Mà tương ứng, thiên kiếp này cũng tuyệt không chỉ có là trình độ tiểu thiên kiếp, sợ rằng đã tiếp kiện trung thiên kiếp.
Bất quá loại thời gian này, Thái Âm chân nhân chung quy vẫn nên lộ diện đi sao!
Hồ Tâm Nguyệt nhìn thấu suy nghĩ của hắn:
- Không cần nghĩ, Thái Âm chân nhân nên vì đại thiên kiếp làm chuẩn bị, là không thể chịu một điểm tổn hại nào, ở đây chỉ có thể dựa vào chúng ta, ngươi có biện pháp để ngự thiên kiếp, đúng không?
Hứa Tiên không khỏi cười khổ, Thái Âm chân nhân chịu đem đại bộ phận Kim Đan cho chính mình, xem ra không phải không có đạo lý, mà là tính ra tác dụng của bản thân.
Chính cái gọi là quyền lợi càng lớn, trách nhiệm cũng lại càng lớn, ở đây cũng chỉ có thể dựa vào hắn.
Thế nhưng nhớ tới không lâu trước kia, ở trên biển giúp Hàn Mai tiên tử độ trung thiên kiếp, thiếu chút nữa bị sét đánh chết.
Đó vẫn là dưới tình huống trước có Hàn Mai tiên tử chia sẻ, lúc này đây lại chỉ có một Hồ Tâm Nguyệt không đáng tin thế nào.
Bất quá hắn thật ra rất có tự tin, thậm chí là nóng lòng muốn thử.
Có kinh nghiệm một lần trước, hắn đối với lôi trong thiên kiếp chống đỡ tăng cường không ít.
Mà tối trọng yếu là ở ngoài ngàn dăm, nhưng có một người cùng hắn cùng nhau chia sẻ.
Hứa Tiên liếm liếm môi:
- Kiếp lôi hẳn là đối với nương tử có lợi thật lớn đi! Lại nhân cơ hội thu nạp một ít Lôi Đình, cảm thụ một ít uy lực trung thiên kiếp, đợi được sau đó độ kiếp, đã dễ dàng hơn nhiều.
Hứa Tiên động thân bay lên trời cao, đang che ở giữa kiếp vân và đan lô.
- Ta đến để ngự thiên sao!
Hồ Tâm Nguyệt dựng thân ở trên đan lô, chín cái hồ vĩ khiết bạch đong đưa, dần dần duỗi dài ra, mơ hồ đem đan lô che phủ.
Bởi thiên kiếp này bất đồng với thiên kiếp tầm thường, cũng không phải là nhằm vào người tu hành đan.
Thiên Ma tuy rằng cũng sẽ xuất hiện, nhưng mục đích lại không phải là phá hư nhân đạo cơ, mà là thừa dịp khi người luyện đan chống đỡ kiếp lôi, trộm lấy đan dược đã luyện.
Đan dược huyền bí như vậy, chính là Thiên Ma cũng đỏ mắt như vậy.
Trong nháy trong thiên địa đã đen kịt như đêm, trong thành Trường An bách tính sớm đã bị kinh động, kinh hãi nhìn bầu trời, tiếng sấm nặng nề càng phát ra dày đặc, phảng phất như có chiến xa cuồn cuộn từ đỉnh đầu lăn qua.
Mọi người hạ giọng nghị luận.
- Trời thu sao lại có sấm sét?
- Đúng vậy, đây lại là một dị tượng.
- Nhất định là người trên đất không tu đức hạnh, làm lão thiên gia tức giận.
"Ầm" một tiếng sấm vang vọng trời cao, quang mang trắng sáng chiếu lên khuôn mặt sợ hãi của chúng nhân.
- Đó hình như là phương hướng Bạch Vân Quan.
- Đây...đây là thiên lôi tru yêu!
Đạo Lôi Đình thứ nhất phách trảm xuống như lưỡi dao sắc bén, bị Hứa Tiên giơ tay ngăn trở, nắm ở trong lòng bàn tay chơi đùa, lại dung nhập trong quanh thân, có vẻ dễ dàng không gì sánh được.
Hắn thể chế ở trong thiên kiếp mạch lạc, càng phát ra tiếp cận với Lôi Đình, trong thiên địa năng lượng bạo liệt to lớn nhất dũng nhập thân thể, dần dần thay thế huyết mạch cốt nhục nguyên bản, lôi hóa thành cốt, điện hóa thành mạch.
Thể chất của hắn hoàn toàn thoát ly khỏi phàm nhân, càng phát ra tiếp cận với Thượng Cổ tự nhiên Thần chi.
Cộng Công Chúc Dung nếu xưng là Thủy Thần Hỏa thần, hắn đó là Lôi Thần.
Hồ Tâm Nguyệt cách hắn gần nhất, lúc này mở to hai mắt, không thể tưởng tượng nhìn Hứa Tiên.
Lôi kiếp khiến người tu đạo nghe mà biến sắc, dĩ nhiên bị hắn đơn giản bắt ở trong tay như vậy, mà hắn còn bất quá là Địa Tiên mà thôi.
Nhưng Hứa Tiên lại biết, đây bất quá là lúc ban đầu thử nghiệm mà thôi, thế nhưng chỉ bằng vào một đạo thăm dò này, hắn đã biết, uy lực của kiếp lôi này không chút nào thua kém trung thiên kiếp.
Kế tiếp Lôi Đình mãnh liệt, không có khả năng bằng vào lực lượng bản thân hắn có thể chống đỡ được.
Đương nhiên, khi không thể chống đỡ được, hắn có thể lựa chọn chạy trốn.
Nhưng đan dược phía dưới sẽ bị Lôi Đình toàn bộ phá hủy, Thái Âm chân nhân suy nghĩ khổ tâm, liên quan đến nhu cầu của hắn đối với Kim Đan, đều phải hóa thành bọt nước.
Hứa Tiên cười khổ, chính mình lần lượt bị sét đánh thật đúng là nhiều a.
Trong lòng hắn bỗng nhiên vang lên một thanh âm ôn nhu trang nhã:
- Quan nhân, ngươi lại đang giúp người nào độ kiếp vậy?
Thanh âm này rơi vào trong tay của Hứa Tiên chỉ cảm thấy giống như tiếng trời, kinh hỉ nói:
- Nương tử, ngươi rốt cục đã login?
- A?
Bạch Tố Trinh không giải thích được.
Hứa Tiên không có thời gian giải thích cái này:
- Sư phụ đạo sĩ kia của ta muốn ta luyện Long Hổ Kim Đan sắp thành công, không nghĩ tới đưa tới thiên kiếp, lần này còn muốn dựa vào ngươi.
Bạch Tố Trinh nói:
- Được, thiên kiếp của ta cũng sắp đến, lần này vừa lúc lại diễn thử một phen, đến lúc đó sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Chờ ta vượt qua thiên kiếp, ta có thể xuất sơn, chúng ta có thể...
Hứa Tiên vừa nghe lời ấy, lập tức hào hùng vạn trượng:
- Được, đến lúc đó ta đi nghênh tiếp ngươi xuất quan, thuận tiện tặng ngươi một phần lễ vật.
- Lễ vật gì?
Bạch Tố Trinh hiếu kỳ nói.
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.
Rất nhiều ngôn ngữ trong lòng niệm lên, chỉ là một cái chớp mắt, đạo Lôi Đình thứ hai đã từ trên trời giáng xuống.
Tiếng nổ vang liên kết thành một mảnh, trừ Lôi Đình ra, càng có rất nhiều lôi cầu xoay quanh, lôi cầu sí bạch mà hiển hiện ra minh tử sắc, vừa nhìn liền biết trong đó ẩn chứa năng lượng cuồng bạo.
Hứa Tiên kinh ngạc, khi giúp Hàn Mai tiên tử độ kiếp cũng không từng gặp qua loại đồ vật này.
Bạch Tố Trinh trong lòng nói:
- Quan nhân cẩn thận, lần này lôi kiếp sợ rằng ở trên trung thiên kiếp.
Những lôi cầu kia đã gần đến Tử Tiêu Thần Lôi, nghìn vạn lần không nên đồng thời trúng phải hai lần, bằng không sẽ rất nguy hiểm.
Bạch Tố Trinh nói như thế, Hứa Tiên cũng không dám sơ ý, nhưng khi lôi cầu kia ngưng tụ đến gần trăm khỏa, như là bỗng nhiên chịu tác động nào đó, đồng thời lao về phía Hứa Tiên áp qua đây.
Không cần suy nghĩ nhiều, Hứa Tiên cũng biết, nếu như trúng phải chiêu này, chính là từ Bạch Tố Trinh gánh vác bớt cũng quyết không thể chống đỡ được, duy nhất đáng được ăn mừng là, những lôi cầu kia đều là trạng thái huyền phù, cũng không giống như là Lôi Đình kích xuống nhanh đến không thể tránh né như vậy.
Hắn bay lượn rất nhanh, né qua công kích thành phiến, nhưng lôi cầu này lại không hề có dấu hiệu đột nhiên đình chỉ xoay chuyển, rất khó tránh né.
Nhưng quanh thân hắn tràn đầy lôi đình, chạy trốn thẳng như thiểm điện, đồng dạng nhanh đến mức tận cùng, mới có thể ngạo thị tốc độ của những lôi cầu này.
Hắn trốn tránh vài lần, đã thấy càng nhiều lôi cầu tụ tập lại, hắn cắn răng một cái chủ động đưa tay bắt lấy một lôi cầu.
Môt cổ lực lượng khiến tâm thần kẻ khác tê dại lập tức lan tràn ra.
Quanh thân tất cả tựa hồ cũng bị triệt để phân giải, vô luận là linh hồn hay là thân thể, nhưng thân thể Lôi Đình của Hứa Tiên thân thể cũng không phải cái ô, trên người điện lưu chợt lóe, lấy lôi khắc lôi, hóa giải cổ lôi điện này.