Tiết học mới đó mà đã kết thúc dưới những cuộc chiến tranh khóc liệt và sự hi sinh anh dũng của những cái ghế thân yêu. Còn ngay tại bàn của nó thì không khá hơn là mấy, nó và hắn như chó với mèo, như nước với lửa đấu đá võ mồm với nhau
-Nè con heo ngốc kia
-Cái gì? Anh nói ai là heo ngốc hả đồ chảnh cún
-Cô...
-Tôi sao???
-Heo ngốc
-Chảnh cún
Hai người, bốn con mắt đối nhau, bắn ra tia lửa điện phóng về phía đối phương
......
Thế đấy, dù anh và cậu có ngăn cản cỡ nào cũng bằng không, dù thế nhưng vẫn thích xem hai người này đấu đá, vô cùng con nít (bótay.com @.@)
Mới đó mà đến ngày thành lập trường
Một tuần trước ngày lễ
-Các em trật tự, năm nay trường chúng ta sẽ tổ chức ngày lễ thành lập trường, các lớp sẽ tự chuẩn bị, không biết lớp chúng ta sẽ chuẩn bị gì nào?
Bên dưới không thèm để tâm đến lời ông thầy nói, nhóm thì chơi cờ caro, nhóm thì chơi oẳn tù xì (con nít ghê =.='')
Ông thầy khóc không ra nước mắt với lớp iu dấu của mình, đành ngậm ngùi rút lớp ra khỏi danh sách dự tham gia tổ chức lễ
Nó vô cùng hưng thú với các buổi lễ thú vị, náo nhiệt như thế này
Tuy chỉ mới học ở đây vài tuần nhưng nó cũng biết được, lớp này không chỉ đam mê chiến tranh mà vô cùng lười nhác, nhìn thấy ông thầy chủ nhiệm buồn bã nó cũng không đành lòng, quyết định chấn chỉnh lại lớp
-Tôi rất không thích thái độ biếng nhác của các bạn, đây cũng là một dịp tốt để vui chơi, tăng thêm tình cảm lớp, sao chúng ta lại không cùng nhau tổ chức
Ông thầy nghe nó nói vô cùng mùng rỡ, thiếu chút nữa là bật khóc, cuối cùng lớp cũng có một người hiểu chuyện, một học sinh gương mẫu
Bon nam sinh tuy vô cùng yêu mến nó nhưng độ lười biếng đã ăn quá sâu nên cũng chỉ lắc đầu, không để tâm
-Vui gì chứ ở nhà chơi game không sướng hơn sao?_ nam sinh 1
-Làm chi ệt_ nam sinh 2
-Phiền phức_ nam sinh 3
....
Từng nam sinh nói lên ý kiến, những nam sinh khác cũng vô cùng tán thưởng, nó thật muốn tức điên với lũ này
-Nghi nói không sai, tụi bây mau đồng ý đi_ cậu đứng lên ra lệnh, dù cậu cũng không phải người siêng năng gì nhưng nó làm gì cậu cũng ủng hộ (cái này có được gọi là dại gái không nhỉ?!)
Bọn nam sinh do dự, bất đầu bàn tán
-Được_ cuối cùng cả lớp đều đồng ý, nó nở nụ cười vui, dù biết chưa ai hoàn toàn muốn tham gia nhưng nó sẽ cố gắng làm mọi người mở rộng mắt
Hắn nãy giờ vẫn im lặng không nói gì, hắn vốn là người ít nói, không thích tiếp xúc với nhiều người, chỉ có anh và cậu là bạn, đối với lễ hội lần này hắn đương nhiên sẽ không tham gia
Hắn đột nhiên bật dậy nhảy qua cửa sổ rồi biến mất
Nó kinh ngạc nhìn hắn, đây là thái độ gì chứ?
Anh và cậu cũng hiểu được tại sao hắn lại như thế
Tên tảng băng lúc nào cũng khác người, cũng làm nó không vui, nó không tin nó không chỉnh được hắn
-Bảo Nghi em có ý tưởng gì cho buổi lễ này
-Em nghĩ chúng ta hãy làm một quán đồ ngọt cosplay
-Tốt lắm vậy thầy sẽ lên phòng hiệu trưởng để đăng kí
Kí túc xá...
-Nè chảnh cún, tại sao anh lại không tham gia?_ nó hỏi hắn
-Không thích_ giọng nói của hắn không có chút độ ấm nào
-Sẽ rất vui đó_ nó cố thuyết phục
-Không thích_ hắn vẫn vậy
-Anh...đồ hết thuốc chữa_ nó tức giận bỏ đi
-Này mày định không tham gia thật à?_ anh
-Mày là bạn tao mà mày không hiểu tao sao?_ hắn ngước mặt nhìn anh rồi cũng đi ra ngoài
Anh và cậu bất lực nhìn nhau
Nó và các nam sinh trong lớp bắt tay vào việc chuẩn bị, và đương nhiên là không có hắn
Nó phân công ỗi người, một nhóm chuẩn bị bàn ghế, một nhóm trang trí quán, một nhóm cập nhật menu đồ ngọt cho quán, một nhóm làm bảng hiệu và nó là người chuẩn bị trang phục cho cả lớp. Nó chính là người cực nhất, không ai biết may vá hết nên nó đành phụ trách một mình may trang phục cho 39 người (trừ hắn). Qủa nhiên như lời nó nói, trong thời gian một tuần làm việc cùng nhau mọi người trong lớp đều cảm thấy thân thiết hơn, có nhiều niềm vui hơn, bây giờ bọn họ đã hoàn toàn yêu thích buổi lễ này, nó đương nhiên rất vui.
Nó may ngày may đem nhưng vẫn chưa hoàn thành xong 1/2 công việc, nó ngay cả giờ ăn, giờ ngủ cũng cố gắng làm, làm anh và cậu thương xót không thôi, hắn cũng không phải người sắt đá mà không có cảm xúc gì trước sự nỗ lực cùng cực khổ của nó và lớp
Ngày mai là tổ chức buổi lễ rồi, vậy mà nó còn những 2 bộ chưa hoàn thành, nó vừa làm vừa ngủ gật, đã mấy ngày rồi nó không ngủ, quả thật rất mệt mỏi, cuối cùng nó cũng không chịu nổi phải gục xuống
Một bóng người bước đến bên nó, lấy kim chỉ và trang phục đang dang dở trong tay nó
-Heo ngốc
Người đó lặng lẽ may dù không biết may nhưng vẫn cố gắng giúp nó hoàn thành không chỉ 39 bộ mà là 40