Hứa Tiên Chí


Nhưng lão ni cô này dù sao cũng có hai trăm năm đạo hạnh, cố nhiên cùng kỳ tài như Thái Âm chân nhân kém xa vạn dặm, nhưng là không phải kẻ mới học như Vân Yên có thể bằng được, hành tẩu trong rất nhiều binh mã, căn bản không bị bất luận cái gì ảnh hưởng.
Lão ni cô cũng thấy hơi khó khăn, nàng chọn Phan Ngọc làm đệ tử, hành động nhanh chóng như gió, hiển nhiên là đem võ công phàm thế tu đến cảnh giới cực cao, đã có thể khắc chế thuật pháp tầm thường.

Nhưng dựa vào thủ đoạn "ngôn xuất pháp tùy" cũng có thể đơn giản thủ thắng.

Nhưng tiếng đàn của Thải Y nữ tử này lại lúc nào cũng quấy rầy ngôn pháp của nàng, hơn nữa cũng là người trong tu hành.

Chỉ là người trong tu hành lại thế nào gả làm vợ người đây?
- Ngươi là ai? Vì sao quấy rầy bần ni thu đồ đệ?
- Sư thái, ta mới muốn hỏi ngươi là ai.

Ngọc nhi nhà ta đã có sư phụ, không cần lại bái ai làm sư.
- Là ai?
- Chính là phu quân của ta.
- Không cần nhiều lời, người như thế vừa nhìn chính là hạng người cứng đầu cứng cổ.
Phan Ngọc nói.
- Người tu đạo dĩ nhiên sa vào nữ sắc, vừa nghe đó là yêu.

Khổ hải vô biên, quay đầu lại là bờ.
Lão ni cô đột nhiên nổi giận, bỗng nhiên hai tay tạo thành chữ thập, động thân bất động, khẩu thuật bắn ra.

Rất nhiều binh mã bỗng nhiên cùng nhau suy sụp xuống, hóa thành từng tờ giấy phiêu đãng.
Lão ni cô hành động lại không có trở ngại nữa, đi một bước tới gần Vân Yên và Phan Ngọc.
Tiếng đàn càng phát ra gấp gáp, âm ba vô hình hóa thành quang vựng hữu hình từng vòng nhộn nhạo lan ra, giống như sóng biển, kích động dòng suối bên cạnh bọt nước bay vút lên, ở giữa không trung tán thành hơi nước, hình thành một vòng thải hồng, nhưng chỉ có thể thoáng ngăn cản cước bộ của lão ni cô.
Lão ni cô rốt cục đi tới trước mặt các nàng, đem bàn tay khô gầy kia đặt lên trên Cầm huyền, tiếng đàn im bặt dừng lại.
- Không được động đậy!
Ngay sau đó là thanh âm như mệnh lệnh của lão ni cô, thân hình nữ đó là cứng đờ lại.
- Hai người các ngươi vẫn là cùng ta thoát ly khổ hải trần thế này đi thôi.
- Sư thái, chỉ có ta cùng ngươi có ước hẹn, cùng nàng không có quan hệ gì.
Phan Ngọc vừa nói, một bên nháy mắt với Vân Yên.
- Đúng vậy!
Vân Yên bất đắc dĩ, loại thời gian này chỉ có thể trở lại tìm viện binh.
- Lẽ nào các ngươi còn trông cậy vào phu quân kia sao? Hắn không đến liền thôi.

Nếu là dám đến, bần ni chắc chắn hàng yêu trừ ma.

Chỉ là hiện tại, ngươi nếu cản trở bần ni hành sự, cũng không để ngươi tới đi như thường.
Lão ni cô cũng không phải kẻ ngu si, thoáng vừa nghĩ đã minh bạch dụng ý của hai người.
Đã thấy Vân Yên và Phan Ngọc ánh mắt không còn ở trên người nàng, mà là nhìn về phía phía sau nàng.

Nàng bỗng nhiên quay đầu lại, chỉ thấy một thanh niên nhân trang phục thư sinh đang đứng ở cách đó không xa, đồng dạng không có nhìn nàng, mà nhìn Phan Ngọc và Vân Yên trước người nàng, gãi gãi đầu, rất là xấu hổ nói:
- Xin lỗi, tới chậm.
Tình cảnh đó, giống như là để nữ bằng hữu ở rạp chiếu phim chờ đợi một canh giờ, chiếu phim thiếu chút nữa tới lúc tan cuộc mới đến.
- Phu quân!
Vân Yên kinh hỉ, nếu không phải thân thể không thể động, sợ là đẫ nhào vào hắn mà khóc.
- Hán văn.
Phan Ngọc cũng là mừng rỡ, trong đôi mắt đẹp mang theo một tia oán trách.
Hứa Tiên vội vã bước đi tới đây.
- Không được phép động.
Lão ni cô hét lớn một tiếng, trong lòng kinh hãi, mới vừa rồi dĩ nhiên không có cảm giác được thư sinh này đến từ lúc nào, bất quá chính mình chính mình chuyên tâm trên người nhị nữ, nên lúc này mới có điều không để tâm.
Nhưng mà Hứa Tiên cước bộ không có dừng lại chút nào, hắn chỉ cảm thấy trong thanh âm kia bao hàm không ít linh lực, biến hóa phập phồng lại có vài phần xảo diệu, hiện ra đạo hạnh tinh thâm, cảnh giới không thấp.

Nhưng cổ linh lực này thực sự quá mức không đủ, nghe vào trong tai, giống như lấy một mảnh ngói ném vào trong hồ nước, tự nhiên không thể nhấc lên bất cứ gợn sóng gì.
Hứa Tiên liền thở ra một hơi, vốn dĩ vừa thấy ni cô này, trong lòng hắn cũng là cả kinh, kiến thức qua Pháp Hải pháp nguyên của những nhân vật cường hãn này, khiến hắn mắc chứng sợ hãi đầu trọc, rất sợ vị thần tiên phật ma không biết từ nơi nào nhảy ra này.

Nhưng hôm nay vừa nhìn, liền biết lão ni cô này pháp thuật trong mắt phàm nhân tuy rằng là huyền diệu thần kỳ, nhưng đạo hạnh kỳ thực rất hữu hạn, đừng nói là cùng pháp nguyên thần tiên như Pháp Hải so sánh, sợ rằng ngay cả Địa Tiên cũng không đủ.
Nghĩ đến cũng đúng, trong thiên hạ nào có nhiều thần tiên như vậy, có thể tu thành Địa Tiên kỳ thực đều tại số ít, càng đừng nói tới Thần Tiên.

Tối đa vẫn là người tu hành phổ thông thông hiểu chút thuật pháp, Vân Du tứ phương, khu quỷ tróc yêu tích lũy công đức, để có một ngày có thể vượt qua thiên kiếp đứng hàng tiên ban.

Chính là ban đầu tại Lan Nhược Tự nhìn thấy kiếm hiệp Yến Xích Hà, khi đó Hứa Tiên nhìn là vô cùng cường hãn, kỳ thực cũng ở hàng ngũ này, thành tiên nào có dễ dàng như vậy.
"Địa Tiên không bằng chó, Thần Tiên đi đầy đất"Tình hình này căn bản là không có khả năng xuất hiện, nghĩ đến Kim Bạt Pháp Vương vừa mới vượt qua tiểu thiên kiếp, ở trong nguyên tác đều có thể làm độc thủ phía sau màn, thông quan boss.

Mà Cáp Mô Tinh, Ngô Công Tinh ngay cả Địa Tiên đều không đủ trình độ cũng có thể bình thường xuất kính giả mạo một vài boss nhỏ.
Bằng vào Hứa Tiên sau khi tiêu diệt Kim Bạt Pháp Vương, đối địch không phải siêu cấp đầu trọc như Pháp Hải Pháp Nguyên, chính là Đông Hải trăm vạn Thủy Tộc, độ tiểu thiên kiếp cũng alf cấp bậc Thiên Ma đến quấy rầy.

Xoát xoát vô cùng gian nan, vài lần thiếu chút nữa đoàn diệt, bằng mở ra quá quan, để hắn bình thường rất có tự giác tiểu hào, nhưng kỳ thực trong bất tri bất giác, hắn cũng được coi là siêu cấp đại hào rồi.
Lão ni cô trong lòng kinh hãi, Đại Lôi Âm Thuật của ta chính là yêu quái hóa thành hình người cũng đỡ không được, đây là dạng yêu quái gì.
- Ngươi là loại yêu quái gì?
Ở trong lòng nàng đã nhận định Hứa Tiên là một yêu quái, người tu đạo tầm thường đều đầu tiên là muốn thanh tâm quả dục, đối với người trọng linh hồn mà khinh nhục thân đã tu luyện mà nói cũng không phải việc gì khó.
Thí dụ như một ít thi giải tiên, so với thái giám cũng phải đến triệt để.

Thái giám bất quá là bỏ đi một bộ phận nhỏ, thi giải lại đem cả thân thể đều bỏ đi, còn sợ bỏ không được sắc dục sao?
Nhưng yêu tu cũng khác nhau, thường thường đạo hạnh càng sâu, nhục thân càng mạnh, bản năng cũng lại càng khắc sâu, mới có thể lưu lại tâm sắc dục.
Hứa Tiên bất mãn nói:
- Ngươi mới là yêu quái, quan gia ngươi đều là yêu quái.
Lại nghĩ lại một chút, toàn gia ta yêu quái tương đối nhiều.
Lão ni cô chợt quát một tiếng:
- Không được động đậy!
Há mồm đã vận dụng linh lực vận dụng, nước suối ở xung quanh kích động, cuồng phong nổi lên bốn phía, cuồn cuộn nổi lên từng đám bui mù đem Hứa Tiên nuốt hết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui