EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: ELLEN
-o0o-
Tuy nhân sâm đã bị Harry bóp chết, nhưng nhóm học sinh hoàn toàn không còn nhu cầu đụng vào mấy thứ thực vật nguy hiểm này nữa, nhiều người bắt đầu nhích xa mấy bồn cây trên bàn, dù sao đa số bồn cũng nứt rồi, lỡ đụng phải mấy cây giống vậy nữa thì phải làm sao!
"Merlin! Đây là một gốc nhân sâm sắp chín!" Giáo sư kêu lên nhìn nhân sâm đã bị Harry bẻ làm đôi.
"Bây giờ mọi người đến Bệnh thất đi, các trò cần kiểm tra một chút, sáng mai cũng không cần học tiết Biến hình, ta sẽ giải thích với giáo sư McGonagall, mấy trò cần phải nghỉ ngơi thật tốt." Giáo sư Sprout dắt mọi người ra khỏi nhà kính, sau đó lặng lẽ khoá cửa lại.
Phu nhân Pomfrey đang nấu độc dược trong Bệnh thất, bà đã vô cùng hốt hoảng khi thấy giáo sư Sprout mang một nhóm học sinh đông vô cùng vào bệnh thất.
"Merlin! Pomona, chẳng nhẽ cô dạy bọn chúng trồng cây liễu roi hả!?" Bởi vì tiếng hét chói tai của nhân sâm, nên mặt mày của nhóm học sinh bây giờ tái nhợt hết cả, vài đứa thân thể không tốt đã đứng không vững nữa mà phải dựa vào người bạn học mình.
"Không biết vì sao, lại có một cây nhân sâm lớn hơn mấy cây khác rất nhiều, đã sớm tiến vào trạng thái chín.
Nếu không phải trò Levins trực tiếp bẻ gãy nó, vậy nhóm học sinh này chỉ sợ không chỉ thế này đâu." Giáo sư Sprout giúp đỡ phu nhân Pomfrey kiểm tra nhóm học sinh, từng tia sáng tè le màu chiếu vào người bọn nó, may mắn đa số chỉ bị đả kích tinh thần mà thôi, trở về ngủ một giấc là bình thường trở lại, mấy học sinh hôn mê cần ở lại Bệnh thất một khoảng thời gian cùng uống mấy bình độc dược là ổn.
Snape đứng gần Harry nhất, tuy thân thể của hắn không tốt nhưng trạng thái tinh thần rất tỉnh táo, không cần phải ở lại Bệnh thất, thậm chí còn lời được nửa ngày nghỉ.
Mà Harry và Ron hoàn toàn không chịu ảnh hưởng thì không cần nói, kiểm tra sức khỏe cho thấy cả hai thậm chí làm vài trận Quidditch còn được.
"Severus, cậu thế nào?" Thân thể Lily rất tốt, hơn nữa vừa nãy lúc bắt đầu cảm thấy choáng váng, cũng đã được James ôm vào lòng.
"Yếu nhớt y như con gái." James khinh bỉ nhìn Snape sắc mặt có chút tái hơn thường ngày.
"James!" Bởi vì hành động anh hùng cứu mỹ nhân của James, nên thái độ của Lily với cậu ta có chút hoà hoãn hơn, nhưng vẫn kém thanh mai trúc mã Snape đây rất nhiều.
"Hừ...."" James quay đầu nhỏ giọng lẩm bẩm.
"Tớ không sao, Lily." Snape hình như không quan tâm lắm tên đầu quăn lầm bà lầm bầm kia, sau khi theo Lily về tháp Gryffindor mới khịa lại James một câu "Nghe nói bọ chó không có lỗ tai, nghe không được gì, cho nên thân thể khỏe mạnh chút cũng chẳng lạ lùng chi."
"Mi muốn đánh nhau phải không!" Vừa rồi còn mặt mày tái nhợt trước mặt Lily, cậu ấy vừa mới đi mất đã bắt đầu khịa cậu, vừa nhìn đã biết Snivellus giả bộ!
"Tôi không có nhu cầu đánh nhau với mấy thứ không phải người, huống chi làm sao có thể đánh nhau với bọ chó? Thi xem ai nhảy cao hơn à?" Snape khinh bỉ nhìn James tức giận đến mức giậm chân.
'Hắc! James sao cậu lại cãi nhau với Snivellus nữa rồi?" Sirius và Lupin sau khi kiểm tra xong đã bị phu nhân Pomfrey đuổi về, nhưng Peter lại cần phải ở lại một buổi tối.
Chuyện đầu tiên Sirius làm chính là đứng về phía anh em của mình "Cậu không thấy nói chuyện với nước mũi là chuyện đánh rơi nhân cách sao?"
"Lần đầu tiên tôi nghe là mấy thứ cỏ lác trông có vẻ giống người cũng có thứ mang tên nhân cách đấy." Snape châm chọc quét lên quét xuống nhóm James "Nhưng tôi không thấy mấy cậu để nó ở đâu."
Sau đó bọn họ lại trình diễn một màn "đại chiến giữa người theo đuổi cuồng nhiệt Gryffindor và thanh mai trúc mã Slytherin" (đây là Hufflepuff lén đặt)
Thù hận của James và Snape toàn trường đều biết, cho nên khi thấy mấy người bọn vứt bùa tứ tung, những người khác rất tự giác nép sang một bên, phòng ngừa vạ lây.
Khi Harry và Ron bước ra khỏi Bệnh thất đã nhìn thấy Snape và James ểm bùa lên nhau trên hành lang, còn mấy người xung quanh tự ếm cho mình mấy bùa Protego.
Sirius cũng cầm đũa phép cùng kề vai sát cánh đối phó Snape với James, Lupin đứng trong đám người, khi thấy thần chú của Snape sắp bắn trúng hai người kia thì ếm cho cả hai một cái Protego.
Harry biết quan hệ của Snape và bốn người nhóm đạo tặc thời học sinh rất chi là không tốt, nhưng đến khi nhìn thấy bọn họ đánh nhau vẫn cảm thấy thất vọng vô cùng với phụ thân của mình, này tuyệt đối không phải là một hành vi nên có của một đấng anh hùng.
"Expelliarmus!" Toàn bộ đũa phép của mấy người đang đánh nhau bay thẳng vào tay của y và Ron.
"Oái! Harry, tớ đang giáo huấn Snivellus!" James dậm chân.
"Ba người hội đồng một người? Gryffindor không có thể loại này." Harry trả đũa phép lại cho Snape, nhưng của bọn James vẫn bị y và Ron nắm trong tay "Ron, giúp bọn họ biết thế nào được gọi là giáo huấn đi."
"Được rồi, nhưng mà tạo thành ám ảnh tâm lý thì tớ mặc kệ đó." Ron nhìn nhìn bọn James, ý bảo muốn đũa phép thì đi theo cậu.
Bên này Harry túm Snape đến phòng cần thiết, dưới sự kinh ngạc của Snape mả đẩy mở cánh cửa từ mới xuất hiện từ trong mặt tường trống rỗng.
HẾT CHƯƠNG 78.