Lão Quý phi muốn đi chùa bái phật lên muốn nàng cùng các cháu cùng đi. Mấy đứa trẻ thích thú, hưng phân mấy hôm nay. Nàng bận rộn vài hôm chuẩn bị đồ cho nàng và lũ nhóc rồi vui vẻ đi lễ chùa. Ngôi chùa cổ kính nằm sâu trên đỉnh núi cao quanh năm bao phủ bởi mây mờ.
Sau khi lễ chùa xong, lão vương phí ở lại chùa ba tháng để tụng kinh, niệm phật. Nàng mang hai con đi xuống núi về vương phủ cho kịp việc học hành của lũ trẻ. Đường xuống núi quanh co đẹp như một bức tranh thủy mặc. Hoa mơ nở trắng các triền dốc như những đám mây bồng bềnh trong không gian hư ảo, quyến rũ du khách lạc chân bước. Hoa mơ bay đến đậu trên tay, trên tóc nàng, lòng chợt xao xuyến nhớ đến người yêu còn đang làm nhiệm vụ nơi phương xa.
Có những đoạn nàng và các con ngồi kiệu nhưng có những đoạn lại ngồi thuyền ven các núi. Đêm buông xuống dần, đoàn người quyết định hạ trại ven sông có sức mai tiếp tục hành trình. Sau khi an bài cho hai sắp nhỏ ăn uông, nghỉ ngơi xong xuôi, nàng ngôi bên đống lửa bên cạnh lều ngắm trăng đêm rằm.
Từ nhỏ lớn lên nơi phố thị nên ấn tượng của nàng về đêm trăng chỉ là những lễ hộ trung thu, trẻ em khu phố tụ họp tại nhà văn hóa vui đùa, xem múa lân và ngắm nhìn ông Trăng trên cao xen vào những dãy nhà cao tầng chật hẹp. Trăng nơi thôn dã tròn trịa mang một vẻ đẹp siêu thực đến kì ảo. Cả một bầu trời ngập tràn ánh trăng với hàng triệu, triệu vì sao sáng lấp lánh. Xung quang nàng, đom đóm lập lòe khắp nơi như những chú lùn tí hon làm bạn cùng nàng. Cảm giác hơi lạnh do sương đêm buông xuống nàng vào lều quyết định ngủ một giấc lấy sức ngày mai đi tiếp xuống núi.