Hùng Thiên Đại Lục


Thiên Lôi Nhân Kiếp hữu hình
Lần này sức mạnh Lạc Tinh khó bì?
Tán Tiên Thất Kiếp ích chi
Âm nhân tìm đến cũng vì chuyện xưa.
...
Đúng lúc Lôi Đình hình người kia thuấn di đến, Lôi quyền cực mạnh tiếp tục phát động.

Lạc Tinh kịp triệu hoán một tấm bia đen làm khiên đỡ, đây đương nhiên là Trấn Ma Bia.

Trên đó khắc những hoa văn, đồ án cổ xưa, khá bí ẩn, mờ nhạt và tối nghĩa.

Đã không thể biết nó ghi gì nữa.

Lần này thực sự có tác dụng.

Lôi Kiếp hình người kia hơi nghi hoặc nhìn thấy hư ảnh đó, rồi bắt đầu tiêu tán.

Dù y có mạnh nhưng lôi kiếp vốn chừa đường sống cho chúng sinh.

Nếu Lạc Tinh thoát một đợt liên hoàn công kích của mình thì xem như đã qua ải, nhất là nhờ vào khí tức của Trấn Ma Bia, khiến cho Thiên Kiếp cũng muốn ưu ái một chút.

Mây đen cũng dần tan biến, trở thành hào quang cửu sắc.

Báo hiệu thiên kiếp chấm dứt, sớm hơn dự định.

Ban đầu, Lạc Tinh nghĩ mình cần 27 lượt độ kiếp nhưng hiện tại chỉ cần 18 lượt là qua ải, hắn cũng không hiểu lý do.

Thật ra sau khi hình thành Lôi Kiếp hình người, thì thiên không ba ngàn dặm lôi linh lực đã bị rút sạch rồi.

Không còn khả năng tạo nên kiếp lôi nữa.

Nhưng Lôi Kiếp hình người kia chủ động tiêu tán trong thiên địa, thì xem như chấm dứt.

Giờ cho dù có kẻ nào tiến hành độ kiếp gần nơi này, cũng sẽ dễ như trở bàn tay.
"Ha Ha...!Ta thành công rồi."- Lạc Tinh bắt đầu thở phào, đỡ đòn cuối đã là cực hạn của hắn.
Ở Cửu Châu này, nếu đạt Kim Tiên cảnh thì có thể bình tọa với Thiên Đình, Yêu Đình hai phương thế lực.

Xem như có thể đi ngang rồi.
Đúng lúc tâm trạng hắn hưng phấn trào dâng, thì một luồng công kích cực mạnh gấp mười lần Nhân Hình Lôi Kiếp khi nãy bắn thẳng đến.

Theo phản xạ, Lạc Tinh đưa cánh tay có Trấn Ma Bia lên đỡ.
"Ầm...Rắc..." - Đây rõ ràng là một cổ bảo tự hủy.

Sinh ra lực công kích quá mạnh khiến Trấn Ma Bia là mảnh vỡ thần khí cũng vỡ nát.

Tiếp theo là cánh tay của Lạc Tinh cũng bị xung kích tan biến thành một làn sương máu.
"Sao có thể mạnh vậy."- Mang tâm trạng bất ngờ, nhưng hắn cố gắng giữ bình tĩnh.

Lạc Tinh tỏa linh thức ra quan sát bốn phía, Xem có phải Kim Tiên Đại Năng nào công kích.

Hắn còn phải chờ một bước cuối cùng, là được thiên kiếp tẩy lễ mới chính thức thành kim tiên được.

Nên bất cứ kim tiên nào cũng có thể miểu sát hắn.

Kẻ xuất thủ rõ ràng cao hơn Lạc Tinh nhiều.

Khu vực ngàn dặm xung quanh không hề có chút động tĩnh.

Đây là điềm không tốt, chứng tỏa kẻ địch thực lực hơn ca Lạc Tinh.
Đột nhiên lại có vô số ánh sáng màu hồng hiện lên trên cơ thể hắn, vừa phong tỏa không gian vừa cố định tiên lực của hắn.

Lạc Tinh như cá nằm trên thớt, rõ ràng các hư ảnh này là mộtloaij công kích chế chụ cơ thể, đảm bảo hễ đánh ra là chỉ có trúng mà thôi.

Bốn phương tám hướng từng luồng sáng bắn thẳng đến trong chớp mắt.
Khẽ truyền ý niệm, Thanh Thiên Lôi Tử Trúc bản mệnh lập tức bay lên dùng chân thân ngăn cản vô số công kích kia.
"Rắc...."
"Nguy..."
Quả nhiên nó không cầm cự lâu, đã tan thành ngàn đoạn nhỏ.

Sau khi đón đỡ mấy lần thiên kiếp, Thiên Lôi Tử Trúc tuy có ích lợi trở thành bán thần khí, nhưng đã trở nên bị rạn nứt khắp nơi, không thể nào chịu nổi công kích có tính xuyên thấu mạnh mẽ kia.
Tiếp đó, vô số ánh sáng màu hồng lại tiếp tục bay đến.

Đây rõ ràng là tuyệt cảnh.

Lạc Tinh cảm giác vô vọng, khả năng không thể chuyển ngược tình thế được.
"Ngươi dám..."- Một giọng nói lanh lảnh vượt thời không vang lên.

Tiếp theo, đòn công kích kia được hóa giải trong vô hình.

Lạc Tinh vừa nghe qua đã biết đây là âm thanh của phu nhân mình, Lạc Dương.
Rất nhanh trên không trung một thần nữ xuất hiện.

Dưới chân nàng hơn mười hư ảnh chim Lạc Hoàng đan xen, uốn lượn.

Tạo thành một khu vực tràn ngập tiên khí phong hệ.

Trong không gian đó, chỉ có nàng có thể huy động tiên lực, kẻ khác cũng bị áp chế gấp đôi.

Lạc Dương trong mấy ngàn năm nay, phong sinh thủy khởi, đã là chủ nhân của Lạc Hoàng Cung.

Có một thế lực to lớn ủng hộ, tài nguyên phong phú, lại được tẩy lễ của Lạc Hoàng Phúc Địa.

Thực lực một ngày tiến ngàn dặm.

Đã là Kim Tiên chi cảnh đích thực.
Lúc này ở hướng Bắc, xuất hiện một hư ảnh đứng trên một chiếc quan tài.

Hắn ta là Cô Tinh Thiên Tôn.

Bá chủ của Âm Minh Cung.

Chiếc Quan tài dưới chân hắn thực tế là thần khí bị hư tổn.

Uy lực đã đại giảm, nhưng xem như mạnh hơn bán thần khí nhiều lắm.
"Tiểu Bối vô tri...!Dám cản trở bản tôn."
Thực tế, khi Lạc Tinh dùng Trấn Ma Bia kéo dài thời gian thiên kiếp giáng xuống.

Cô Tinh Thiên Tôn đã nhận được tia khí tức đáng ghét từng phong ấn hắn mấy ngàn vạn năm ở Chiến Tiên Mộ Địa.

Nên lập tức tìm kiếm để tiêu hủy tránh có kẻ dựa vào đó uy hiếp hắn.

Có câu một lần bị rắn cắn sợ cả đời.

Hắn đã phá hủy ba mảnh Trấn Ma Bia rồi, nhưng vẫn không an tâm.
Khi Lqcj Dương thành tụ Kim Tiên Cảnh.

Linh thức vô cùng mạnh, chỉ cần tập trung chú ý, trong phạm vi cửu châu nàng sẽ có cảm ứng đôi chút.

Tuy nhiên trong ngàn năm nay Lạc Tinh ở Lạc Hoàng Đảo vốn ngăn cản thần thức.

Nên Lạc Dương nhiều lần tra xét vẫn không nhận ra vị trí phu quân mình.

Lúc Lạc Dương phát hiện Cô Tinh Thiên Tôn rời khỏi phạm vi quản lý hướng về Giao Châu.

Thì mới mở rộng linh thức kiểm tra.

Lập tức phát hiện phu quân mình đang độ thiên kiếp nơi này.

Vui mừng Thuấn Di liên tục tìm đến.

Nhưng lại chậm một nhịp so với kẻ địch.
"Hừ...! dám động đến phu quân ta, Dù Âm Minh Cung các người lớn mạnh thì Lạc Hoàng Cung ta cũng không ngại khiêu chiến."- Nàng lạnh giọng nói.
Cô Tinh Thiên Tôn hừ lạnh, hắn thành danh đã lâu, há sợ lời uy hiếp của một tiểu bối.

Chiếc quan tài dưới chân hắn đột nhiên khai mở.

Hơn trăm Ác Tiên hiện ra xung quanh.

Mỗi con đều cảnh giới chân tiên cảnh hậu kỳ.

Chúng lập tức nhảy đến Lạc Tinh.

Tốc độ cực nhanh, một vài con còn thuấn di đến.
"Hừ...!Bách Phụng Triều Thiên Lạc."
Trăm hư ảnh Phụng Hoàng xuất hiện.

Tất cả cũng là cảnh giới chân tiên cảnh.

Mỗi con phụng hoàng nhanh như cơn gió, biến mất sau đó kịp thời xuất hiện trước mặt Lạc Tinh, ngăn cản đám Ác Tiên vừa xông đến.

Một trận quần chiến diễn ra.

Không hoa lệ nhưng mà dư âm trận chiến khiến cho Giao Châu như bị động đất.

Nơi nào cũng là tai họa ngập trời.

Sóng cao, biển động, núi lửa phun trào...
"Châu chấu đòi đá xe." - Cô Tinh chỉ tay lên trời.

Một ngôi sao lớn ngàn dặm rơi xuống từ thiên không.

Kéo theo quầng lửa đỏ rực.

Hắn ta tung đòn công kích thành danh của mình: Diệt Tinh Chỉ, rõ ràng muốn xóa sổ luôn cả Giao Châu.
"Thần Phong Phá Vạn Tà."- Lạc Dương hay tay bắt quyết, hư ảnh phong thần hiện lên sau lưng nàng.

Một Cửu Thiên Huyền nữ cao quý, trang nghiêm lớn trăm dặm.

Trên tám bàn tay ngọc cầm tám món cổ khí.

Hình thành một bát quái đồ án.

Tiếp đó sản sinh ra một vòng phòng hộ cực lớn.
Nhưng Lạc Dương dù mạnh, thì cũng chỉ vừa đạt cảnh giới Kim Tiên ngàn năm.

Ngôi sao này lại có độ đậm đặc cực cao.

Có thể nói nặng gấp trăm lần một hành tinh cùng kích thước.

Nên nàng cố hết sức, mới kịp chặn nó lại.

Nhưng áp lực vẫn khá lớn để có thể duy trì lâu.

Trận Chiến này không biết ai thắng ai bại.

Nhưng có lẽ số sinh vật trên Giao Châu ít nhất mất đi phân nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui