"Draco, sinh nhật vui vẻ." Sớm tinh mơ, Harry chủ động đặt nụ hôn nhẹ lên môi Draco.
Hắn thuận thế ôm cậu vào lòng, gương mặt tràn ngập nét ôn nhu nhìn người trong lòng.
"Bé cưng à, tối qua ngủ ngon chứ?" Draco hỏi.
"Ừ, bây giờ em còn có thể ngủ thêm chút nữa." Harry duỗi người, mặc quần áo vào hỏi, "Bữa sáng anh muốn ăn gì, em sẽ đi mua."
Draco và Harry đã vượt qua kỳ thi nhảy lớp và tốt nghiệp thành công, bây giờ nhiệm vụ chính là chuyên tâm đánh bại Voldemort.
Cả hai đã rất lâu rồi không về thăm nhà, vì không biết nên đối mặt với phụ huynh trong nhà như thế nào nên dứt khoát thuê một căn phòng nhỏ tại Hẻm Xéo ở tạm.
"Không cần.
Ngày hôm qua anh nhận được thư của cha.
Trong thư nói là ngài ấy muốn chúng ta về nhà, cha và mẹ đều rất nhớ anh..." Draco cầm lấy lá thư được gửi từ trang viên Malfoy mà hắn nhận được ngày hôm qua, "Bọn họ còn nói muốn gặp em.
Hơn nữa đảm bảo sẽ không làm những hành vi quá khích.
Chủ yếu là muốn cùng anh đón sinh nhật."
"Hiện tại liền đi?" Harry hỏi.
Draco trả lời: "Đúng vậy, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ.
Anh đã hẹn với xe đò Kỵ sĩ bây giờ xuống là vừa kịp lúc."
Harry lấy tay sờ nhẹ chiếc nhẫn trên ngón áp út, dự định tháo ra nhưng bị Draco cản lại "Không sao, đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em."
"Được, em tin anh."
Hai người bước chân vào trang viên Malfoy đều có một cảm giác quen thuộc mà xạ lạ.
Draco đã lớn lên tại đây, vì Harry mà bỏ đi ba năm.
Lần này quay trở về gặp lại cha mẹ, không biết Draco có cảm xúc gì.
"Con về rồi, cha...mẹ."
"Tiểu long!" Narcissa ôm chầm lấy Draco, "Mẹ thật sự nhớ con muốn chết, mấy năm nay sinh sống ở ngoài có tốt không?"
"Hết thảy đều tốt, thưa mẹ."
"Còn có..con dâu bé bỏng của ta." Narcissa dắt tay Harry vào trong nói, "Draco thật sự không biết chăm sóc bản thân, nhiều năm như vậy con thật vất vả để chăm sóc nó."
"A, không có thưa dì..thưa mẹ." Harry có chút lúng tung.
Dù sao lần cuối cùng cậu gặp họ là kỳ nghỉ hè năm nhất.
"Ta nói với con.
Lucius tuy bên ngoài không để ý các con nhưng thực tế thì hắn vẫn luốn nhung nhớ bọn con, chỉ là không biết diễn đạt ra sao thôi." Narcissa dẫn hai người tới phòng khách, bên trong toàn là những người lạ mà Harry không biết.
Nhìn đi nhìn lại chỉ có giáo sư Snape, ngài Lucius Malfoy còn có...Sirius?!!! Chú ấy cũng tới?
"Đừng lo lắng Harry, em chỉ cần lặp lại lời chào của anh, còn lại giao cho anh là được." Draco nắm chặt tay Harry, chỉ sợ một phút sơ sẩy cậu sẽ thoát khỏi vòng tay mình.
"Chú."
"Chúc ngài một ngày tốt lành."
"Bác gái vẫn khoẻ chứ?."
"A, bác gái."
"Giáo sư."
"Giáo sư Snape, thật tốt khi nhìn thấy thầy vẫn ổn."
"Trò cũng vậy, Potter.
Ta không nghĩ là trò lại xuất hiện ở đây." Giáo sư Snape cầm ly rượu vang đỏ trên tay nói "Nhớ lần trước Lucius yêu cầu ta cho Draco một cái Obliviate để nó quên trò.
Ha ha ha, yên tâm là ta đã từ chối.
Lẫn này ta đã xin nghỉ một ngày để đến ăn sinh nhật Draco."
Harry đi theo Draco gặp rất nhiều người, hắn vẫn luôn chỉ cho cậu từng người một.
" Ngài Smith trên thị trường nổi danh là một vị đại sư độc dược, kia đó là quý cô Stanford, ở giới Muggle kinh doanh sau đó đổi tiền thành Galleon, một ngày cô ấy kiếm được rất nhiều."
Harry nhận ra bạn bè của Lucius trừ giáo sư Snape thì còn lại đều không mấy thân thiết.
"Giáo sư Snape cùng cha anh đã chơi với nhâu rất thân khi còn nhỏ, lúc anh ra đời cha còn muốn mời ngài ấy làm cha đỡ đầu cho anh" Draco nhớ lại nói.
"Draco, đi vào hầm rượu lấy mấy bình rượu vang đỏ ra đây." Lucius yêu cầu Draco ngay khi nhìn thấy hắn.
Vào ngày sinh nhật của Draco mà lại yêu cầu hắn vào hầm lấy rượu...mục đích chỉ có một-thẩm vấn Harry Potter.
"Harry không quen ai ở đây, để em ấy đi cùng con." Draco dẫn Harry ra ngoài phòng khách, Harry lập tức thở một hơi nhẹ nhõm.
Draco nói: "Anh không thể để em một mình gặp bọn họ, bất quá anh có thể giúp em đối phó họ một chút."
"Draco anh thật tốt."
Draco ra khỏi phòng khách thuận tiện dẫn cậu đi một vòng hoa viên, cuối cùng mới đi đến tầng hầm để rượu, sẵn cầm theo ít bánh mang về từ Pháp và một ít trà.
"Tỉnh rượu thì nhớ uống, bên trong là những dược liệu giúp giải rượu rất tốt.
Cha anh khi vui đôi khi sẽ quá chén, cần một ít đề phòng." Draco giải thích
Harry thắc mắc "Anh sao nhìn ra được rằng trạng thái hôm nay của ngài Lucius rất tốt?"
"Đó là do em chưa thấy bộ dạng tức giận của ngài ấy, mỗi lần như vậy anh thực sự sợ gần chết."
"Harry, đêm nay con ở lại đây đi, dù sao ở đây cũng có nhiều phòng." Narcissa nói, nàng đang đỡ trên tay là Lucius-say xỉn-Malfoy.
"Thôi bỏ đi, Sirius có vẻ rất nhớ con" Trong buổi tiệc Sirius khó khăn lắm mới có cơ hội gặp đứa con đỡ đầu thân yêu bé bỏng của mình.
Bây giờ phải rời đi, có chút không nỡ lưu luyến nhìn Harry.
Cậu cảm thấy có lẽ đêm nay nên về bồi hắn rồi mai sẽ tới thăm nhà Malfoy.
"Harry, ở lại được không, xem như là vì mẹ anh." Draco cũng bắt đầu "phụ hoạ" cho Narcissa.
"Được rồi, đêm nay em sẽ ở lại." Harry thỏa hiệp, lần sau có thời gian sẽ ghé thăm Sirius vậy.
Cũng không biết có phải vô tình hay cố ý mà phòng của cậu cách phòng của vợ chồng Malfoy vô cùng xa, cách những hai tầng lầu.
Harry lên giường chuẩn bị ngủ, cậu nằm nép sang một bên, có lẽ cậu hiểu quá rõ ban đêm sẽ có người mò qua phòng tìm cậu.
"Bảo bối, là anh." Quả nhiên, sau khi Narcissa và Lucius chìm vào giấc ngủ, Draco liền lén lút mà chạy qua đây, "Ah, em còn chừa chỗ cho anh.
Harry em tốt quá đi mất."
Harry bày vẻ mặt khinh bỉ "Em ở với anh lâu như vậy còn chưa đủ hiểu tính anh sao, mau đi ngủ, buổi tốt rất lạnh."
"Không lạnh, đang là giữa tháng sáu." Draco nằm xuống đối diện Harry để mặt cậu hướng vào mình.
"Đừng nhìn hiện tại là mùa hè, buổi tối cũng rất lạnh.
Vẫn nên chú ý giữ ấm một chút."
"Được được, đều nghe em."
Sau một lúc lâu, Harry hỏi Draco: "Draco, nay sinh nhật anh, anh đã ước gì vậy?"
"Không nói, nói ra sẽ không còn hiệu nghiệm." Draco vuốt ve lưng Harry, mát xa cho cậu.
"Có thể nói trước hai cái không." Cũng không biết Harry từ khi nào trở nên tò mò nư vậy.
"Cũng được, cái đầu tiên anh ước chúng ta sẽ gắn bó với nhau mãi mãi, sống đến đầu bạc răng long."
"Sẽ."
"Cái thứ hai," Draco ra vẻ thần bí mà ghé vào bên tai Harry nói, "Anh muốn một bé con Malfoy."
"Quá sớm! Hơn nữa không phải muốn là được, A!"
"Không sao, em hứa trước đi đã."
Draco luồn tay vào áo Harry, xoa nắn nơi nhạy cảm nào đó, cười gian tà "Chúng ta luyện tập trước, khi làm sẽ đỡ bỡ ngỡ."
"Khoan đã còn cha mẹ anh..." Harry còn chưa nói xong, Draco đã thoát y cho chính mình cùng Harry
"Vì thế nên bé ngoan à, em không nên phát ra âm thanh quá lớn nha, nếu không sẽ bị người khác phát hiện."
"Không cần!......!Đừng......"
Nửa đêm đi qua, Harry suy yếu chỉ có thể phát ra câu nói: "Draco, tha cho em đi.".