Hướng tiểu viên

Khi ở nhà một mình nhưng ham muốn tình dục trỗi dậy mạnh mẽ thì Tiểu Viên sẽ tự ngồi trên sô pha thủ dâm, cô biết rõ cơ thể mình, cô có thể khiến bản thân đạt tới khoái cảm, nhưng mỗi lần phát tiết xong thì đều có chút mất mát, tinh thần và cơ thể đều mệt mỏi, một mình dọn dẹp tắm rửa cũng thấy cô đơn, vẫn còn thêm sự chăm sóc để kéo dài cao trào.
 
Cô thường ảo tưởng chính mình được bao lấy bởi một cơ thể ấm áp, từng vị trí mẫn cảm trên người đều được chăm sóc, mà cô, cứ thoải mái dựa vào người đó, không chỉ dừng lại ở cao trào, mà sau cơn cao trào thì tiếp tục âu yếm nhau.
 
Làm sao Trần Bạch Diệm biết được ảo tưởng đó của cô chứ? Anh biết, anh còn làm nó rất tốt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Sợ cô phản kháng hoặc tự tay chạm vào, trước tiên anh trói hai tay cô sau lưng, cắm dương vật giả hoạt động trong huyệt cô, tay cầm trứng rung đặt lên ngực cô.
 
Từ bụng dâng lên từng đợt khoái cảm liên hồi, tay trói sau lưng cố gắng với xuống đụng vào dương vật anh, nhưng lại đổi lấy cái tát mạnh lên ngực cô.
 
“Ở nhà cũng chơi vậy à?” Anh hỏi.
 
“Ừm…”
 
Trần Bạch Diệm đột nhiên khựng lại, anh cởi trói tay cô, nói cô chơi cho anh xem.
 
Tiểu Viên không muốn tự chơi, cô muốn bị chơi, muốn chơi cùng anh.

 
Cô cưỡi trên đùi anh, dùng cửa huyệt ướt sũng của mình cọ xát anh, Trần Bạch Diệm ôm eo cô thuận thế ngã xuống nằm lên sô pha, anh vỗ mông cô, kêu cô lên.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lên đâu? Tới đâu thì ngừng?
 
Dương vật, xương mu, cơ bụng, đầu ti, chóp cằm, môi mềm và đầu lưỡi linh hoạt.
 
Chân phải của Tiểu Viên giẫm trên đất, cố gắng khống chế trọng tâm cơ thể, đừng ngồi quá thật, để một khoảng trống, giữ chút khoảng cách, cho đầu lưỡi không gian chuyển động.
 
Cô dựa vào sô pha, ưỡn ngực, eo khẽ đung đưa, dâm thuỷ không ngừng chảy trên mặt anh.
 
Di chuyển lên trên một chút, chiếc mũi cao đẹp cọ vào hột le, đầu lưỡi liếm ngay lỗ niệu đạo của cô, chậm rãi di chuyển đến cúc huyệt, chỉ thoáng chốc đó, Tiểu Viên thét lên chói tai, thiếu chút nữa ngã xuống.
 
Là Trần Bạch Diệm đỡ lấy cô.
 
Anh ngồi dậy, nửa khuôn mặt đã bị nước của cô làm ướt, anh nhích lại gần, mùi hương của cô ngày càng nồng đậm hơn, đến cô cũng cảm thấy e thẹn.
 
“Rất ngọt.” Anh nói.
 
Anh hôn cô, đút nước của cô cho chính cô, anh nói chiếc lỗ dâm đãng của Viên Nhi thật nhiều nước, động huyệt dâm đãng mềm mại đến mức khiến anh muốn phá nát nó.
 
Tiểu Viên mò tới ấn mông anh, muốn anh tiến vào, anh nói chưa ăn đủ, đè cô nằm xuống, đầu cô chạm chân anh chân anh chạm đầu cô, hai người chồng lên nhau.
 
Người anh khá dài, khi duỗi thẳng người thì dương vật anh đã dụi vào đỉnh đầu cô, cho nên anh hỏi cong lưng, đặt dương vật cực to đang cương cứng ở ngay cổ Tiểu Viên, sau đó nghiêm túc gặm mút hoa huyệt cô.
 
Tiểu Viên không phải cố ý, cô quá sung sướng, không kìm lòng được hết nghiêng đầu qua lại rồi cúi đầu, kẹp lấy dương vật anh ở cổ, sau đó Trần Bạch Diệm ngồi dậy, anh thoải mái thở phào, không tiếp tục liếm láp mà nhét trứng rung vào trong huyệt.
 
Mắt thấy sắp bắn đầy lên cổ cô, chuông cửa vang lên, Trần Bạch Diệm không hề bất ngờ, anh đứng dậy ôm Tiểu Viên vào trong, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa của Tiểu Hắc, Trần Bạch Diệm kêu ra liền.
 

Anh ôm cô vào nhà vệ sinh, đặt cô trên bồn rửa tay.
 
Tiểu Viên chưa đủ thỏa mãn, không muốn anh đi, cô dây dưa ôm lấy anh, liếm mút đầu ti anh.
 
Trần Bạch Diệm cầm lấy quần áo trên máy giặt trói tay cô lại lần nữa, anh tách chân cô ra, dương vật thô lỗ đập vào cửa huyệt.
 
Lưu loát mang bao vào, anh nâng mông cô lên đâm mạnh vào, còn hơn cả dương vật giả trước đó, côn thịt này của Trần Bạch Diệm có thể khiến cô phát ra tiếng kêu dâm đãng hơn.
 
Mặc kệ khách tới ngoài cửa sao?
 
Phải quản chứ.
 
Trần Bạch Diệm đâm cô bế cô ra ngoài đứng ngay cửa để hù doạ cô, nhưng Tiểu Viên không chút lo sợ, mặc dù không phát ra tiếng nhưng mông lại tận lực kẹp chặt anh.
 
Anh lập tức nhận ra cô rất to gan, hoặc là nói, cô đã ăn chắc rồi, dù thế nào anh cũng sẽ thoả mãn cô, như này thật sự không tốt.
 
Có một kiểu phụ nữ không biết chỉ biết phục tùng, nếu quá phục tùng thì cô ấy sẽ không để bạn vào mắt, coi bạn như một món đồ chơi, tán tỉnh đàn ông khác ngay trước mặt bạn, còn nói dối đang bận công việc.
 
Anh phải cho cô biết rằng, làm tình cùng anh cũng là chuyện rất quan trọng.
 
Tiểu Viên bị lột sạch, tay bị trói lại ngồi trên bồn rửa tay trong nhà vệ sinh, tất cả quần áo đều bị anh lấy đi, giày cũng lấy luôn.
 

Anh mở cửa ra nói lớn ra cửa sẽ tới ngay, dương vật vẫn khuấy đảo trong huyệt cô, anh nói ngoan ngoãn đừng lên tiếng, chờ người đó đi rồi anh sẽ vào.
 
Tiểu Viên phản kháng, Trần Bạch Diệm cắn môi cô nói cô đừng giả vờ, cô thích như vậy mà, thích nhiều người nhìn thấy lúc cô làm tình ve vãn cùng anh.
 
Mở quạt gió lên, tiếng ồn trong nhà vệ sinh rất lớn, bật trứng rung, tiếng rung của nó còn to hơn cả quạt gió, nhưng khi nhét vào động huyệt cô thì lập tức nhỏ lại. Lấy hai cái khăn mặt, một cái nhét vào miệng cô, một cái lót dưới mông cô, trước khi khoá cửa ra ngoài, anh xoa nắn bầu ngực cô, nói chờ đến khi chiếc khăn ướt đẫm bởi dâm thuỷ của cô thì anh sẽ cho cô sung sướng.
 

 
“Anh làm gì mà nửa ngày trời không ra mở cửa thế!” Tiểu Hắc xách thùng tôm hùm vào trong.
 
Trần Bạch Diệm nói: “Tắm rửa.”
 
Bên tai Tiểu Viên nghe được cuộc hội thoại bên ngoài, dâm thuỷ cũng từ khe mông rỉ xuống khăn mặt.
 
“Đi rửa tay đi, nhà vệ sinh bên đó.” Trần Bạch Diệm nói.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận