Hư Vô Ảnh

Tại một khu xóm trọ nhỏ ở Hà Nội có một thiếu niên chừng 17, 18 tuổi đang khoác balo đi bộ giữa trời nắng.Khi tới một bờ hồ nọ, hắn ngồi vào một quán nước ven đường gọi bà chủ mấy cốc bia ra rồi lẩm bẩm

- 12 tháng đổi mười hai chỗ làm việc, thời buổi không người quen xin việc không dễ dàng.

Sau khi uống xong, chả tiền hắn mới đi tiếp tục đi về phía những ngôi nhà cao tầng, địa điểm của hắn là một công ty giải trí nghệ thuật tên là "NgôiSao Âm Nhạc" đi tiếp một cây số nữa thì hắn đến trước cổng của công ty, cầm tập hồ sơ tiến vào phòng hành chính đăng ký làm bảo vệ.Tại nơi hắn đăng ký chỉ thấy ba, bốn người cũng đang cầm tập hồ sơ ngồi cạch đó.

Người thứ nhất lưng hùm vai gấu cao cỡ mét tám da ngăm đen đeo mắt kính đen tựa như lão ca thế giới ngầm, người thứ hai dáng vẻ hèn mọn bì ổi vuốt vuốt chòm râu cá chê đang nhìn cô nhân viên bên trong. Người thứ ba là một cô gái cỡ ba mươi tuy không xinh đẹp nhưng lộ rõ phong vận thành thục, mặc bộ đồ bảo vệ màu xanh hiển nhiên là người của công ty bảo vệ. Thứ năm là một người đàn ông trung niên dáng vẻ hiền từ mặt mày nhã nhặn.

Đợi không lâu sau....nghe bên trong có tiếng gọi người tiếp theo! hắn nhanh chân chạy vào trước trên mặt lộ vẻ tươi cười, hiển nhiên sau 12 lần xinviệc hắn đã minh bạch.

- Chào cậu! Cô nhân viên bên trong nhìn hắn quét một lượt rồi nói.

- Mời ngồi, cậu tên gì? Đã làm việc ở đâu chưa!

Hắn ngồi xuống chiếc ghế "hòa phát" rồi nói.

– Chào chị! Em tên "Hoàng Liễu Tiểu phong" em cũng đã làm qua một số công ty lắp ráp điệp thoại và phụ tùng xe đạp điện và xe máy.

– Cũng ổn, nghĩa là cậu Đã quen với môi trường làm việc đông người, và trong môi trường kín. Cô nhân viên cầm hồ sơ lật xem vài cái gật đầu rồi nói.

Thấy biểu hiện nhất thời cô nhân viên này hắn cầm tờ một trăm kẹp vào một tờ khám sức khỏe tủm tỉm cười đưa ra nói.

– Em quên tờ khám sức khỏe.

Chị ấy gật đầu nhận lấy rồi nghiêm mặt nói.

– Hiện tại công ty đã tuyển đủ người rồi....

–.... nhưng mà nể tình cậu thật thà tôi khuyên cậu nên tìm chủ tịch công ty mình, vì nhà ông đang tuyển người làm việc nhà với chăm sóc cây cảnh, lương cũng ổn bốn triệu đến năm triệu một tháng, vì có bà con giúp việc ở nhà ông ấy nên tôi mới biết, nên cậu nhanh chân đăng ký có lúc còn được làm việc vừa nhàn rỗi không phải vất vả.

Không lâu sau Tiểu phong đi ra khỏi công ty, hiện tại hắn đã có địa chỉ nhà của chủ tịch công ty nhưng vì chắc ăn nên đợi cô nhân viên dẫn đi gặp người làm ở nhà ông chủ, nếu có người quen giới thiệu thì vẫn ăn chắc hơn.


Đợi tầm một tiếng công ty cũng tan sở.

– Tiểu phong bên này!

Nghe tiếng gọi thì hắn chạy xang. Chị ấy đèo hắn đi về nhà chủ tịch công ty vỳ có bà chị làm giúp việc cho gia đình ông Ấy.

Khi tới đoạn “hồ gươm” thì có người rớt xuống hồ, xe đỗ lại vì xem náo nhiệt.

Nhưng rớt xuống hồ là một cô gái xinh đẹp nha, biết đâu khi cứu người ta lên lại được lấy thân báo đáp. Nghĩ tới đây máu nóng nổi lên Tiểu phong bỏ balo nhảy xuống hồ.

Bùm!

Người không cứu được, ngược lại bị rơi vào không gian lạ.

-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-

– Tỉnh lại thằng ngu!

– Tỉnh lại....&%#$&

–...............Không biết qua bao lâu hắn chậm rãi mở mắt nhìn xung quanh chỉ thấy toàn dạ quang lấp lánh tuy không phải sáng quá nhưng cũng thấy được đây là một động bằng đá phủ đầy rêu phong.

– Nhìn đủ chưa! Thằng ngu.

Tiểu phong giật mình gã quay đầu lại thì thấy một con rùa màu vàng kim to cỡ cái ấm, xung quanh tỏa kim sắc óng ánh đang nằm trên miếng dạ quang phun tiếng người nói với hắn.

– Nhìn đủ chưa ta biết ta rất anh tuấn tiêu sái nhưng ta không phải "gay" theo nhân loại hay gọi.

Con rùa đắc ý ngẩng đầu không biết tự kỷ nói ra.


– Ta chết rồi sao! Đây là đâu.

Rất lâu sau Tiểu phong mờ mịt nói.

– Ngu ngốc!. Chết rồi ngươi còn nói được cái rắm à.......đây là dưới hồ Gươm. Dại gái cho lắm vào hắc hắc.

Con rùa cười hừ lạnh nói.

Nó rất bực vì ai thấy nó không sợ vỡ mật thì xoay xang nịnh hót, còn tên này rõ là một Ngốc tử lại không chú ý đến nó bảo sao không tức giận cho được. Qua một lúc sau Tiểu phong quay xang gật gật đầu nhìn con rùa nói.

– Hít! Đây là rùa vàng nha. Bán chắc được không ít tiền.

– Ngươi biết ta là ai không, bổn thần chính là "Kim Quy" đại thần được người gặp nguời thích hoa gặp hoa nở, nay ngươi được ta triệu kiến còn không mau quỳ xuống.

Tên ngốc tử này đã không chào hỏi hắn thì thôi còn đem hắn mang bán làm sao không giận cho được.

– Quỳ cái đầu ngươi có chuyện mau nói có rắm mau thả.

Thực ra sau khi nhìn con rùa vàng này Tiểu phong đã lơ mơ đoán ra lai lịch của nó, chắc là rùa thần từ thời An Dương Vương hộ xây thành, sau lại giúp vua Lê đánh giặc ngoại xâm. Tuy nó là thần. Nhưng mình bị triệu tới đây là có lý do nó cầu cạnh mình tuy không biết lý do nhưng gã cũng không sợ bị gì.

– Hừ! Tốt lắm ngốc tử, ta có thể chữa bệnh cho ngươi còn ngươi giúp ta một việc như thế nào?Lại nói được ta chữa bệnh là phúc của ngươi nhớ năm xưa tiểu tử An Dương Vương cầu ta, ta còn không thèm để ý.

– Ngươi mới có bệnh ta đang yên lành sao có bệnh.

– Đánh rắm. Lại nói ngươi không phải "Tam thể Nan" ta lại cần ngươi sao hừ. "Thể tam kheo" từ nhỏ ốm yếu chân tay tê liệt người gầy gò. "Thể TiênThiên" tuy ở linh khí mỏng nhưng không tu luyện được nên bố mẹ ngươi dùng độc chị độc nên chất độc lắng đọng cơ thể không lớn.....

–...... nhìn mặt của ngươi xem là biết ta đoán chúnghắc hăc.

– Tốt Kim Quy ngươi có việc gì nói xem nếu không trái luật của ta, ta sẽ xem xét. Nhưng thể thứ ba là gì?


Trong lòng Tiểu phong thầm nghĩ mình từ nhỏ ốm yếu uống nhiều kháng sinh nên không lớn chẳng lẽ lại là bị độc sao.

– Hắc hắc bây giờ tin rồi sao. "Nga" một tiếng, xem chút nào "Thể Tinh Tú "được sao chiếu mệnh, nếu không sao xấu chiếu thì tốt còn nếu không mất trước 30 tuổi, điều kiện thì, Trước ta dạy ngươi pháp quyết nhớ kỹ xem ra sao đã.

Sau khi nghe xong gã cũng không khỏi run chân chết trước 30 tuổi là bực nào khó chịu, tuổi xuân a.

Tiểu phong nghe xong pháp quyết nhập tâm vận dụng chỉ là gã cũng không ngờ sau khi vận hành pháp quyêt thì cuộc đời đã bước xang trang mới nhập môn trong thế giới tu luyện giả.

-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-

Tu sĩ có các cảnh giới sau.(Luyện Thể, bán tiên cảnh, tiên thiên cảnh, nghịch thiên cảnh, thiên nhân cảnh, thánh, thần....vân vân)

luyện thể chia 2 phần. Luyện cốt, luyện thịt.

Từ bán tiên cảnh chia ba cảnh sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ.

Yêu thú, dị linh*. có các cảnh giới: Cấp 1, cấp 2, cấp 3, sau cấp 3 là "nghịch thiên cảnh" có thể hóa hình thành nhân loại. Còn yêu thú, dị linh ở dị giới từ mới sinh đã có trí tuệ truyền thừa từ ấn ký đời trước pháp quyết tu luyện. Sau này hóa hình tìm pháp quyết mạnh hơn để đột phá, pháp quyết yêu thú truyền thừa ấn ký giúp chúng tu luyện đến cấp 3.

Về pháp quyết chia như cảnh giới tu sĩ. Tuy nhiên cũng có một số pháp quyết siêu thoát khỏi tinh vân đại lục đến từ thiên ngoại.

-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-

Không biết chải qua bao nhiêu lâu tiểu phong mở mắt, do chải qua quá trình tu luyện nên thân thể cảm thấy nhẹ nhõm và thoải mái hơn, nhưng do tu luyện nên quần áo mặc bị bẩn do những thứ cặn, độc trong người tiết ra.

– Lão đầu kim quy có nước không ta muốn tắm.

– phi" phi" ngươi mới lão đầu ta còn rất trẻ mới 3 nghìn tuổi, ở nơi ta ở cũng không biết bao nhiêu mỹ nhân chịu làm vợ ta đâu.

– Ta ngất. Nếu đang uống nước không phun ra cũng bị nghẹn chết.

Ba nghìn tuổi nha.

– Vậy gọi ngươi là kim quy đi. Nói vậy là ngươi tới từ dị giới?


– Tất nhiên! Ngốc tử ngươi biết cái gì nơi đó mỹ nữ đông như mưa, cường giả như mây đâu đâu cũng gặp, tại đó môn hộ mọc lên san sát. Một trận chiến diễn ra ngàn vạn người rơi rụng, một người độ kiếp sấm động cửu thiên. Cuộc chiến thiên ngoại cường giả quy vị tính bằng ức vạn.

Kim quy Nói một hồi làm tiểu phong cũng máu nóng sục sôi.

– Nói vậy sao ngươi tới đây? Tiểu phong tủm tỉm hỏi.

Kim quy cười gượng lâm vào trầm mặc nói.

- Tại lúc đó thiên ngoại diễn ra chiến tranh cường giả từ thánh cấp phải đi vào, không may ta bị truy sát rơi vào không gian loạn lưu tới vị diện này.

Sau một hồi trầm mặc Tiểu phong hỏi tiếp.

– Vậy Thánh gióng nắm xưa giúp vua đuổi giặc là cảnh giới gì?

– Thánh gióng nha! Hắn là tồn tại bán thần, xưng là ngụy thần cũng đúng, nhưngtên tiểu tử này xuất thân từ khôi lỗi môn hộ, tọa kỵ con ngựa sắt đó tuy tạm cưỡi được nhưng về đến "Tinh vân đại lục" thì hỏng hết. Tuy là luân hồi xang vị diện nhưng thần lực lại không mất đi.......

–...... đi tắm thì, đi ra ngoài bên trái có một bồn nước đó.

Tắm rửa xong Tiểu phong quay lại thì được rùa Kim quy đưa cho cuốn sách pháp quyết "khống vật" tuy là pháp quyết nhập môn của cảnh giới bán tiên nhưng tuluyện cũng thập phần khó khăn. Bởi vì gã chưa bước vào bán tiên cảnh nên chỉ đọc nhớ kỹ mà thôi.

Ban đêm.

– Tốt rồi bây giờ ngươi cầm bốn cái móng rùa này đặt thành hình vuông cách nhau một mét, rồi đặt viên ngọc này ở giữa bốn cái móng là được.

Khi được đứng ở trong tháp rùa thì hắn mới biết bây giờ đã là ban đêm. Đặt xếp xong xuôi rùa kim quy lại triệu Tiểu phong về rồi đưa cho một viên thuốc bằng quả chứng bồ câu nói.

– Tẩy tủy đan đấy ăn đi rồi vận chuyển pháp quyết là được.

Nghe xong được ăn đan dược trong truyền thì tâm tình của hắn lâng lâng khó tả.

– Đúng là không có tiền đồ một viên đan được mà thôi ta có hàng núi.

Kim quy thấy biểu tình Tiểu phong không khỏi đả kích hắn vài cái.Tiểu phong cũng chỉ cười trừ rồi Xếp bằng tu luyện.

* dị linh: là con trời được Trời sinh đất dưỡng (thiên sinh địa dưỡng) muôn hình vạn dạng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận