Mai Anh gọi điện thoại cho Mạt Mạt
- có gì kì lắm, bên mình hoàn toàn không thấy ông thấy giám thị nào cả
- đồ hâm, sao mà có được, mấy vị đấy tập trung hết ở đây này!!!
Mạt Mạt đang chốn sau bụi cây nói nhỏ- thôi cúp máy đây.
Mạt Mạt đi cùng ba anh zai của lớp
- làm gì mà lâu thế!!! Đốt có tý lửa mà cũng ko xong nữa! Mạt Mạt cô nói là đốt đám rác cho nó bốc khói, chúng nó nghĩ sao mà cầm bình xăng đi đốt kí túc xá..... lũ này ngu hết rồi
- móe..... chúng mày muốn tao sống sao!!!! Ăn gì ngu thế, muốn vào hết trại cải tạo à.
- đm con Mạt Mạt điên rồi chúng mày thấy chưa, nó phât hỏa vì lũ ngu chúng mày đấy, tao đã nói là....
" bộp" cô cầm ngay cục đá ném vào đầu tên lải nhải kia, nhunge may nó né kịp
- im lặng, bị phát hiện bây giờ
Bây giờ thầy giám thị hay các giáo viên khác đều bu hết vào đây, rút điện thoại và gọi
- đội tao cần cứu
Bên kia phát ra tiếng "ok" liền tắt máy, ngay sau đó là tiếng tủm lớn và tiếng hét
Một học sinh chạy đến chỗ thầy giảm thị, khóc như mưa " thầy ơi, bạn em đi vệ sinh nhưng vì trời tối quá mà lọt mẹ... à không lọt xuống mương rồi, nhờ mấy bạn trai lớp cạnh mà không ai giúp cả hic hic
Nghe thế thì thầy giám cùng toàn thể giáo viên đều đi theo em học sinh kia
Mạt Mạt nở nụ cườu tinh ranh
" tốt lắm Hiểu Anh"