Hắn đã thật sự khiến nàng thất vọng, vì tương lai của chính mình, hắn đã nhẫn tâm đem nàng vào dưới hai chân của một người đàn ông khác.
Nhưng hắn còn có thể làm gì?Ván đã đóng thuyền, hắn hoàn toàn không thể thay đổi lại ý của mình.
Đem giữ bí mật chuyện này, sau này đối xử với nàng tốt một chút, vậy cũng được rồi.
Hắn nhỏ giọng nói:"Không bắt nạt muội thì còn bắt nạt ai? Ngoan ngoãn chút, ta biết muội nuốt trôi mà.
"Hứa Nương cắn chặt môi đỏ mọng cố gắng thả lỏng tiểu huyệt của mình, nhưng nàng còn chưa kịp thích ứng thì đã bị Tống Chương như vũ bão liên tục cưỡng hiếp.
Thân hình nhỏ nhắn của nàng giống như một con thuyền đơn độc, trái phải lắc lư trong biển, lên Xuống , nàng hoảng sợ hét lên:"Ngươi!.
ngươi! chậm lại chút! a! "Tống Chương mạnh dạn cởi bỏ dải lụa buộc ở cổ tay nàng, nắm lấy ngón tay hôn nàng vài cái rồi đỡ Hứa Nương vào trong ngực.
Khi Hứa Nương chạm vào tấm vải trong lòng bàn tay, nàng cảm thấy nó có chất lượng cao và được thêu tinh xảo, không giống như bộ đồ mà Trang Phi Vũ mặc khi nàng đến, nàng cảm thấy có chút nghi ngờ, bộ ngực mềm mại của nàng chứa đầy những thứ đồ sộ, và cổ tử cung non nớt bị hành hạ một cách thô bạo, lại đem điểm nghi ngờ này lên đến chín tầng mây.
Nàng vốn muốn thông qua chuyện này chờ hắn ta Xuất tinh trước, sau đó Xuống giường giải quyết bí mật không thể nói ra, nhưng nàng không nghĩ tới đêm nay hắn ta lại kéo dài lạ thường như vậy, vươn eo lên trên trêu chọc nàng hồi lâu rồi lại lật người, từ sau lưng tiến vào, làm nàng một phen như chết đi sống lại.
Tiểu tuyết mềm mại càng lúc càng siết chặt, bộ ngực bị hắn ta làm cho trống rỗng lại bắt đầu ngứa ngáy, Hứa Nương buồn nằm ngủ ở trong tấm chăn dày, eo thon thả Xuống , mông nhô lên, nghe nam nhân phía sau phát ra "bạch bạch" khi hông chạm vào da thịt mỏng manh, bộ ngực bị bàn tay to lớn của hắn ta vòng qua nắm lấy, bóp mạnh, cuối cùng không nhịn được nữa, nàng mơ hồ kêu lên.
Kèm theo tiếng khóc mảnh mai của nàng, một dòng nước trắng như tuyết trào ra từ hai nhũ hoa nhỏ, đồng thời, một lượng lớn dịch âm đạo trong suốt từ âm hộ phun ra, túa ra dương vật vừa to vừa thô ráp, côn thịt được giấu trong âm hộ nhỏ cũng bắn ra một tia nước có mùi vị nhàn nhạt, tí tách tí tách, nước tiểu phải thật lâu mới ngừng lại.
Cảnh tượng bại hoại như vậy khiến Tống Chương vô cùng thỏa mãn, đồng thời cũng khiến Trang Phi Vũ vừa ghen vừa hận, trong lòng hắn thầm niệm hàng nghìn lần chữ “da^m phụ”.
Hứa Nương thật khó có thể đối mặt với sự thật rằng nàng đã bị tên nam nhân này làm đến chảy nước, vô thức mà vùi khuôn mặt ngọc của mình vào trong chăn, chỉ để lộ hai vành tai đỏ đến sắp mất máu.
Còn không đợi nàng phun xong, côn thịt lại không chờ nữa mà gấp gáp xông vào.
Hứa Nương dùng hết sức chịu đựng, lại nhận thêm một ngàn lần đưa vào, run rẩy thân mình hai lần, mới tiếp nhận tĩnh dịch tanh nồng, đặc quánh.
Nàng khóa tất cả tinh khí ấm áp trong cơ thể, kiệt sức chìm vào giấc ngủ, nàng không biết rằng Tống Chương đã không thể giấu được sự phấn khích, hắn ta liếm láp nàng từ đầu đến chân, mở đùi Hứa Nương ra, nằm nghiêng rồi từ phía sau đẩy mạnh vào nàng, nửa đêm rất chậm rãi xâm nhập vào nàng, Xuất tinh khắp trong tử cung.
Mãi cho đến khi tiểu huyệt không thể cầm cự được nữa, không nhịn được để lộ tình dich ra ngoài một cách đáng thương, âm đạo dính đầy vết trắng đã khô một nửa, Tống Chương mới có khoảng thời gian tận hưởng đẹp nhất.
Hắn ta đối diện với khuôn mặt có phần nhợt nhạt của Trang Phi Vũ nói vài lời nhã nhặn, thay một bộ quần áo sạch sẽ, lại vén rèm nhìn mỹ nhân đang ngủ say, rồi mới nhấc chân rời đi.
Trang Phi Vũ trầm lặng nhìn Hứa Nương hồi lâu, sau đó đi lấy nước ấm, dùng khăn vải sạch lau Xung quanh khu vực nhạy cảm của nàng, đưa ngón tay vào bên trong, nhẹ nhàng từng chút một nhặt lấy tinh dịch tanh tưởi.
Ngay cả khi nàng vô thức ngủ thiếp đi, thì các lớp nếp gấp bên trong đó vẫn có ý thức đang mút lấy ngón tay hắn, Trang Phi Vũ không thể chịu đựng được nữa, hắn tát mạnh vào ngực đầy dấu răng và dấu ngón tay của nàng, chửi rủa:"Bị tên nam nhân kia hãm hiếp đến bộ dạng này còn chưa no, đúng là trời sinh dâm phụ! Ngay cả phu quân cũng còn nhận không ra, cưỡi trên côn thịt của người khác lại vặn vẹo, đến đám kỹ nữ thanh lâu kia cũng đều không có khí lực này của ngươi!”Hứa Nương đau đớn, trong lúc ngủ vẫn còn rên rỉ vài câu, bộ ngực bị hắn tát đến đỏ ửng khẽ rung lên, hai hạt nhũ hoa bị Tống Chương cắn sưng phồng lên giữa không trung giống như một cặp mắt vô tội đang nhìn hắn.
Trang Phi Vũ thầm chửi rủa hàng chục lần, thấy Tống Chương để lại thứ dơ bẩn quá nhiều quá sâu, rút thế nào cũng không ra được, chỉ có thể thầm mắng một tiếng "đen đủi".
Hắn đem áo choàng ngoài cởi ra, trèo lên người Hứa Nương , lại đỡ lấy côn thịt nửa cứng của mình vuốt ve vài cái, vòng eo chìm Xuống , tự đưa mình vào trong.
.