Hp Đốn Gục Xà Tổ


Khi xe lửa gần đến trường học thì Ansel tỉnh lại, vừa ngáp vừa lấy tay xoa xoa mắt, nhìn Luicus đối diện mình hỏi: "Sắp đến rồi phải không?"
Biểu cảm trên mặt Lucius đã hoàn toàn cứng đờ.
Cậu sai rồi, sai hoàn toàn rồi, cậu muốn rút lại lời hồi nãy? Người này chắc chắn không phải người bình thường! Cậu ta thật sự đi ngủ......Không sợ người khác ám toán sao.......
"Uhm.......ừ." Lucius cứng đờ ngồi đó, nhìn Ansel đến lệ rơi đầy mặt.

Rõ ràng hai người bằng tuổi mà, còn đều là nam nữa, cậu ta làm sao có thể...........quyến rũ như vậy!!
Ansel dựa vào một bên cửa sổ, bởi vì vừa mới ngủ dậy cho nên đôi mắt to trò ngập nước, gương mặt còn hơi đỏ.

Mặc kệ nhìn bằng cách nào cũng muốn nhào đến hung hăng khi dễ một phen.
"Chậm thật." Ansel nhỏ giọng lẩm bẩm, "Mình đã muốn bay đến đâu luôn rồi mới vừa đến, còn chậm hơn ôtô của muggle, càng chậm hơn độn thổ."
Tuy rằng thanh âm cảu Ansle rất nhỏ, bất quá, Lucius ngồi đối diện vẫn có thể nghe được một chút, lại nhìn kỹ Ansel lại một lần nữa.


Nếu nói cậu ta sinh hoạt ở thế giới phép thuật thì làm sao cậu ta lại biết đến đồ của muggle, mà nếu nói cậu ta sống ở muggle, vậy thì làm sao cậu ta biết độn thổ?
Lucius theo bản năng nhấp môi, vừa định mở miệng nói gì đó thì xe lửa đã dừng lại, không đợi cậu nói Ansel đã đi đến đối diện cậu, cong lưng làm cho hơi thở ấm áp của y phả hết lên mặt cậu, khí tức đáng sợ lấy Ansel làm trung tâm mà bao quanh y, làm cho Lucius tiếp tục theo bản năng lùi về sau một chút.

Ansel cươi nhẹ, nói: "Không cần nói với người khác tôi họ gì, biết không?"
Lucius há miệng thở dốc, bị Ansel bỏ qua tiếp tục nói: "Không cần lo lắng, Hogwarts chắc chắn sẽ không xuất hiện họ của tôi, chỉ cần cậu không nói, chắc chắn sẽ không có ai biết."
Nhưng mà, cái đầu bạch kim của cậu cũng đủ để người khác đoán được cậu có quan hệ với Malfoy a............Bất quá, Lucius cũng không nói ra dù sao cái này cũng chẳng liên quan đến cậu, người khác biết thì sao không phải cậu nói là được rồi.
Hư hư thực thực 'uy hiếp' xong tiểu bạch kim, Ansel liền ngồi dậy đẩy cửa toa xe bước ra, nhìn Lucius có chút ngơ ngác phía sau, hảo tâm nhắc nhở: "Nếu không nhanh lên, chắc chắc sẽ muộn."
Nghe vậy, Lucius lập tức đứng lên, bước nhanh đến cửa toa xe, rồi lại bị giọng nói âm trầm của Ansel doạ đến mức đứng lại.
Ansel nhìn Lucius, lạnh lùng nói: "Tôi không biết, hoá ra Malfoy chính là cái dạng này? Ngu xuẩn, dễ dàng tin tưởng người khác, xem ra cái lễ nghi quý tộc cậu học từ năm bốn tuổi chắc bốc hơi hết rồi nhỉ?"
Nói xong, Ansel hừ lạnh một tiếng đi ra ngoài.
Lucius cứng ngắc đứng đó, khi Ansel mở miệng ra nói cậu cảm thấy giống như người đang giáo huấn cậu là phụ thân vậy! Bởi vì, cách nói của Ansel y chang phụ thân cậu!!
Trong đêm tối, Hogwarts càng thần bí hùng vĩ hơn.

Nội tâm Ansel hưng phấn, y trở lại rồi.

Nơi này có những hồi ức hạnh phúc nhất của y.

Hogwarts, nơi đã từng là nhà của y.
Ansel cảm nhận hơi thở phép thuật quen thuộc, chân lại nhịn không được mà bước lên một bước, nhưng bả vai lại bị người khác đè lại.

Ansel nháy mắt liền muốn công kích người đè vai mình, may mắn là ý thức của y nhanh chóng trở về, bằng không Hogwarts liền gặp phải một huyết án.
Ansel nghiêng đầu nhìn qua Lucius hảo tâm nhắc nhở nói: "Nếu cậu bước thêm một bước nữa thì cậu chắc chắn sẽ bơi chứ không đi nữa."

"o(∩_∩)o cảm ơn." Ansel cười ôn nhu với Lucius, chẳng những không làm Lucius sinh ra chút cảm giác thân thiết mà còn làm cậu cảm thấy thật kinh khủng.
Cười như vậy, càng giống phụ thân của cậu a!!!
Bất quá, Lucius chỉ dám rít gào trong lòng.

Tại sao hả? Có cho cậu mười cái gan cậu cũng không dám, gia quy của Malfoy vẫn còn sáng loáng đang chờ cậu ở nhà đấy.
Xuống thuyền nhỏ vượt qua hồ đen đến Hogwarts, chủ nhiệm nhà Gryffindor là giáo sư McGonagall dẫn bọn họ vào đến đại sảnh đường liền dừng lại.

Giáo sư McGonagall đi vào lấy nón phân loại để lên một cái ghế bốn chân trong tay cầm danh sách học sinh, chờ cái nón kia hát xong ca khúc nó tự biên thì bắt đầu đọc tên học sinh để bọn họ tiến hành phân nhà.
Bởi vì trong cơ thể của Ansel có một ít máu của Salazar, mà Hogwarts vốn là lâu đài riêng của Salazar Slytherin, cho nên Ansel cũng có chút quyền chi phối nhất định với Hogwarts.

Mà lần đầu tiên y sử dụng cái quyền lợi này của mình, thế mà lại là đem họ của chính bản thân y dấu đi! Y còn chưa muốn bị học sinh của toàn Hogwarts vây xem a!!!
Ansel vuốt cằm nhìn mấy hồn ma nối đuôi nhau bay vào, hỏi Lucius đứng không xa mình lắm, "Sao Hogwarts nhiều hồn ma vậy?"
Lucius yên lặng, trong lòng cậu cực kỳ rõ ràng, Ansel không có mượn cậu trả lời.
"Ansel.......!" Khi giáo sư McGonagall hô đến tên Ansel liền quỷ dị ngừng lại, cho dù có là cô nhi đi chăng nữa cũng phải có họ chứ.
Lucius sửng sốt, không phải nói họ Mlafoy sao? Làm sao mà trong danh sách lại không có.

Ansel cúi đầu mờ mịt cười một chút, ngẩng đầu lại là biểu tình nhàn nhạt, nhưng mà cái biểu tình nhàn nhạt đó của y đã bị đập vỡ khi nhìn thấy cái nón bẩn hề hề kia.

1000 năm rồi chưa giặt hay gì?!
Ansel chậm rãi bước lên, cảm giác có người nhìn mình, liền ngẩng đầu cười với một lão nhân ra bạc một cái.

Sau đó liền leo lên ghế bốn chân, đội nón phân loại lên đầu.
"Uhm, đứa nhỏ để ta nhìn xem con nên đến nhà nào.

Uhm, huyết thống của Malfoy, Ansel............" Nón phân viện sặc một cái, nếu nó có chân chắc chắn nó sẽ nhảy lên, "Sao có thể, cái này tuyệt đối không có khả năng!!"
Ansel nghe được nón phân loại đang tê tâm liệt phế hét lên trong đầu mình, nội tâm sung sướng chào hỏi nó "Chào nha nón của giáo sư Gryffindor, 1000 năm không gặp lại hình như ngươi càng ngày càng dơ thì phải."
HẾT CHƯƠNG 8.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận