Chàng cùng nàng đắm chìm trong tình yêu mật ngọt. Đêm đêm, đôi chim câu lại quyến luyến không rời. Chàng và nàng là định mệnh của đời nhau, chia sẽ mọi điều và đắm say trong tình ái. Hoa cỏ, đất trời reo ca hướng ứng mối tình nồng thắm này.
Nàng gửi thư thông báo đến bố mình, lão vương phi và người anh Phạm Việt. Trong thư, nàng hồ hởi giải thích về việc đã tìm được một nửa trái tim mình. Nàng cũng bày tỏ mong muốn tìm hiểu văn hóa vùng miền nơi đây trong lúc đợi người yêu bận rộn hoàn thiện các đơn hàng đã lên kế hoạch sản xuất từ trước.
Nàng và chàng cùng quay về kinh thành ra mặt họ hàng và tổ chức tiệc cưới đúng vào dịp cuối năm xum họp. Thư hồi âm của bố nàng và lão vương phi đến rất nhanh. Mọi người đều cổ vũ và mong chàng sớm hoàn thành công việc để trở về gặp mặt.
Mấy tuần nay, chàng điều hành công việc cùng với phụ tá ở xưởng sản xuất suốt đến tận tối muộn mới quay về nhà. Chàng công khai nàng là nữ chủ nhân mới quán xuyến mọi công việc thay chàng đang bận rộn nơi thợ thuyền.
Nàng quá rảnh rỗi nên tập trung vào việc chế biến ít thuốc đặc chế phục vụ cho những chuyến đi biển dài cho người dân nơi đây. Nàng cũng nhờ bác thợ rèn chế tác một bộ dụng cụ y tế mang theo người để tiện việc chữa bệnh.
Nàng tổ chức các buổi khám bệnh cho dân chài quanh đây. Cùng một số người làm, nàng còn phát động các cuộc hướng dẫn tổng vệ sinh nhà cửa, thôn xóm. Nàng phổ biến nhiều kiến thức về vệ sinh nơi ở cho mọi người.
Trẻ con nơi đây suốt ngày ríu rít quanh nàng. Uớc mơ về gia đình và những đứa nhỏ bắt đầu hình thành, mọc rễ trong lòng nàng.
Nàng ngồi ngắm những bông hoa muống biển nở đầy ngoài bãi khi hoàng hôn buông xuống. Đám trẻ con nô nghịch phía xa xa. Mây trôi bổng bềnh, chân trời xanh thẳm. Mặt trời đỏ rực từ từ lắn xuống biển. Cảnh đẹp siêu thực như một bức bích họa lộng lấy, vĩnh hằng.
Thả lỏng toàn thân, nàng để cảm xúc bồng bềnh trôi giữa thảm hoa tím ngắt. Muống biển là loài hoa mọc tự nhiên khắp các bãi quanh đây. Hoa dâng cho đời vẻ đẹp thuần khiết, monh manh nhưng mạnh mẽ.
Loài hoa muống biển được ví như người phụ nữ của miền cát trắng, đầy nắng và gió biển vẫn tràn đầy sức sống mãnh liệt, thủy chung. Thiên nhiên thật tươi đẹp dưới cái nhìn của người con gái tràn đầy tình yêu và niềm tin vào cuộc sống, vào sự lựa chọn của mình.
Nàng cất lời hát Chuyện tình hoa muống biển như một lời tri ân đối với thiên nhiên tươi đẹp. Nàng thầm cảm ơn Đức Phật nhiệm mầu, cảm ơn ông bà , tổ tiên,... đã ban phước lành đến với nàng.
Chuyện tình hoa muống biển tuy buồn nhưng nàng lại thấy trong những câu ca đó chứa đựng cả triết lý về sự hợp tan do thời thế, do tình cảm, do nhiều lý do khác nữa...
Chuyện tình cảm động, day dứt đó khiến nàng càng phải giữ gìn và vun đắp tình yêu vừa có ở nơi chàng. Nàng trân trọng những phút giây bên chàng ở hiện tại bởi cuộc sống vốn mong manh, không đoán định trước điều gì. Sau cơn mưa, trời lại sáng và cánh chim hải âu lại tìm về, bình yên một cách an nhiên sau bão tố.
Chuyện Tình Hoa Muống Biển
Tác giả: Hoàng Phương
Em đến thăm anh mùa vui bên biển
Nụ hoa muống biển rung rinh rung rinh
Chao sóng vỗ về chào em chào em
Làn gió mát ru, triền sóng hát ca
Hải âu tung trời đùa, cá tôm theo thuyền về
Anh kể chuyện tình về.. biển em nghe….
Thuở loài người có tên trước biển
Và không ai gọi biển như bây giờ
Có chàng trai tên Biển
cùng yêu thương cô Muống chân tình
Biển mải mê bơi tìm luồng cá
Con nước vô tình cuốn biển trôi xa!
Muống âu sầu rồi chết bên bờ
Đời gọi tên từ đó loài hoa, loài hoa muống biển
Đời gọi tên từ đó
bông hoa trắng xinh xinh, nhụy hoa buồn tim tím/
Mùa xuân không về phố bao giờ…
Để đêm đêm nghe biển thức vọng về ...
(lại từ đầu)
Mùa xuân không về phố bao giờ!
Mùa xuân không về phố bao giờ!
Để đêm đêm nghe biển thức vọng về ...
Để đêm đêm nghe biển thức vọng về ..