Editor: Mạc Nhiên
Nhưng, cũng không phải người nào cũng thông mình giống như Kiều An Na. Cho nên, Kỷ Dung Vũ rất nhanh nghênh đón những ngày không thái bình dành riêng cho cô. Nhưng có lẽ, Hiên Viên Hành Dã muốn nhìn thấy cô cúi đầu khuất phục, có lẽ hắn muốn xem cô chật vật khốn đốn, mà e rằng đối với Kỷ gia thì Kỷ Dung Vũ cũng không được coi trọng bao nhiêu, tóm lại, không có người quản.
Kỷ Dung Vũ cười lạnh.
Trong một ngôi nhà như vậy, Kỷ Dung Vũ cô không phải là " Kỷ Dung Vũ " vì cái gì cô phải tuân thủ? Kỷ Dung Vũ được đưa trở về Kỷ gia, cuộc sống chính xác còn không bằng của một thế gia tiểu thư, nhưng chính ra cũng không phải là người thiếu tiền. Nếu không phải Kỷ gia cường thế không cho cái gọi là huyết mạch dẫn ra ngoài, làm thế nào cô ấy có thể có một cuộc đời đau khổ? Cô nhận ủy thác mà đến, chỉ làm cho Kỷ gia tiền tài cùng thế lực rút lại, không tính là quá phận đâu nhỉ?
Sở dĩ, khi Kỷ Dung Vũ nhìn thấy một con ếch trong túi bàn của mình, cô rốt cuộc chịu không nổi" khóc nức nở và chạy ra khỏi trường học, trên thực tế, cô đã dành hai ngày thoải mái trong ngôi nhà mà cô mua ở ngoại ô, lúc này mới vui vẻ thoải mái quay trở về Kỷ gia.
"Bạch Tường Vi?"
Không nghĩ xuống xe đầu tiên nhìn thấy, sẽ là nữ chủ cũ, đã rời Học viện quý tộc hoàng gia Bauhinia- Bạch Tường Vi.
Bạch Tường Vi căm giận nhìn Kỷ Dung Vũ, như thể Kỷ Dung Vũ là người phụ nữ xấu xa đã đoạt mất chồng của cô ta vậy. Mà lâu như vậy không gặp, gương mặt xinh đẹp của Bạch Tường Vi đầy vẻ tiều tụy. Cô ta gầy không ít, vì ghen tị mà dáng người cũng theo đó thiếu đi sự quyến rũ, tóc có chút khô khốc cùng xúc động, chỉnh thể thoạt nhìn cuộc sống có vẻ mệt mỏi và khó khăn.
"Kỷ đồng học, cô và Hiên Viên đồng học đính hôn?" Cô ta trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chất vấn.
Đây rốt cuộc thế nào? Nữ chủ tự cao tự đại?
Kỷ Dung Vũ nâng cằm: "Có liên quan gì tới cô? Cô lấy thân phận gì ra nói? Cô có thân phận gì?"
Thân phận thân phận, cái mà Bạch Tường Vi nhất quyết chung thủy khát vọng muốn có nhất nhưng trước sau đều không có được. Đối mặt Bạch Tường Vi như vậy, Kỷ Dung Vũ cũng không lưu tình chút nào, cứ chỗ đau mà giẫm.
Bạch Tường Vi phát hoàng mặt có chút run, Kỷ Dung Vũ hoài nghi nếu không phải cô đứng ở cổng chính của Kỷ gia, người này không chừng sẽ nhào lên tới cắn cô mất. Kết quả Bạch Tường Vi nhịn nửa ngày, rốt cuộc cười lạnh nói: "Tôi vẫn luôn cho rằng là cô thật sự không thích Hiên Viên đồng học, nguyên lai bất quá là chơi lạt mềm buộc chặt xiếc, còn rất thành công! Bất quá tôi nghe nói, cuộc sống hàng ngày của cô cũng không tốt hơn tôi bao nhiêu!"
Kỷ Dung Vũ cười lạnh: "Như thế nào đi nữa, tôi cũng là đại tiểu thư Kỷ gia. Còn cô?" Nói xong, nhìn cũng không nhìn Bạch Tường Vi bởi vì ghen ghét vặn vẹo phát tiết tìm tới cửa, đi vào Kỷ gia.
Thời điểm trở về Kỷ gia, khó được, cả nhà Kỷ gia lần đầu tiên vì cô, đầy đủ ở nhà.
Cha Kỷ và mẹ Kỷ ngồi ở phòng khách trên sô pha, đúng lúc Kỷ Tử Duệ từ trên lầu đi xuống, Kỷ Tử Khuẩn cũng đẩy cửa ra, trên người còn mặc tây trang màu đen, một mặt đi một mặt tay nới lỏng cà vạt, đem áo khoác đưa cho người hầu, cũng ngồi bên cạnh cha Kỷ.
Như thể bốn thẩm phán trong một phiên toàn vậy, Kỷ gia bốn người đối với Kỷ Dung Vũ cách xa, cho đến khi người hầu bưng lên mấy đồ uống được sử dụng để uống trà hàng ngày, cà phê và sữa bò linh tinh thì bầu không khí ngột ngại mới đỡ dần đi.
"Nghe nói con ở trường học bị người khác bắt nạt?" Cha Kỷ từ trước tới nay lần đầu tiên quan tâm tới con gái, hơn nữa đứa con gái còn trốn học hai ngày, và bị bắt nạt trong hơn một tháng.
Kỷ Tử Duệ hừ lạnh một tiếng: "Ai biết nó dính cái vận ****!"