Hứa Tiên Chí

An Bội Tình Minh nói:

- Không phải như vậy, bởi vì con yêu hồ kia quá mức cường đại, ta cũng chỉ có thể mượn lực lượng của thần khí mới phong ấn nó được, muốn tru sát nó là không thể nào. Ân, có lẽ cũng có nguyên nhân là như vậy!

- Thần khí?

Hứa Tiên nhắc tới thần khí thì đã đi ra khỏi rừng rậm rồi, một tòa thành trì hiện ra trước mặt mọi người.

An Bội Tình Minh chỉ vào một lầu các cao nhất trong thành.

- Yêu hồ ngày thường ngây ngốc ở đó.

- Thì ra là nơi đó! Các ngươi không có cách làm gì được nàng hay sao?

Hứa Tiên giật nhẹ khóe miệng, không nghĩ tới Hồ Tâm Nguyệt xuất ngoại còn trở nên kiêu ngạo như vậy, trực tiếp dùng thân phận quang minh chính đại tới thủ đô của người ta, còn được cả thiên hạ biết tới nữa.

An Bội Tình Minh lộ vẻ xấu hổ:

- Con Cửu Vĩ Yêu Hồ kia tuyệt đối không phải bình thường, ta đã triệu tập Âm Dương sư ưu tú nhất cả nước, vu nữ cùng tăng lữ, nhưng mà...

- Cửu Vĩ Yêu Hồ tới từ Xuất Vân Quốc, thật sự là vô tri, An Bội đại nhân, bọn chúng là đặc phái viên của Đại Hạ sao?

Một vu sư quần đỏ áo trắng đang đứng trên một nhánh cây, ngạo nghễ nhìn mọi người bên dưới

Hứa Tiên cười nói:

- Cửu Vĩ Hồ cố hương không phải Thanh Khâu Quốc sao? Xuất Vân Quốc là nơi nào?

An Bội Tình Minh nói:

- A Vân, không được vô lễ, chư vị, mời vào.

Trong rừng lại bạo động, một đám tăng lữ và Âm Dương sư nhao nhao chạy tới, sắc mặt bất thiện nhìn qua mọi người trong sứ đoàn, hiển nhiên đối với người nước ngoài không có hảo cảm gì.

An Bội Tình Minh nhìn Hứa Tiên giải thích nói:

- Bởi vì kinh thành không thể ở lại cho nên chúng ta thiết lập bản doanh ở ngôi làng gần đó, chờ một chút thỉnh sứ đoàn tới nơi đó tạm lánh, đợi đến lúc giải quyết trong mọi chuyện lại đi gặp mặt thiên hoàng.

Rồi sau đó gọi vu nữ tên A Vân lại, nói:

- A Vân, ngươi dẫn bọn họ đi tới đại bản doanh đi.

Hứa Tiên cũng tỏ vẻ đồng ý, chuyện kế tiếp không thích hợp cho bọn họ nhìn thấy, lệnh cho sứ đoàn đi theo sau vu nữ, dọc theo đường mòn trong rừng tiến về đại bản doanh.

Vệ Thanh thấp giọng nói:

- Nhưng đại nhân, lưu lại mình ngài thì không được rồi, quá nguy hiểm, không bằng để cho tôi lưu lại.

Hứa Tiên nói:

- Ta không sao cả.

An Bội Tình Minh nói:

- Thỉnh an tâm, ta sẽ lưu thức thần ở lại nơi này, không có vấn đề, Hứa Tiên đại nhân kính xin lưu lại với tư cách viện thủ đi.

Thấy Hứa Tiên tâm ý đã quyết, Vệ Thanh cũng không cần phải nhiều lời nữa, dẫn đầu sứ đoàn rời đi.

Một Âm Dương sư nghi vấn nói:

- An Bội, đây là viện thủ ngươi tìm sao? Trên người không có một tia linh khí, tiểu tử này không biết Cửu Vĩ Yêu Hồ lợi hại thế nào đâu.

- Xin tin tưởng phán đoán của ta.

An Bội Tình Minh hiện ra thần sắc bất đắc dĩ, trải qua lần thất bại đầu tiên, hơn nữa chính mình còn quá trẻ, hắn đã không đủ uy vọng để dọa những người này, những người này tới từ các chùa miếu nổi tiếng trong nước, trong đó thậm chí có người được xưng là tiên nhân.

Hắn nhìn về phía rừng rậm u ám, nếu không cẩn thận lưu ý, mặc dù là hắn cũng không phát hiện được có người ở nơi này, người nọ hòa làm một thể với bóng tối. Hắn cũng từ trong miệng của sư phụ biết được người này là tăng lữ, một ngày nào đó bỗng nhiên vứt bỏ kinh văn, tự nghĩ ra rất nhiều pháp thuật quỷ bí, hắn có danh xưng là Nhẫn Thần, tự xưng là Lục Đạo tiên nhân, đây là cường viện trọng yếu nhất hiện giờ.

Trong bóng tối có hai đạo ánh sáng đỏ lóe lên, Lục Đạo tiên nhân mở to hai mắt ra, đôi mắt của hắn cực kỳ khác thường, chẳng những là màu đỏ như máu, trong đó có vòng xoáy đường vân xoay liên tục, chỉ cần nhìn vào thì sẽ bị hấp dẫn. Cho dù là ẩn thân nơi u ám nhất thì đôi mắt của hắn cũng hấp dẫn người ta.

- Căn cứ thăm dò lần trước ta cảm nhận được hồ ly kia sớm không còn là yêu hồ rồi, là ma hồ thậm chí là tiên hồ, chúng ta phải đối mặt chính là yêu ma, không bằng nói là thần minh, không nên có chút khinh thường nào.

Lục Đạo tiên nhân nhìn chằm chằm vào Hứa Tiên, dùng tiếng Hán nói ra, hiển nhiên những lời này nói với Hứa Tiên.

Hứa Tiên sờ sờ cái mũi, hắn không có phản bác cái gì, dù sao người ta đang đánh giá Hồ Tâm Nguyệt đại ma vương a, mà hắn đương nhiên là dũng sĩ cứu thế, nếu hắn đột nhiên nói: "Cái gì? Các ngươi không làm được cái gì sao?" Đương nhiên nói thế quá đả thương người ta rồi. Kỳ thật hắn cũng không muốn vô lễ, mà nghĩ tới nơi này hẳn là có thần minh, mà Thiên Chiếu kia chẳng lẽ không quản con hồ ly sao?

Lục Đạo tiên nhân thấy Hứa Tiên "Chịu thua ", lúc này nhắm mắt lại, trong nội tâm kỳ quái, có thể đối mặt với mình mà không bị tổn thương, chắc hẳn là do mình không phóng thích lực lượng a.

Mà những người khác nghe lời này thì lộ thần sắc kinh ngạc:

- Ma hồ? Tiên hồ?

Hứa Tiên mới chú ý tới những người này đều nghe hiểu tiếng Hán, kỳ quái hỏi Vũ Đằng Thành mới biết được. Thời đại này quý tộc học tiếng Khựa vô cùng thịnh hành, khoa học kỹ thuật văn hóa cũng ỷ lại rất nhiều, mà chức nghiệp tăng lữ này, nếu không hiểu kinh văn tiếng Khựa thì không được xưng là cao tăng.

An Bội Tình Minh gật đầu nói:

- Ta có xem qua tin tức trên bản sách cổ, Cửu Vĩ Hồ cũng có phân cấp bậc, được chia làm năm cấp: linh, yêu, ma, tiên, thiên,. Trong đó Linh Hồ yếu nhất, thời điểm yêu hồ yếu nhất hiện thân ở Bản Châu thì đó là một con Linh Hồ, về sau nhanh chóng chuyển hóa làm Yêu Hồ, mà thời gian rất lâu sau đó nó mới biến thành Cửu Vĩ Yêu Hồ, nhưng bây giờ nhìn lại thì thấy nó còn mạnh hơn nữa, rất có thể biến thành Ma Hồ, thậm chí là Tiên Hồ mạnh nhất.

Hào khí trở nên rất trầm trọng, ngay cả người trong bóng tối cũng dừng hô hấp, kết quả là những dũng sĩ cứu thế này lâm vào trong không khí tuyệt vọng, thời điểm bọn họ bắt đầu học phép thuật thì bọn họ nghe nói mạnh nhất trong yêu ma là Cửu Vĩ Yêu Hồ, hôm nay lại phát hiện xưng hô của mình là sai lầm, đối phương còn cường đại hơn suy nghĩ của mình.

An Bội Tình Minh cùng Lục Đạo tiên nhân liếc nhau, tuy không nói nhiều, nhưng nếu như ngay cả chuẩn bị tâm lý cũng không có thì chẳng khác gì đi chịu chết.

Hứa Tiên thì cũng hiểu được tâm tình này, đây giống như đang chơi trò chơi được một nửa, thật vất vả mới tăng lên đẳng cấp không tệ, thời điểm sắp đánh bại boss mạnh nhất, chợt phát hiện tốc độ tăng level của boss này còn nhanh hơn mình nhiều, không tuyệt vọng mới là có quỷ!

Hơn nữa không biết bọn người này từ đâu mà biết được năm loại cảnh giới "Quỷ, nhân, địa, thần, thiên " này, Hồ Tâm Nguyệt đã sớm tiến vào Địa Tiên rồi, kim đan lại trải qua thời gian dài như thế lại vượt qua trung thiên kiếp thành tựu Thần Tiên cũng không kỳ quái, mà yêu quái cấp bậc Thần Tiên thì xưng là Tiên Hồ cũng không có chút khoa trương nào.

Hứa Tiên thấy mọi người trầm lắng, rất là hiếu kỳ hỏi:

- Đúng rồi, vì cái gì nói mạnh nhất là Tiên Hồ không phải là Thiên Hồ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui