Hotboy Vườn Trường Là Cháu Của Tôi



Người mà Tiết Tâm tìm tới cực kỳ năng suất.

Chín, mười giờ tối là thời gian cao điểm của lượng truy cập mạng vào ban đêm.

Đoạn clip ngắn phỏng vấn cô ta đã leo lên hot search.

Sau khi Tiết Tâm biết mình đang lên hotsearch, cô ta đã đặc biệt ngồi trước điện thoại di động để chờ đợi những lời khen ngợi từ cư dân mạng.

Dòng hashtag #Cô gái 2G* lại đột kích lần nữa rồi# nhanh chóng trở thành một trong ba mục đứng đầu trong danh sách hotsearch, không dựa vào độ nổi tiếng tự nhiên mà dựa vào tiền thật.

Lúc này, cư dân mạng đang cảm thấy rất hứng thú với cô gái 2G, vậy nên khi nhìn thấy dòng hashtag này lần nữa, vô số người đều bấm vào ngay lập tức.

Kết quả là sau khi đọc xong, trong đầu bọn họ chỉ có một suy nghĩ: Chỉ vậy thôi sao?

Chưa nói tới việc giống y như đúc, bọn họ chỉ có thể nói rằng không liên quan chút nào cả.

[Thế giới rộng lớn nên quả thực loại người nào cũng có.]

[Đây không phải là cô gái đáng yêu trước đó à?]

[Cái kiểu ké fame hơi khó coi đấy.]

[Đúng là nhàm chán.]

[Từ đầu đến chân chẳng có gì hài hước cả, với lại còn cứng ngắc quá, chỉ có vậy thôi mà vẫn muốn giả mạo hả?]

Tiết Tâm hoàn toàn sững sờ khi trông thấy những bình luận này.

Nó khác hoàn toàn so với những gì cô ta tưởng tượng.

Tại sao lại như thế?

Phản hồi về hai video trước đó đều rất tốt, các bình luận đều khen dễ thương, tốc độ mạng 2G...!Tại sao tới lượt cô ta thì lại như thế?

Trong suy nghĩ của Tiết Tâm, hình tượng 2G là người hiểu biết nhưng lại giả vờ không hiểu, giống như một người vốn chơi điện thoại di động rất rành rọt nhưng khi đối mặt với người khác lại bảo rằng mình chưa bao giờ nghịch điện thoại di động cả.

Dù sao thì cứ giả vờ lạc hậu là được.

Tiết Tâm tự công nhận rằng chẳng có chỗ nào không ổn cả.

Cô ta không hiểu tại sao mình chẳng những không nổi tiếng mà còn tiếp nhận vô vàn lời chê bai?

-

Lúc này, Kiều Ấu cũng biết được thông tin hotsearch này từ nhóm Lỗ Nhị.

Nhìn vào video mà Lỗ Nhị gửi tới trên giao diện QQ, Kiều Ấu ngơ ngác chớp mắt.

Vậy là cô gái trong video này đã cố tình mạo danh cô hả?

Bà trẻ bĩu môi với vẻ bất mãn.

Cô không muốn trở thành ngôi sao là chuyện của riêng cô, thế nhưng Kiều Ấu lại không thích bị dùng làm đá lót đường cho người khác.

Dựa vào đâu mà lại giả mạo cô chứ?

Kiều Ấu đã xem hết video rồi.

Xem xong, cô không dằn lòng được nên đã gửi tin nhắn QQ cho cháu mình.


Đúng vậy, dưới sự dẫn dắt của cô, tổng giám đốc bá đạo cực kỳ giàu có kia cũng đã bắt đầu chơi QQ rồi.

Kiều Ấu cảm thấy QQ chẳng có gì không tốt cả.

Việc sử dụng phần mềm xã giao này hết sức thuận tiện, tin nhắn đều được gửi tới ngay tắp lự.

Ở thời đại kia của Kiều Ấu, việc liên lạc bằng thư từ vẫn còn rất phổ biến, không phải gia đình nào cũng có tiền để lắp đặt điện thoại.

Vì vậy, cô thực sự cảm thấy phát minh này thực sự là một thiên tài.

Kiều Ấu chuyển tiếp đoạn video mà Lỗ Nhị đã gửi cho cháu trai, lại còn kèm thêm một câu: “Trong vòng ba phút, cô muốn biết toàn bộ thông tin về cô gái này!” Để xác định rõ ràng rằng liệu người trong video có phải là Tiết Tâm hay không, rốt cuộc cô ta có giả mạo Kiều Ấu hay không thì cô cứ đợi cháu trai điều tra sẽ biết thôi.

Phía bên kia, Kiều Hành Vượng vẫn đang ăn cơm.

Sau khi nhìn thấy tin nhắn QQ này, tay ông ấy run lên.

Đây là lần đầu tiên Kiều Hành Vượng – tổng giám đốc bá đạo thật sự - đối mặt với lời trích dẫn của tổng giám đốc bá đạo trong đời thực.

Chưa kể, câu nói của tổng giám đốc bá đạo này lại đến từ chính cô út của mình.

Chẳng biết tại sao, tâm trạng của ông ấy lại nhất thời hơi phức tạp và khó tả.

Kiều Hành Vượng cảm thấy đầu mình càng lúc càng hói hơn mất rồi.

Ông ấy sờ lên vầng trán nhẵn bóng của mình rồi trả lời: “Cô út à, e là ba phút không đủ đâu.

Một ngày đi ạ.”

Gửi tin nhắn xong, Kiều Hành Vượng mới đặt điện thoại di động xuống với vẻ thổn thức, sau đó lại tập trung vào bữa ăn.

Có lẽ chỉ có tổng giám đốc bá đạo, chẳng có gì không làm được trong tiểu thuyết mới có thể tìm ra thông tin danh tính của một người trong vòng ba phút vì người vợ nhỏ bé và yêu quý của mình thôi.

Dù sao thì một tổng giám đốc bá đạo bị hói đầu, lại ở độ tuổi trung niên, vừa béo vừa hói như Kiều Hành Vượng không thể nào làm được.

-

Trong khi Kiều Ấu liên lạc với cháu trai mình, cháu trai của Kiều Hành Vượng cũng đã bỏ Tiết Tâm ra khỏi danh sách chặn.

Sau khi cuộc gọi được kết nối, Kiều Thần bèn hỏi một cách mất kiên nhẫn: “Rốt cuộc cậu đang làm cái quái gì thế?”

Ngữ điệu của Tiết Tâm khá bối rối: “Cậu nói gì cơ?”

“Tôi hỏi cậu, có phải cậu đang giả mạo cô tôi...!Kiều Ấu hay không?”

Tiết Tâm không biết tên của cô gái 2G nhưng cô ta cũng đã phân tích được điều gì đó từ câu nói này.

Hóa ra người đó tên là Kiều Ấu sao? Cùng họ với Kiều Thần ư?

Tất nhiên lúc này Tiết Tâm sẽ giả vờ như thể mình chẳng hay biết gì cả: “Kiều Thần à, tôi không hiểu cậu đang nói gì hết.”

Kiều Thần cười khẩy: “Đừng giả vờ nữa.”

“Trước đó, trong trường học đã đồn rằng cậu chính là cô gái 2G nổi tiếng kia.

Nhưng tôi nghĩ chúng ta đều biết rõ chuyện gì đang xảy ra.

Hôm nay cậu đã tự mua hotsearch chứ gì? Tôi mong là cậu hãy tự thu xếp ổn thỏa đi.”

Khi nghe thấy những lời này, Tiết Tâm biết ngay có lẽ Kiều Thần đã biết tất cả mọi chuyện rồi.

Cô ta vội vàng lên tiếng: “Kiều Thần, tôi đồng ý với cậu đó.”


Kiều Thần cau mày: “Hả? Cậu đồng ý với tôi cái gì?”

Tiết Tâm thở dài thườn thượt.

Thực ra việc bị bóc phốt trong cuộc phỏng vấn cũng không phải là vấn đề to tát, bởi ai có thể cam đoan rằng mình sẽ luôn được cư dân mạng yêu thích chứ?

Ai cũng mắc sai lầm cả, vậy nên nếu một ngày nào đó có biểu hiện không tốt thì cũng rất bình thường thôi mà? Chỉ cần Kiều Thần đứng về phía cô ta, không tiết lộ chuyện Tiết Tâm đang giả dạng người khác thì cô ta vẫn sẽ là nữ thần của trường THPT số 1.

Tiết Tâm cố gắng hết sức để giọng điệu trở nên dịu dàng: “Tôi đồng ý lời tỏ tình của cậu đấy.” Chẳng phải Kiều Thần thích cô ta hay sao? Chỉ cần hai người họ trở thành người yêu của nhau thì dĩ nhiên Kiều Thần sẽ không thể vạch trần cô ta nữa.

Còn nhóm Lỗ Nhị thì luôn nghe lời Kiều Thần, đương nhiên cậu ấy nói gì thì bọn họ cũng sẽ nghe nấy.

Tóm lại, lần này phản hồi của cư dân mạng không tốt cũng chẳng sao cả.

Chỉ cần Tiết Tâm khăng khăng khẳng định mình chính là cô gái 2G đã nổi danh trước đó là được.

Lần này, đầu bên kia điện thoại chợt im lặng suốt một lúc lâu.

Tiết Tâm bất giác cảm thấy hơi hồi hộp, cố ý vừa cười vừa hỏi tiếp: “Sao vậy, Kiều Thần? Cậu bất ngờ quá hả? Thực ra đây chính là câu trả lời mà tôi đã suy nghĩ cẩn thận đó, cậu không cần áp lực đâu.”

Kiều Thần thản nhiên đáp trả: “Tiết Tâm, đó đã là chuyện của một năm trước rồi.

Nó đã hết giá trị từ lâu rồi.”

Tiết Tâm mím môi, giọng nói căng thẳng: “Ý cậu là gì?”

“Tôi không có ý gì cả, chỉ là tôi không còn thích cậu nữa.”

Nói xong, Kiều Thần lập tức cúp điện thoại một cách lưu loát.

Trước mắt khoan nói tới chuyện ba cậu ấy quan tâm Kiều Ấu đến nhường nào, một khi sự tình trở nên nghiêm trọng thì vấn đề hoàn toàn không phải là Kiều Thần có vạch trần hay không mà có thể ba cậu ấy sẽ trực tiếp can thiệp.

Mà vào giờ phút này, ngay cả Kiều Thần cũng cảm thấy vô cùng ngỡ ngàng và lạ lẫm trước Tiết Tâm - người đang cố tình giả mạo Kiều Ấu.

Lúc trước Kiều Thần đã từng thích Tiết Tâm, chắc là do mắt cậu ấy bị mù thôi.

Sau khi Kiều Thần cúp máy, Tiết Tâm vừa nghe thấy âm thanh bíp bíp trong điện thoại vừa không có phản ứng suốt cả buổi trời.

Kiều Thần nói gì cơ? Cậu ấy không còn thích cô ta nữa à?

Cậu ấy lại có thể hết tình cảm với Tiết Tâm nhanh vậy sao?

Hóa ra tình cảm của Kiều Thần rẻ mạt đến vậy ư?

-

Khi Kiều Ấu đến trường vào ngày hôm sau, Trịnh Điềm Tranh vội vàng tới gần cô với vẻ mặt thần bí: “Thì ra cô gái 2G đã nổi tiếng trước đây không phải là Tiết Tâm đâu!”

Kiều Ấu vừa ngạc nhiên vừa sờ mũi: “Sao cậu biết?”

“Kiều Thần đã nói điều này trong nhóm chat của trường lúc sáng sớm đấy! Ngoài ra, để giả vờ giống thật hơn, Tiết Tâm lại còn tự quay một video phỏng vấn rồi mua hotsearch nữa.

Kết quả hề hước lắm luôn.

Cậu ta đã bị vả mặt rồi! Cư dân mạng hoàn toàn không công nhận!”

Nhắc tới chuyện này, Trịnh Điềm Tranh cũng thở dài.


Ai mà ngờ Tiết Tâm lại làm ra chuyện này chứ? Rốt cuộc cô ta đang có ý đồ gì vậy?

Nhớ tới một loạt bình luận tiêu cực về hotsearch tối hôm qua, Trịnh Điềm Tranh cảm thấy không phải ai cũng có thể nổi tiếng đột ngột chỉ sau một đêm.

Nhìn xem, Tiết Tâm muốn mạo danh nhưng chẳng phải đã thất bại rồi sao?

Kiều Ấu không ngờ cháu trai nhà mình cũng xen vào, lại còn ra mặt vạch trần việc Tiết Tâm mạo danh cô nữa.

Cô không khỏi hỏi dò: “Thế Kiều Thần có nói thực ra cô gái kia là ai không?”

Trịnh Điềm Tranh lắc đầu: “Không có.

Cậu ấy chỉ nói là người trong cuộc khá kín tiếng nên không muốn gây sự chú ý quá nhiều thôi.”

Kiều Ấu bèn hài lòng gật đầu, quả nhiên cháu trai vẫn rất hiểu cô, biết cô không muốn trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Bây giờ Kiều Ấu cũng không tiếp xúc nhiều với Kiều Thần ở trường, mà cô cũng đã thay đổi khẩu trang đeo trên mặt rồi.

Chắc là những người bình thường sẽ không nhận ra Kiều Ấu chính là cô gái cực kỳ nổi tiếng trước đây đâu.

Trịnh Điềm Tranh chặc lưỡi: “Thật sự không nhìn ra nữ thần lại là người mưu mô như vậy á.”

Kiều Ấu cũng gật đầu như thật.

Thảo nào người xưa lại nói rằng: Biết người chứ không biết lòng.

Quả nhiên lời nói của ông bà luôn có lý.

Sau khi hàn huyên một hồi, hai người họ cũng không nhắc tới Tiết Tâm nữa bởi bọn họ cũng không thân với Tiết Tâm cho lắm.

Dù sao bây giờ Kiều Thần cũng đã giải thích rõ ràng sự việc ở trong nhóm chat chính thức của trường rồi.

Sau sự việc này, có lẽ khí chất thần tiên của nữ thần sẽ bị suy giảm đáng kể.

Lúc này, Trịnh Điềm Tranh đột nhiên duỗi cánh tay của mình tới dưới mũi Kiều Ấu: “Cậu ngửi thử xem, có thơm không?”

Kiều Ấu chớp mắt mấy lần: “Thơm quá đi.

Cậu dùng loại xà phòng gì để giặt quần áo thế?”

Trịnh Điềm Tranh cười phá lên.

Trời đất ơi, cô bé đáng yêu này đến từ đâu vậy? Kiều Ấu lại thực sự cho rằng đây là mùi xà phòng giặt đồ cơ đấy.

Thế là cô ấy bèn giải thích: “Đây không phải là mùi xà phòng giặt đồ mà là nước hoa đó.”

Nói xong, Trịnh Điềm Tranh lại nở nụ cười bí ẩn: “Cậu có biết loại nước hoa này tên là gì không?”

Kiều Ấu phối hợp bằng cách hỏi lại: “Tên là gì cơ?”

“Sáng tinh mơ sau chuyện ấy*.”

*Sáng tinh mơ sau chuyện ấy: Nước hoa Loewe 001 của Loewe là dòng nước hoa dành cho buổi sáng, được lấy cảm hứng từ sự ngọt ngào mà đàn ông và phụ nữ dành cả buổi sáng bên nhau sau lần tiếp xúc thân mật đầu tiên.

Kiều Ấu nghiêng đầu: “Sau chuyện ấy là sao?”

Trịnh Điềm Tranh tỏ vẻ mờ ám: “Thì là sau chuyện ấy ấy kia kìa.”

Kiều Ấu thực sự không hiểu gì cả.

Bây giờ cô chỉ là một em bé tò mò, đôi mắt trong veo lộ vẻ khá hiếu kỳ: “Ấy ấy là cái gì?”

“Chính là cái chuyện kia á.”

“Rốt cuộc là chuyện nào hả?”

Lúc này, một đôi bàn tay ấm áp chợt che kín lỗ tai của Kiều Ấu.

Mùi hương bạc hà tươi mát bay vào chóp mũi cô.

Cố Tây Khởi nhìn Trịnh Điềm Tranh một cách bình thản: “Cậu đừng dạy hư con nít nữa.”


Trịnh Điềm Tranh bèn lè lưỡi ra.

Cô ấy chỉ tán gẫu về tên nước hoa thôi mà, sao lại dạy hư trẻ con được chứ?

Tuy nhiên, Trịnh Điềm Tranh cũng không cãi lại mà chỉ trả lời: “Tôi biết rồi.” Nói xong, Trịnh Điềm Tranh cũng biết điều nên lập tức rời đi.

Sau khi Trịnh Điềm Tranh trở về chỗ ngồi của mình, Kiều Ấu bèn kéo tay Cố Tây Khởi rồi bĩu môi: “Sao cậu không để cậu ấy nói cho tôi biết?”

“Đó chỉ là tên một loại nước hoa thôi mà.”

Kiều Ấu nghe xong thì cảm thấy đó cũng chỉ là một cái tên thôi, có lẽ chẳng có hàm ý đặc biệt gì hết.

Vậy nên cô không tiếp tục xoắn xuýt để xác định rõ sau chuyện ấy là gì nữa.

Thay vào đó, Kiều Ấu lại nắm lấy tay Cố Tây Khởi, cúi đầu rồi hít hà thật sâu: “Thơm quá đi mất.

Đồng chí Cố à, cậu cũng xức nước hoa hả?”

Kiều Ấu vừa học được cụm từ nước hoa từ chỗ Trịnh Điềm Tranh nên bây giờ đang học đi đôi với hành, đôi mắt cong cong thành hình lưỡi liềm, trông cô vô cùng hoạt bát và đáng yêu.

Cố Tây Khởi cười khẽ: “Không phải.

Đây là mùi nước rửa tay thôi.”

Kiều Ấu nghiêng đầu hỏi tiếp: “Trong trường học có nước rửa tay á?” Mỗi lần rửa tay, cô chỉ dùng nước lọc thôi, đây là lần đầu tiên Kiều Ấu nghe nói về nước rửa tay.

“Không có.”

Kiều Ấu bèn nhắm mắt lại rồi hít mạnh một hơi.

Nói ra mới nhớ, cô cảm thấy mùi nước hoa lúc nãy trên người Trịnh Điềm Tranh có phần ngọt ngấy quá.

Kiều Ấu không thể diễn tả được cảm giác cụ thể, cô chỉ cảm thấy mùi hương bạc hà trên tay Cố Tây Khởi tươi mát và dễ chịu hơn thôi.

Cô lại tiến sát vào để ngửi hương trên người Cố Tây Khởi.

Ngoài mùi bạc hà trên tay kia thì Kiều Ấu còn ngửi thấy mùi xà phòng thanh mát trên người anh nữa.

Giống như hương tuyết đầu mùa, vừa trong lành vừa thoải mái nhưng cũng mang lại cảm giác lạnh thấu xương vào mùa đông, khiến người ta cảm thấy hương vị này y hệt cảm giác tổng thể của anh.

Trong mắt người ngoài, Kiều Ấu là người đang đeo một chiếc khẩu trang to tướng và tồi tàn, vừa nhắm mắt vừa ngửi tới ngửi lui khắp cơ thể Cố Tây Khởi.

Anh bạn vạm vỡ đang ngồi ở hàng ghế trước hai người không khỏi gào thét trong lòng rằng: “Hai người kiềm chế chút đi, tém tém lại đi mà!”

Ở chốn đông người như thế này mà hai người họ lại… Lại như vậy…

Đúng là tuyệt vời ông mặt trời! Kích thích thật đó!

-

Cố Tây Khởi không thể chịu nổi.

Nhưng Kiều Ấu lại chẳng suy nghĩ nhiều như vậy.

Cô chỉ cảm thấy mùi xà phòng trên người Cố Tây Khởi thật sự rất dễ chịu và khoan khoái.

Quần áo hiện giờ của cô đều được dì giúp việc trong nhà giặt giũ bằng bột giặt.

Cô đã từng áp sát để ngửi mùi bột giặt rồi, thế nhưng nó cũng bình thường thôi, chẳng có gì đặc biệt cả.

Mùi hương của nó hoàn toàn không dễ ngửi bằng mùi xà phòng trên người Cố Tây Khởi.

Cuối cùng, lúc anh thực sự không thể chống đỡ nên đang chuẩn bị lùi lại thì Kiều Ấu chợt ngừng hành động ngửi nhẹ.

Cô nhìn vào Cố Tây Khởi.

Đôi mắt mèo vừa trong sáng vừa xinh đẹp kia không hề chứa đựng bất cứ ý nghĩ đen tối nào, nó trong veo đến mức chỉ cần nhìn thoáng qua đã có thể trông thấy đáy mắt.

Sau đó, Kiều Ấu nhận xét với vẻ mặt vờ như nghiêm túc, giọng điệu trẻ con ngọt ngào: “Chết tiệt! Tên đàn ông này, cậu ngọt ngào quá đấy!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận