Huyền Án

“Ngay từ đầu chúng ta đã biết, tâm lý cô ta cùng Lý Mai đều không giống người khác, có tình trạng như vậy cũng không thể xem là kỳ quái, không phải sao?” Lê Ngạn bất đắc dĩ nói với Nhược Nạp.
Nhược Nạp cũng chỉ có thể gật gật đầu.
“Đúng rồi, cô hỏi thế nào, là quán bar nào?”
“Ồ, là quán bar Lan Quế Phường, may mắn Kiều Vi đã đi ra ngoài tỉnh, nếu không với tính cách của cô ta, thế nào cô ta cũng phải đến cho bằng được” Nhược Nạp cười nói.
Đi vào quán bar Lan Quế Phường, quán còn chưa mở cửa, Lê Ngạn nhìn nhìn thời gian mới bảy giờ.
“Chúng ta đi ăn một chút gì đi, Lan Quế Phường bình thường phải tới chín giờ tối mới mở cửa.”
“Hình như anh rất quen thuộc nơi này, thường xuyên tới sao?”
“Nơi này à? Đã tới vài lần, tuy rằng cảm giác không tệ, nhưng so với Lan Quế Phường Hongkong, vẫn thiếu chút gì đó, không có khu nhà sang trọng cũng không có dàn nhạc.”
“Tôi biết Lan Quế Phường, là một khu ở trên một con đường nhỏ hình chữ L ở Hongkong, sở dĩ tên là Lan Quế Phường, là lấy từ ý lan quế đằng phương.”
“Tâm tư cô gái nhỏ, xem thứ gì cũng xem chỗ tốt đẹp lãng mạn của nó.”
“Thứ thường nhận mặt trời chiếu rọi, sẽ không mốc meo, thường nhìn xem thứ tốt đẹp, tâm linh mới không âm u, tôi không muốn chính mình có một ngày biến thành một người tâm lý không khỏe mạnh.”
“Cô lại còn giảng đạo lý nữa.” Lê Ngạn cười nói.
“Thời điểm tôi bắt đầu còn cho rằng anh là một người nghiêm túc, thì ra cũng không phải.”
“Tựa như cô nói, tiếp xúc nhiều bất hạnh cùng âm u, nếu không thể tự mình điều chỉnh tâm tính chính mình, tôi cũng không đảm nhiệm được công việc này, hơn nữa ưu điểm hạng nhất của tôi là đối mặt khó khăn càng lớn, tâm thái của tôi càng tốt.”
Sau khi ăn vài thứ đơn giản, nhìn thời gian cũng gần tới giờ mở cửa, Lê Ngạn cùng Nhược Nạp liền đi bộ đến Lan Quế Phường, Nhược Nạp nhìn bảng hiệu hoa lệ cùng đèn nê ông đẹp mắt, tưởng tượng thấy xa hoa truỵ lạc, ngợp trong vàng son ở bên trong.
Đi vào Lan Quế Phường, tình hình bên trong lại làm cho Nhược Nạp có chút ngoài ý muốn, hoàn cảnh bên trong phong cách cổ xưa thanh lịch, tràn đầy phong tình châu Âu nồng đậm, chỗ ngồi, ngọn đèn, âm nhạc, đều mang sắc thái hoài cổ, toàn bộ nhìn thấy, nghe được, ngửi được, đều là tư tưởng lãng mạn nồng đậm, phong cách kiến trúc châu Âu, bàn ghế cổ điển, tường làm rất khác biệt cùng với nhạc khí sáng loáng, tất cả lộ ra mị lực độc đáo của Lan Quế Phường.
Trong quầy bar các loại rượu nổi tiếng rực rỡ muôn màu, có khu tình lữ, khu khách quen, mỗi khu có một chỗ ngồi khác nhau, có thể thỏa mãn nhu cầu tình cảm của khách hàng khác nhau, đồng thời còn có thể thưởng thức phong cách âm nhạc khác nhau từ dàn nhạc mang đến.
Ngồi vào quầy bar, liền có người phục vụ tới tiếp đãi.
“Lê tiên sinh đã lâu không thấy tới, hôm nay bà chủ không ở đây, chờ cô ấy trở lại khẳng định hối hận không nên cùng đám chị em kia đi ra ngoài.”
“Hôm nay tôi đến không phải tìm bà chủ, là tới tìm cậu.”
“Tìm tôi?”
“Đúng, tìm cậu hỏi thăm chút chuyện”.
“Về khách?”
“Không sai.”
“Anh cũng biết tôi mỗi ngày tiếp đãi không ít khách, không nhất định có thể nhớ hết.”
“Tôi biết tiểu tử cậu có sở trường, đó là đã gặp qua là không quên được, nhất là phụ nữ, đúng không?” Lê Ngạn nói xong vươn tay lấy từ bên một ly rượu ở trước ngực người phục vụ nhoáng lên một cái, lập tức biến ra một đóa hoa hồng, đưa tới trước mặt Nhược Nạp.
“Tôi còn không chú ý ngài hôm nay dẫn theo mỹ nữ, tiểu thư, muốn uống cái gì, hôm nay tôi mời.” Người phục vụ theo cánh tay Lê Ngạn lướt qua sờ sờ túi trước ngực, vẻ mặt lập tức tươi cười.
Nhược Nạp có chút kỳ quái nhìn Lê Ngạn.
Lê Ngạn cười nói: “Làm ly sở trường của cậu đi, Hồng Phấn Giai Nhân”.
Người phục vụ một bên thuần thục rót rượu một bên nói: “Muốn hỏi cái gì, nói đi.”
“Giúp tôi nhớ lại người này.” Lê Ngạn lấy từ trong túi ra ảnh chụp của Lý Mai đưa ra trước mặt người phục vụ
“Là cô ta?”
“Nói một chút đi.”
“Cô ta tới đây vài lần, ước chừng bắt đầu từ năm trước, theo khí chất mà nói thì không phải là kẻ có tiền, nhưng ra tay coi như hào phóng.”
“Đến cùng người nào?”
“Không giống nhau, khi bắt đầu là người nam hào hoa phong nhã, xem ra là có học vấn, cũng như là thành phần tri thức, cũng đã tới một hai lần, hai người cũng không có gì, cô gái kia một bộ dáng ăn nói khép nép, lúc ấy tôi nhìn liền để ý, sau lại thay đổi một tên nhà quê to con, toàn thân cơ bắp, vừa thấy đã biết là làm về thể dục, vênh váo tự đắc, cái gì cũng không hiểu còn giả như là nhân vật, cô gái kia cũng thoải mái, hắn muốn cái gì thì cho cái đó, lấy rượu vang làm nước uống, đạp hư tâm huyết của tôi.”
“Làm về thể dục? Biết là sở trường gì không?”
“Không biết, tôi không thích nói chuyện với loại người này, đừng nhìn tôi là một người phục vụ, nhưng như thế nào cũng từng tiếp xúc qua người thượng đẳng, người như vậy tôi rất chướng mắt, ăn cơm nhuyễn không nói, còn làm ra bộ dạng.”
“Nói cách khác hai người kia cậu cũng không biết là làm gì?”
“Nếu anh muốn tìm bọn họ, tôi cũng không phải là không có cách nào, bất quá phải đợi chờ, anh xem...” Người phục vụ ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái camera theo dõi ở một góc quầy bar.
Trong lòng Nhược Nạp nhất thời rõ ràng, liếc mắt nhìn Lê Ngạn một cái. Chỉ thấy Lê Ngạn bất động thanh sắc, tựa như không có hiểu được cái gì.
“Bà chủ khi nào thì trở về?”
“Cái này khó mà nói.”
“Thật ra tôi cũng không phải gấp, tôi còn muốn cùng bà chủ tâm sự, nếu không chờ cô ta trở lại tôi lại đến, cậu còn nghĩ ra cái gì không?”
“Lê tiên sinh, tôi biết anh cùng bà chủ có giao tình, trong lòng tôi rõ ràng, anh có việc, tôi làm sao có khả năng để cho anh chờ thời gian dài như vậy chứ? Như vậy đi, chờ tôi tan tầm, tôi khẳng định giúp anh nghĩ ra biện pháp.”
“Vậy được rồi, xe của tôi cậu cũng biết rồi, hết giờ làm tới tìm tôi.”
Lê Ngạn đem tiền thưởng đặt lên trên bàn, ý bảo Nhược Nạp nên rời đi.
“Lê tiên sinh.” Người phục vụ kêu Lê Ngạn vừa mới đứng lên.
“Chuyện gì?” Lê Ngạn hỏi.
“Bàn phía sau anh có mấy người cứ nhìn chằm chằm hai người, tôi xem không phải tốt lành gì, anh cẩn thận.”
Lê Ngạn bất động thanh sắc, từ trong túi lấy ra cái bật lửa, nhìn nhìn trước mắt, gật gật đầu nói: “Nói cho bọn họ số xe của tôi, bọn họ sẽ thay tôi cho cậu một ít phí đổi lấy tin tức, cậu nên thông minh chút nhé.”
Người phục vụ cười nói cảm ơn.
Đi vào trong xe dừng ở ngõ sau, Nhược Nạp nói: “Thì ra anh không chỉ là tới qua vài lần, xem ra đối với nơi này còn rất quen thuộc.”
“Cô muốn hỏi quan hệ giữa tôi cùng bà chủ?”
“Là có điểm tò mò.” Nhược Nạp cũng không che giấu, thoải mái nói.
“Nữ nhân trời sinh chính là lòng hiếu kỳ rất lớn, nếu cô muốn thăm dò chuyện xấu của tôi thì kết quả sẽ làm cô thất vọng rồi, tôi cùng bà chủ là rất quen thuộc, bất quá là vì tôi từng thay cô ta dẹp vài lần náo loạn, không hơn không kém.”
“Anh hùng cứu mỹ nhân.” Nhược Nạp cười khẽ trêu ghẹo nói.
“Người thế tục tâm tính bát quái, thật ra chỉ là tiện tay mà thôi, tôi cũng không có tâm thu lợi gì.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui