Giang Chấp lần lượt xem từng dòng, đọc đến thứ hạng 100 vẫn không thấy tên Trình Kính Thu.
Cô ngạc nhiên nhìn Trình Kính Thu:
“Sao lại không có tên cô nhỉ? Cô đã hoàn thành nhiệm vụ phụ ở ải tân thủ, lý ra độ hoàn thành nhiệm vụ phải rất cao chứ.”
Giang Chấp xem lại một lần nữa, nhưng vẫn không thấy tên Trình Kính Thu.
“Chẳng lẽ do chiến lực thấp?”
Điều này đúng là quá khó với Trình Kính Thu rồi, chẳng lẽ Quỷ Tức lại hy vọng một người ngồi xe lăn có chiến lực cao sao?
Trình Kính Thu hờ hững liếc nhìn bảng xếp hạng: “Cô lướt lên đầu bảng cho tôi xem nào.”
Giang Chấp dùng tay trượt trang lên một cách nhanh chóng, muốn Trình Kính Thu xem từ dòng đầu tiên.
“Dừng lại.
Tôi thấy rồi.” Trình Kính Thu chỉ vào dòng chữ nhỏ ở góc phải trang, bảo Giang Chấp nhìn.
Giang Chấp kinh ngạc nhìn Trình Kính Thu, vừa nãy tốc độ lướt trang của cô còn không đọc rõ chữ, Trình Kính Thu rốt cuộc là thuộc loại người gì vậy?
*Hệ thống từ chối xếp hạng Trình Kính Thu.
Trình Kính Thu… Người này, chắc chắn là Trình Kính Thu.
“Tại sao hệ thống lại từ chối xếp hạng cô?” Giang Chấp nghi hoặc hỏi: “Không có lý do gì cả, rốt cuộc cô đã làm gì với game vậy?”
“Có lẽ là hệ thống Quỷ Tức ghen tị với sắc đẹp và tài năng của tôi.” Trình Kính Thu tự mãn nói:
“Không bị ghen ghét không phải người tài.
Không ngờ tôi đã đến mức khiến cả hệ thống phải ghen tị.”
Giang Chấp hoàn toàn mất hứng muốn bàn luận nghiêm túc với Trình Kính Thu.
Cô quay đầu nhìn dòng bình luận không ngừng nhảy ra trên màn hình.
[Ôi trời, đây đâu phải là bảng xếp hạng chiến lực tổng hợp, rõ ràng là bảng xếp hạng nạp tiền mà]
[Tôi cũng thấy vậy, không nhắc đến Lotus đứng đầu, nhưng Cung Khanh chẳng phải là một streamer nạp tiền kinh điển sao? Anh ta thích nhất là dùng tiền dồn ép người khác]
[Chuẩn rồi! Giản Tinh Tông cũng là thiếu gia nhà họ Giản, có khi nào lại không thích ném tiền vào mấy trò này.
Bảng xếp hạng này thật là...]
[Không còn gì để nói]
[Khoan đã, công ty công nghệ nhà họ Giản và Quỷ Tức không phải là đối thủ cạnh tranh à? Vậy mà Giản Tinh Tông còn chơi game đối thủ?]
[Khảo sát đối thủ cạnh tranh cũng là một cách mà]
[Có thể dùng điểm tích lũy để đổi mạng thứ hai, nếu họ có đủ điểm để mua mạng thứ hai thì đúng là lợi thế tự nhiên rồi!]
[Haiz, thế giới của người có tiền]
[Thôi đừng thở dài nữa, ít nhất họ cũng đã qua được ải tân thủ, nếu không thì còn chưa mở được cửa hàng điểm nữa]
[Cũng phải, dù sao chơi trò này cũng là để hưởng niềm vui giải mã, dùng tiền mà giành thì chẳng còn gì vui]
[Đúng vậy, đôi khi mạng thứ hai chưa chắc đã có lợi.
Khi con người có đường lui, họ thường hay lơ là]
[Khoan đã, các người có thấy dòng chữ nhỏ đó không?]
[Thấy rồi, lạ thật đấy, tại sao lại có trường hợp từ chối xếp hạng?]
[Đúng rồi, nếu chỉ là chiến lực tổng hợp thấp thì không đưa tên lên là xong]
[Việc này có nghĩa là chiến lực tổng hợp không hề thấp, nhưng vì lý do đặc biệt nào đó, hệ thống từ chối xếp hạng người này]
[Ôi trời, rốt cuộc là lý do đặc biệt gì vậy? Tôi tò mò quá]
[+1, cảm giác người này còn thần bí hơn cả Lotus đứng hạng nhất]
Giang Chấp nhìn dòng bình luận này rồi lại nhìn sang Trình Kính Thu.
Trình Kính Thu ngáp một cái, hàng lông mi của cô dính chút nước mắt sinh lý, cô vẫn mặc chiếc váy trắng tinh, dưới ánh đèn vàng ấm áp, trông vô cùng yếu đuối.
“Tôi đi đây nhé!” Giang Chấp cất điện thoại, cầm túi rác đặt ở cửa ra vào, Trình Kính Thu mệt mỏi giơ tay:
“Tạm biệt, bạn học Giang.”
Giang Chấp đóng cửa phòng 404 lại, trong tầm mắt còn thấy cái chuông cửa, nó sạch sẽ tinh tươm, không khác gì lần đầu cô đứng trước nó.
Trình Kính Thu quả là người thích sạch sẽ.
Giang Chấp vừa nghĩ vừa bước về phía thang máy.
Muốn hiểu một người thật khó biết bao...!Sao lại có kiểu người có thể phòng thủ không kẽ hở như thế này chứ.
Giang Chấp đau đầu xoa xoa trán mình.