Nàng đắp lại chăn cho các con đang say ngủ sau cả ngày dài nô đùa đón Trung thu rồi ra thư phòng nơi hắn hay làm việc. Hôm nay nàng uống trà, thưởng trăng cùng mấy vị phu nhân nên hơi khó ngủ. Nàng lẳng lặng ngắm nhìn những vật phẩm hắn tặng nàng sau những chuyến đi xa. Xa nhau lâu ngày nên nỗi nhớ cứ đầy vơi trong tiềm thức của nàng.
Bỗng tiếng đao kiếm vang trên nóc, tiếng bước chân chạy làm rung các chuông gió cửa hiên. Nàng hoảng hốt chạy vào phòng, đánh thức các con và lôi Hồng Thúy ngủ kề bên nấp vào một góc. Ngửi thấy không khí có mùi hắc hắc, nàng vội lấy đan dược ra cho mỗi người một viên rồi tận lực cùng các con ẩn nấp.
Một thi vệ bị trúng một kiếm ở chân chạy vào đưa nàng và các con vào thư phòng. Nhanh tay ấn nút khởi động ở bức vách lộ ra một đường hầm đưa nàng và các con đi xuống. Sau một hồi trao đổi, nàng hiểu là đám sát thủ đã bỏ thuốc độc vào thức ăn khiến các thị vệ trở tay không kịp. Mấy thị vệ vừa phải đánh trả, vừa phải vận nội công bức độc ra ngoài để bảo tồn lực lượng không cho chúng tiến vào phòng nàng. Thương vong khá lớn mà lực lượng bên ngoài vẫn công kích tứ phía không ngừng.
Nàng và Hồng Thúy bế hai đứa trẻ theo chân thị vệ men theo đường hầm chạy ra ngoài. Thị vệ bị trúng kiếm nên không thể đi tiếp. Nàng sát trùng, băng bó lại vết thương, lấy đan dược và ngân phiếu từ trong balô chuyển cho thị vệ. Nàng viết một phong thư nhờ chuyển đến Phạm Việt. Nàng và các con vội men theo đường núi theo hướng dẫn của thị vệ chạy vào biệt viện hôm trước đã chuẩn bị. Đóng sập các cơ quan đưa Hồng Thúy và các con vào căn hầm đã hoàn thiện từ mấy hôm trước. Nhìn Hồng Thúy và các con ngủ bơ phờ sau một đêm đầy kịch tích khiến nàng bất an không thôi. Không hiểu kẻ thù nào muốn triệt đường sống của mẹ con nàng.
Qua khe hở của hầm trú ẩn, khói trắng tỏa ra từ phía vương phủ. Chắc thị vệ đã nghe lời nàng đem phòng ốc biến thành mồi lửa. Coi như mẹ con nàng bị bà hỏa viếng thăm. Nàng cùng các con ở nơi này đợi hắn về truy tìm hung thủ. Phải bắt được hung thủ thì mới có thể thong dong sống tiếp được.