Hứa Tiên Chí


Tiết Bích vẫy vẫy bàn tay, để hắn mau đi.
Hứa Tiên đang muốn rời khỏi, một thanh âm đã đem hắn gọi lại:
- Hứa công tử xin dừng bước!
Hứa Tiên nhìn lại, chính là Vân Mộng tiên tử:
- Tiên tử có gì chỉ bảo?
Chỉ thấy trên người Vân Mộng tiên tử hơi nước bao phủ đã tán đi.

Nhưng trong một đôi mắt vẫn như cũ bao hàm vạn khoảnh yên ba, nói không ra bao nhiêu động nhân, cùng nàng so sánh, dung nhan cũng tốt, tư thái cũng được, ngược lại ở thứ nhì.
Vân Mộng tiên tử đầu tiên là hạ thấp người thi lễ nói:
- Lần này đã đắc tội nhiều.

Bất quá ta vốn cũng chỉ là muốn để công tử mời đến Dao Trì điều tra rõ chân tướng, cũng không có ý gia hại.

Hiện tại hiểu lầm tiêu tán, đương nhiên tốt nhất.

Chỉ là ta muốn nói, người trong người trong cũng không phải hạng người xúc phạm vô lễ.
Thanh âm cũng là nhu hòa phiêu miểu như vậy.
- Ta thu hồi lời nói lúc trước là được mà.
Hứa Tiên không muốn trên loại sự tình này dây dưa quá nhiều.
Vân Mộng tiên tử mỉm cười:
- Vậy liền được.

Lại có một chuyện khác, chính là muốn hướng công tử cầu một viên Kim Đan!
- Cái này...
Hứa Tiên hơi bối rối, hắn mặc dù không phải người nhỏ mọn, nhưng Kim Đan giá trị không thể so với bình thường.

Sao có đạo lý để cho đối phương nói hai ba câu liền lấy ra tặng người.

Mặc dù là nữ thần cũng không chiếm được ưu đãi như thế.
- Yên tâm đi, sẽ không để Hứa công tử chịu thiệt thòi.

Nghe nói Ngao Kiền có một vị tôn nữ, cùng Hứa công tử quen biết, hôm nay đang muốn thu phục Giang Nam Thủy Mạch.

Ta ở đây vừa vặn có một vật có thể đem đến trao đổi.
Vân Mộng tiên tử mỉm cười, duỗi bàn tay ra, trong đó hiện lên một khối thanh lam sắc thần ấn, bên trên có vụ khí phiêu miểu.
- Đây là, Động Đình hồ thần ấn?
Vân Mộng tiên tử nói:
- Chính thế, ta mặc dù bỏ đị vị trí thần hồ, nhưng thần ấn này vẫn còn bảo tồn.

Tuy rằng người không chiếm được tẩm bổ, bất quá vẫn còn đủ để sử dụng.
Tuy rằng bởi vì Vân Mộng đại trạch biến mất, nàng cũng mất đi vị trí nữ thần Vân Mộng.

Nhưng thần ấn khổ cực tích góp từng tí một nhiều năm, đương nhiên không có đạo lý vô duyên vô cớ đưa không cho hắn, lưu lại làm kỷ niệm cũng không yêu quái nào dám đến Dao Trì chém giết.

Động Đình hồ vốn là Vân Mộng đại trạch biến thành.

Mai thần ấn này đã có lực khống chế Động Đình hồ cường đại.
Hứa Tiên thấy mai thần ấn này so với Hoàng Sơn thần ấn vừa rồi mới đoạt được của Hoàng Hạc đồng tử còn mạnh hơn một ít, đây cũng chính hợp ý hắn, lập tức quyết đoán nói:
- Thành giao!
Nói rồi thống khoái lấy ra Long Hổ Kim Đan cùng nàng trao đổi.
Vân Mộng tiên tử cấm Long Hổ Kim Đan, cũng cảm thấy thỏa mãn, đây là vật có thể ngộ mà không thể cầu.

Thái Âm chân nhân độ đại thiên kiếp đều phải bằng vào viên kim đan nho nhỏ này đến trao đổi một đường sinh cơ.

Nếu có thể phục dùng một viên, đối với tu hành của nàng rất có ích lợi.
- Hứa công tử, hôm nay Động Đình hồ thần bởi vì thủy hệ thay đổi, cũng ngưng ra một khối thần ấn, mặc dù so ra kém một khối này, nhưng hắn pháp lực cao cường, cũng không thể khinh thường được.

Ta cũng biết thủy hệ tranh đoạt, tự có quy tắc của nó.

Nhưng vị hồ thần này bản tính nhân thiện, tốt nhất vẫn là không nên động võ.
Hứa Tiên nói:
- Thỉnh tiên tử yên tâm, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Hứa Tiên cũng không muốn cùng người động võ.
Vân Mộng tiên tử ngẫm lại mới nói:
- Hôm nay Đông Hải thế lớn, đang ở trong Trường Giang làm mưa làm gió, không biết khi nào sẽ xâm lấn Động Đình hồ, sợ rằng không dễ dàng chống đối.
- Tiên tử yên tâm, ta sẽ không hối hận.

Đông Hải Long Vương tuy mạnh, cũng không nhất định không có biện pháp ứng đối.
Hứa Tiên nghe ra ý ngoài lời nói của nàng.

Nếu là chính mình thật vất vả bắt được Động Đình hồ, lại bị Long Vương đoạt đi, đó chính là bồi phu nhân lại mất thêm binh, rất là không đáng.

Sớm nói rõ đã có vẻ thẳng thắn vô tư.
Nhưng nàng lựa chọn vào lúc này, hiển nhiên cũng có lo lắng của chính mình, thần ấn Hứa Tiên đã nắm trong tay, sẽ không dễ đổi ý.

Hơn nữa Hứa Tiên suy đoán, nàng cùng Động Đình hồ thần hiện tại hơn phân nửa là quen biết.

Chuyện này đối với Động Đình hồ thần kia cũng có lợi.

Động Đình hồ thần pháp lực có cao minh, lẽ nào có thể chống đỡ được Đông Hải Long Vương bị Yêu Thần phụ thể, còn không bằng nhanh chóng đem Động Đình hồ này bán đi được giá cao, miễn cho tương lai gà bay trứng vỡ.
Bất quá đối với Hứa Tiên mà nói, sẽ không cần lo lắng nhiều như vậy.

Lúc này chính là tụ tập thủy lực Giang Nam chống đối Đông Hải, nếu là một Động Đình hồ tuân theo không được, Thái Hồ Tiền Đường kia cũng thủ không được, lẽ nào muốn Ngao Ly buông tha mộng tưởng của nàng sao?
Vân Mộng tiên tử lộ ra dáng tươi cười:
- Ta đây liền yên tâm vậy.
Mới đem viên Kim Đan này thu vào trong tay áo.
Hứa Tiên chắp tay một cái, đã cưỡi mây bay đi.

Lại nghĩ đưa thư đến Hàng Châu thông tri cho Ngao Ly tới nhận lấy thần ấn.

Đến lúc đó hắn cũng muốn đích thân đến Động Đình hồ cùng Động Đình hồ thần kia trao đổi một phen.

Không chỉ là bởi vì không muốn động võ, quan trọng hơn là bắt được mai thần ấn kia của Động Đình hồ thần.
Nếu có thể đem mai thần ấn này dung hợp làm một, đạt được lực lượng, so với lực lượng Ngao Ly hiện tại đang nắm giữ còn muốn nhiều hơn gấp trăm lần.

Dù sao tuy rằng Ngao Ly chiếm một ít thủy hệ, nhưng thời gian kinh doanh ngắn ngủi, xa xa không thể cùng cổ thần như Vân Mộng tiên tử so sánh được.

Đến lúc đó không chỉ có thể đơn giản tu thành Địa Tiên, chính là Thần Tiên cũng mong muốn, chính là một chiến lực rất mạnh đối phó Đông Hải Long Vương.
Hứa Tiên một đường bay nhanh, không đến nửa canh giờ, núi Thanh Thành liền đang nhìn.

Từ trên cao nhìn lại, chỉ thấy rất nhiều vòng sừng sững, quả nhiên là sơn thế như thành.

Càng kiêm được vân khí lan tỏa u cốc, chim rừng kinh hãi bay ra, không phụ mỹ danh "Thanh Thành thiên hạ u".
Mà người nọ ở ngay trong "thành" này.

Hứa Tiên nhảy xuống khỏi đám mây, trong khoảng thời gian ngắn lại không biết nên từ đâu tìm kiếm.

Trong lòng lại phát sinh tin tức.
Vừa nhìn để hắn hồn nhiên ngây ngốc hồi lâu, thanh âm trong lòng vẫn ghi nhớ lại vang lên ở bên tai:
- Quan nhân, ngươi đã tới rồi!
Hứa Tiên vội vã quay người lại, đã thấy nàng đang đứng ở bên ngoài cách đó không xa, cười dịu dàng, bạch y tựa tiên, giống như ngày trước.
Hứa Tiên bước nhanh tiến lên, đem nàng nhẹ nhàng ôm vào trong ngực, đem mặt giấu ở trong mái tóc đen láy của nàng, thật sâu ngửi mùi hương trên tóc nàng, cứ như vậy qua rất lâu sau.
Hứa Tiên mở miệng hỏi:
- Ngươi đã xuất quan? Tâm ma không thành vấn đề chứ?
Bạch Tố Trinh đem đầu dựa vào trên vai hắn, nhẹ giọng nói:
- Đúng vậy, không sao cả.

Ngay cả ta đều có điểm kỳ quái, hình như bỗng nhiên trong lúc đó trở nên thoải mái hơn nhiều, không còn loại cảm giác mất đi khống chế này nữa.
Hứa Tiên tỉ mỉ nhìn khuôn mặt nàng, bỗng nhiên cúi đầu hôn lên cánh môi phấn nộn kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui