Hùng Thiên Đại Lục


Tu luyện trăm năm, cũng chưa thành
Tùy thời luận chiến, mới tiến nhanh
Tu luyện mỗi ngày, cần đổi mới.
Lịch duyệt trăm phương, chiến quần anh.
...
Tuy nàng phản ứng nhanh nhưng cũng đã chậm.
Lúc này có bảy người xông đến ngăn cản lối vào.
"Ha ha...!Cảnh giác lắm, nhưng muộn rồi bé con."
"Các ngươi là ai.

Sao dám có ý đồ với người Bách Đan Phường."
"Là ai không quan trọng.

Khôn hồn giao ra mật mã vào dược điền.

Không thì cứ tận hưởng cảm giác dục tiên dục tử nhé.

Gì chứ kinh nghiệm sinh hoạt nam nữ thì ta đây số hai không ai số một." - Tên cầm đầu cười lạnh nói.
"Vô Sỉ." - Tiểu Kiều tức giận khi thấy ánh mắt hắn cứ quét lên quét xuống cơ thể nàng.
"Các vị điều là người có thực lực mạnh mẽ.

Cần gì làm phường trộm cướp.

Xin hỏi có ẩn tình gì không.

Nếu là hiểu lầm thì chúng ta có thể cùng nhau giải quyết."- Đại Kiều lấy bình tĩnh, mỉm cười nói.
Thấy nàng đột nhiên đổi thái độ, dịu giọng lại.

Tên thủ lĩnh thoáng đoán nguyên do, cười nói:
"Yên tâm, hai con nha đầu bên kia cũng có người chăm sóc.

Ngươi đừng hòng kéo dài thời gian.

Mau giao ra thứ ta cần, không thì đừng hòng sống an lành."
Đúng lúc này, ba mũi tên từ hướng tây bắn nhanh đến.

Công kích phân biệt cả ba người.
Có kẻ bắn lén.

Tên thủ lĩnh lập tức hoành đao đón đỡ.
"Cho-eng..."- Mũi tên tan biến.
Tuy nhiên phía bên kia đồng bọn thì không may mắn.

Hai mũi tên còn lại một mũi xuyên ngay cổ một tên Hồn Binh sơ kỳ.

Tên trung kỳ còn lại kịp mở hồn linh ngăn cản, nhưng cũng chỉ làm chệch hướng công kích, mũi tên vẫn đủ sức cắm vào vai hắn ta.
Lúc này bên mạn trái, Hàn Linh Lung xông đến, tấn công một tên Hồn Binh Trung kỳ.

Mạn phải, hai con Tam Vĩ Bạch Hồ xuất hiện, thay nhau tấn công hai kẻ khác.

Lạc Tinh thì từ trên không nhảy xuống.

Phá Thiên Tán mở rộng.

Công kích như lưu tinh mạn vũ về nhóm sát thủ.
Đại Kiều chớp thời cơ, công kích đến một tên gần đó.

Nhị Kiều, Tiểu Kiều sau giây phút bất ngờ thì vội vàng hợp kích đón lấy một kẻ có vẻ thực lực tương đương còn lại.
"Hừ...Dám đánh lén đại gia ngươi!"- Tên thủ lãnh lập tức phán định kẻ mạnh nhất trong đây.

Quyết định tấn công đến Lạc Tinh.

Hắn tin Lạc Tinh bị áp chế thì phe hắn sẽ cần chắc thắng lợi.
Đao ảnh lóe lên, Ba tia phong nhận nhanh chóng chém tới.

Lạc Tinh theo thế Độc Long Toản xoay nhanh vũ khí.

Tán ô mở rộng, xoay tròn liên tiếp.

Lực ly tâm đủ xức triệt tiêu ba lưỡi phong đao.
Nhưng tên thủ lĩnh cũng đã tiếp cận Lạc Tinh.
"Thập Tự Phong Đao Pháp."- Liên hoàn đao đánh đến.

Phong nhận hình chữ thập phát ra, liên miên bất tận.
Lạc Tinh bất đắc dĩ mỡ ra hồn linh thứ nhất, tiếp đó linh lực tập trung toàn phương vị, hình thành một áo giáp bao phủ cơ thể, cản lại các tia phong nhận nhỏ.

Tuy nhiên, tốc độ bản thân hắn tạm thời chậm xuống.
Biết mất đi ưu thế tốc độ, Lạc Tinh dùng man lực thay thế.

《Bá Vương Toàn Quang Trảm》 chuẩn bị xúc thế xong.

Phá Thiên Tán đã xếp lại.

Hình thành nên một thanh côn nhỏ, ở mũi có một lưỡi đao bén đâm trực diện đến tên thủ lĩnh, đánh bạt lưỡi đao hắn ra.
Tuy nhiên hắn cũng không e sợ do chinh chiến vô số trận.

Lấy tiến làm thủ.

Cánh tay trái hắn đưa lên.

Một móng vuốt dài hiện ra.

Khẽ vạch một đường cong đến Lạc Tinh.
"Xoẹt."
Lạc Tinh lúc này cả người thay đổi trọng tâm.

Bát Quái Lạc Lôi Bộ phát huy tận cùng.

Kịp thời né tránh công kích đối thủ, thân người ngồi thụp xuống.


Cánh tay còn lại cũng xuất hiện ba mũi nhọn đinh ba, phóng hướng lên hậu tâm.
"Phập."- Thủy Đinh Ba bằng một quỹ đạo quỷ dị, đã đâm ngập vào ngực y.
"Ngươi."- Tên thủ lĩnh không ngờ kẻ địch mình lại còn có thể ra chiêu trong hoàn cảnh đó.

Toàn thân hắn mất đi chống đỡ, đổ sập xuống đất.
Bên kia, Hàn Linh Lung cũng xử lý được một tên đồng cấp với nàng.
Chiến cuộc lập tức xoay chuyển.

Một lúc sau, kẻ địch có bảy người tử vong đương trường.
Bên Lạc Tinh chỉ có hai chị em Tiểu Kiều, Nhị Kiều bị thương ở vai và chân.
"Linh Lung."- Lạc Tinh nhắc.
"Rõ..."- Nàng đã đi theo sư phụ mình lâu nên hiểu ý.

Lập tức đi một vòng thu gom tất cả tài phú.

Vũ Khí thì chất lại một đống.

Có vài món huyền binh, bỏ quá lãng phí.

Nên Lạc Tinh định tìm nơi chôn trước.

Sau này phong ba yên lặng sẽ đem đi bán lấy lời.
Lúc này Đại Kiều đang hỗ trợ chăm sóc hai người em mình.
"Ổn chứ?" - Lạc Tinh bước qua hỏi.
"Vẫn tốt nhưng ta sợ còn kẻ địch."
"An tâm, phía bên kia ta giết cũng hơn 10 người.

xung quanh không còn ai."
"Hả."- Đại Kiều không ngờ thực lực Lạc Tinh mạnh vậy.

Trong thời gian ngắn giết mười Hồn Binh tu sĩ.

Đây là chuyện Hồn Sư may ra làm được.
"Lên đường trước rồi nói." Lạc Tinh lo lắng có biến cố nên quyết định.
Năm người, hai thú bắt đầu chuẩn bị rời khỏi đó.
Sau đó chôn hết sáu thanh vũ khí Huyền Giai.

Lạc Tinh cử Tiểu Tam chở hai người bị thương.

Còn Tiểu Lục thì chở hàng hóa.
Đường về khá ổn.

Thỉnh thoảng gặp yêu thú nhưng từ khi hai con Bạch Hồ lên Nhị Giai yêu thú.

thì các con thú không dám kéo đến làm phiền.
Nửa tháng sau.


Mọi người về đến Phước Yên Trấn.
Tất cả xem như thở phào nhẹ nhõm.

Đại Kiều nóng lòng về nhà nên nói lời từ biệt.
Lạc Tinh và Hàn Linh Lung sau khi nhận tiền công còn lại, thì bắt đầu đi thanh lý các vật phẩm thu nhặt được.
Cuối cùng, cả hai về phòng mình.
"Giàu to rồi ha ha."- Hàn Linh Lung cười tít mắt.
"Tổng hết bao nhiêu."
"1900 quan tiền nha."
Lạc Tinh không vui như thế.

Lần này giết hơn 20 người.

Mà gom tài phú lại không được nhiều như mong đợi.
" Đưa ta 900 còn lại cho ngươi."
"Được rồi.

Con còn cha mẹ già phải nuôi, lấy nhiều hơn là đúng ah."
"Hừ.."
Lạc Tinh suy tính.

Xem ra không đủ mua một túi trữ vật.

Nên ước mơ này tạm thời gác lại.

Quay qua hoi đệ tử mình.
"Ngươi còn bao lâu mới tốt nghiệp."
"Khi nào chứng thực cảnh giới đạt Hồn Binh Hậu Kỳ sẽ tốt nghiệp a."
"Ta định đi đến nơi khác, làm con buôn để tìm tài nguyên tu luyện.

Chứ đi làm nhiệm vụ, săn thú thì không đủ đâu, quá tốn thời gian.

Ngươi muốn theo sư phụ hay ở lại phụng dưỡng cha mẹ." - Lạc Tinh dọ ý.
"Đương nhiên theo người rồi."
"Theo ta có thể chết bất cứ lúc nào ah."
"Con mặc kệ...!Cha mẹ con toàn bảo con rời khỏi nơi này."- Hàn Linh Lung đỏ mắt nói.

Thật ra với người tu luyện luôn vướng cửa ải này.

Càng tu luyện lên cao thì càng thấy nơi mình ở quá nhỏ bé.

Không gian phát triển quá thấp.

Nên họ muốn đi xa.

Nhưng ai không có người thân.

Bỏ mặt người thân đi sao đành.

Nhất là kiếp sống tu tiên hay biến động, vừa đấu với trời vừa đấu với người, dễ đắc tội kẻ khác.

Không cẩn thận là toàn gia bị diệt.
Vấn đề này luôn gây khó dễ người tu luyện.

Cha mẹ Hàn Linh Lung cũng hiểu con gái họ là Phượng Hoàng.


sớm muộn gì cũng rời xa vòng tay họ.

Nên đã làm tâm lý cho con gái.

Mỗi lần gặp gỡ đều nói bóng gió.

Cứ an lòng tu luyện.

khi nào nhớ thì về thăm họ thôi.
"Được rồi.

Vậy 1000 quan này nàng cho hai người họ dưỡng già.

Thêm 500 quan này mua linh dược giúp chúng ta tấn cấp đi.

Nhanh chóng đạt hậu kỳ cảnh giới.

Ta chí hướng rất xa, nên chỉ chờ chậm nhất là một năm phải rời đi."
"Dạ sư phụ."
Sau khi mua đầy đủ linh dược phục vụ đề thăng linh lực.

Cả hai vào U Minh một lần nữa.

Lần này vừa tu luyện, vừa tìm kiếm Hồn Thạch.
Hàn Linh Lung lúc này được Lạc Tinh dạy thêm Vọng Khí Thuật.

Một loại quan trắc cảnh giới người đối diện.

Đương nhiên trong trường có dạy nhưng chất lượng cũng không tốt bằng công pháp Lạc Tinh tạo ra.

Tiếp đó là Quy Tức Công hỗ trợ trốn tránh kẻ thù, tăng cường khả năng điều khiển linh lực, phát huy hoàn mỹ sức mạnh cơ thể.
Còn Võ Kỹ thì Lạc Tinh không dạy.

Lý do đưa ra là quý ở tinh thuần, chứ không quý ở chỗ nhiều.

Bốn chiêu U Minh Bá Vương Thương đủ để nàng ta học cả đời rồi.

Nhất là từ bốn chiêu đó có thể kết hợp nhau thiên biến vạn hóa.

Nghe Lạc Tinh nói thì Hàn Linh Lung gật đầu, chứ đương nhiên không tin tưởng cho lắm.
Sáu tháng sau.

Lạc Tinh, hay đúng hơn là cơ thể hắn đoạt xá gần 20 tuổi.

Thành công đạt được Hồn Binh Hậu Kỳ, trở thành một thiếu nữ thành thụt hoa nhường nguyệt thẹn.
Tiếp theo, Hàn Linh Lung cũng vậy.

Chính thức tốt nghiệp Phước Yên Xã Đoàn.

Đạt được một chiếc huy hiệu.

Có huy hiệu này nàng có thể đến các Thành Trấn lớn xin công tác.

Nhưng trước đó.

Nàng cần bỏ ra một tháng nàng về bên cha mẹ trước chuyến đi xa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận