Nghĩ là làm, ả nhấc điện thoại lên gọi cho mẹ anh, bù lu bù loa:
\-"Alo! Dì ơi, Thiệu Huy anh ấy sắp kết hôn với cô gái kia rồi.
Anh ấy không chịu cưới con thì con làm sao có thể trở thành con dâu dì đây? Huhuhu.
Con yêu anh ấy mà.
Dì nghĩ cách giúp con với."
\-"Tiểu Hân ngoan, cháu hãy bình tĩnh.
Ta cũng mới biết chuyện thôi.
Ta sẽ giúp con, nhất định con dâu nhà họ Chu chỉ có con thôi.
Con nhỏ kia không bao giờ có cửa bước chân vào nhà họ Chu đâu."
\-"Vậy dì phải nghĩ cách giúp con nhé! Con cảm ơn dì!".