Nàng đi khắp nơi thăm thú cảnh đẹp, nếm trải các sản vật của địa phương. Không hiểu sao đến nơi nào nàng cũng mua một vài hình thù ngộ nghĩnh cho bé trai, bé gái như một thói quen cố hữu. Hôm nay, nàng dừng chân ở lễ hội bản làng trên dải đất có khí hậu trong lành, mát mẻ như miền núi. Các thiếu nữ nơi đây mặc những bộ váy xòe dân tộc hát mùa cùng trai bản bên hũ rượu cần. Không gian đậm chất cồng chiêng vừa rộn ràng, vui vẻ níu chân nhiều lữ khách.
Bỗng có một bà lão lao vào nàng. Nàng nhẹ nhàng đỡ bà dậy thì thấy bà lim dim như đã say. Chắc do bà vui lễ hội nên uống rượu cần nhiều quá đây. Dân làng chỉ vào quán nhỏ đối diện lễ hội bảo nàng dìu bà vào. Bà sống cô đơn một mình nên nàng ở lại với bà. Hai con người cô đơn cùng chăm sóc, nương tựa vào nhau. Hàng ngày nàng đi vào rừng tìm thảo dược chế một số thuốc thường dùng để chữa trị cho dân làng. Những lúc rảnh rỗi, nàng phụ giúp bà bán nước chè cho các khách vãng lai.
Hôm nay phiên chợ nên nàng mua được ít ốc mút mang về xào. Sau một hồi chế biến, mùi thơm phức của xả, gừng, dừa, me.. đã cho ra lò đúng hương vị ốc xào cay Hải phòng. Nếm ốc với vị ngọt của nước xào, vị ngọt bùi của dừa, xả ớt cay xè cùng vị ấm nóng của gừng, chua chua của me cùng lá chanh cắt chỉ... khiến nàng mút hết mấy đĩa. Nàng nhớ những tháng ngày hoa mộng cùng bạn bè sau những buổi học đội tuyển xong ghé ngõ chợ Cỗ Đạo thi nhau ngôi mút ốc tều cả môi. Thật là hạnh phúc làm sao. Ôi ! Những đêm đông đi học rủ nhau ăn bát bánh đa quán gần nhà hát lớn rồi những tấm mía hấp nóng hổi, thơm ngát đầu đông, những bát chè vừng, sủi dìn đầu phố nhỏ ....khiến cô nàng thích ăn uống như nàng chỉ muốn bay về quê hương mình.