Editor: Mạc Nhiên
"Bổn thiếu gia không cho phép cô đi, cô muốn đi đâu?" Hắn có thể nghe được âm thanh của hắn, cực kỳ trầm thấp, mang theo một phần tức giận cùng với sự khiêu khích không rõ nguyên nhân mà chính hắn cũng không nhận ra.
Kỷ Dung Vũ nhướng mày, cố nâng cánh tay bên trái vẫn được tự do hướng vào ngực của Hiên Viên Hành Dã đẩy ra, dường như không muốn cùng hắn có nhiều tiếp xúc, biết rõ sức lực không bằng so với đối phương, nhưng vẫn một mặt cự tuyệt: "Bổn tiểu thư với anh không thân."
Hiên Viên Hành Dã đột nhiên cười: "Cô thành vị hôn thê của tôi, chúng ta sẽ quen thuộc." Ngoài miệng nói chọn trúng Kỷ Dung Vũ, nhưng còn chưa có đính hôn. Chỉ có khi đính hôn, cả hai bên gia tộc tán thành, thì thân phận và địa vị mới được xem là " chính cung nương nương ".
Cho Kỷ gia phát triển thêm gạch thêm ngói?
Kỷ Dung Vũ an tĩnh mà tỏ vẻ: Không có khả năng!
Mặc dù không biết vì cái gì mà Hiên Viên Hành Dã bỗng nhiên lại lần nữa theo cốt truyện quẹo đi, vẫn lựa chọn con gái riêng nhà Kỷ gia không môn đăng hộ đối là vị hôn thê, thế nhưng, bất kể là người nào, Kỷ Dung Vũ cũng không thể cho Kỷ gia có chút hi vọng nào, trực tiếp lợi ích từ mối quan hệ hôn nhân có thể được thực hiện.
"Đối với những người luôn lợi dụng bản thân tôi không có hứng thú." Cô trực tiếp ở đây nói ra, mặc dù cô biết rằng nó không có tác dụng gì, cô nhất định cần phải làm gì đó.
"Mèo hoang rốt cuộc lộ ra móng vuốt rồi?" Hiên Viên Hành Dã nở nụ cười: "Hiện tại bổn thiếu gia đối với cô rất có hứng thú! Không thân? Tôi sẽ khiến cho chúng ta thân hơn!"
Đột nhiên, Hiên Viên Hành Dã bắt lấy cổ tay Kỷ Dung Vũ, dùng lực đem toàn cơ thể Kỷ Dung Vũ đang tựa trên tường kéo ra. Theo quán tính Kỷ Dung Vũ trực tiếp ngã vào trong lòng ngực của Hiên Viên Hành Dã, bị một cái tay khác của hắn chế trụ, chỉ một tay nhẹ nhàng có thể ôm hết eo thon. Không đợi cô giãy giụa, khuôn mặt tuấn tú của Hiên Viên Hành Dã liền trực tiếp ấn xuống, mục tiêu là môi hồng phấn nhuận đáng yêu của cô.
" Bang "
Cánh cửa sân thượng bị đẩy ra, người vừa tới nhìn nam nữ đang ôm nhau trước mắt, trên mặt lại không thấy chút xấu hổ nào, chỉ là hơi hơi mở tay ra, nói câu: "Xin lỗi."
Kỷ Dung Vũ cố sức nghiên mặt tránh sự đụng chạm của Hiên Viên Hành Dã, nhưng môi Hiên Viên Hành Dã vẫn ở trên mặt cô.
Kỷ Dung Vũ lần nữa trở mình ưu nhã kiêu ngạo, mà Hiên Viên Hành Dã bởi vì bị quấy rầy mà nhíu mày. Quay đầu nhìn lại, sửng sốt một chút, trái lại chỉ đem Kỷ Dung Vũ buông lỏng ra một chút: "Sao cậu lại tới đây?"
"Tôi không thể tới sao?" Ân Hiền Vũ môi mỉm cười, không có ý định rời đi, mà lại thêm vài bước về phía trước, đứng trên rìa sân thượng, nhìn các học viên lui tới dưới lầu: "Không nghĩ tới, nơi này nhìn cũng không tồi."
Cái gì " Sao cậu lại tới đây " "Tôi không thể tới sao "?
Kỷ Dung Vũ thừa dịp Hiên Viên Hành Dã phân tâm buông lỏng kiềm chế, rốt cuộc thoát ra được, không chút khách khí nào mà xua xua tay, cô đứng lên đôi giày cao gót và nhanh chóng đi xuống sân thượng: "Hóa ra là bạn bè tốt gặp mặt, quấy rầy, tạm biệt không gặp lại!"
Bạn bè tốt?
Mặt Hiên Viên Hành Dã đen, Ân Hiền Vũ mày kiếm cũng nhẹ nhàng nhíu lại.
Dám can đảm nói hai người " bạn bè tốt ", nói cô có chút cuồng vọng tự đại không biết trời cao đất rộng, hay là thiếu căn gân chỉ số IQ thật sự khiến cho người ta nổi nóng đây?
Hai người theo bản năng, đem cô về loại thứ hai. Mà trên thực tế, lại là loại thứ nhất.
Đắc tội với người nào đó, Kỷ Dung Vũ cũng không có cảm giác áp lực lắm. Dù sao đây là vườn trường văn, cũng không phải hắc đạo văn gì, an toàn vô cùng có bảo đảm.