Đang nói, Lê Ngạn hình như nhìn thấy gì qua gương chiếu hậu, nghiêm mặt nói với Nhược Nạp nói: “Ở trên xe đừng đi xuống.”
Nói xong, Lê Ngạn đi xuống xe và cửa xe đóng lại, nghiêng người dựa vào thân xe, hơi hơi cúi đầu xuống, châm một điếu thuốc lá, để tóc rủ xuống che khuất khóe mắt, khuôn mặt góc cạnh được ánh đèn neon chiếu lên, làm cho người ta không khỏi thầm than, trong tim Nhược Nạp cũng cảm thấy xúc động một chút.
Ngay sau đó Nhược Nạp liền nhìn thấy mấy người từ Lan Quế Phường đi ra cửa sau, hướng về bên này đi tới, xem động tác bọn họ hơi vội vàng, cước bộ lại không vững, hô hấp ồ ồ, nghĩ có lẽ không phải dân có võ, chỉ là ỷ vào vóc người mà thôi.
Vài người đi tới, chưa nói một lời liền rút gậy sắt từ phía sau hướng Lê Ngạn đánh tới.
Lê Ngạn bước về phía trước nghênh đón, đưa tay bắt lấy cổ tay người nọ quẳng sang một bên, ở dưới tác dụng của quán tính, người nọ lảo đảo rồi ngã xuống đất, hai người khác không khỏi giận dữ, từ hai bên hướng về Lê Ngạn xông đến, động tác của Lê Ngạn rất lưu loát, xuống tay cũng rất nặng, vài cái qua lại, liền làm cho động tác hai người kia chậm lại, nghĩ chắc không chịu nổi.
Vốn Nhược Nạp xem Lê Ngạn thành thạo đối phó hai người vạm vỡ, cũng không quá lo lắng, lại đột nhiên nhìn thấy người vừa rồi ngã trên mặt đất kia đứng lên, sau khi nghỉ ngơi một chút liền rút dao ra, từ sau lưng Lê Ngạn lén đi qua, Nhược Nạp vội kéo cửa sổ xe xuống, nghĩ rằng nếu lớn tiếng cảnh báo, tất làm cho Lê Ngạn phân tâm, tất rơi vào thế yếu, lúc này Nhược Nạp linh cơ, rút trâm cài tóc từ trên đầu xuống, nhằm về phía người lén đi tới phía sau Lê Ngạn kia phi tới.
Chỉ nghe “ai da” một tiếng, dao từ trong tay người nọ theo tiếng rơi xuống đất, Lê Ngạn quay đầu nhìn thấy hắn, lập tức một cước đá bay.
Triền đấu một hồi, mấy người nọ cảm thấy không phải đối thủ, lại sợ bị thương, liền đánh ánh mắt lẫn nhau, vội vàng rời đi.
Lê Ngạn không đuổi theo, đứng thẳng thân mình chỉnh lại quần áo, đi đến chỗ người nọ vừa rồi làm rơi dao, nhặt từ trên đất cây trâm cài lên, cây trâm màu lam nhạt có khảm những viên đá lấp lánh, mặt trên vẫn còn có vết máu, không khỏi có chút sửng sốt.
Đi vào trong xe, Lê Ngạn đem trâm cài đưa lại cho Nhược Nạp, Nhược Nạp vôi khoát tay nói: “Tôi không cần nó nữa.”
Mái tóc hơi hỗn độn của Nhược Nạp nhẹ nhàng bay lên trong gió đêm, khuôn mặt trắng nõn dưới bóng đêm tản ra ánh sáng nhu hòa, Lê Ngạn có chút thất thần: “Không nghĩ tới tiểu công chúa đúng là nữ hiệp khách.”
“Có phải có điểm ngoài ý muốn hay không, anh cũng rất lợi hại, nhưng tôi lại ghét đánh giáp lá cà, dùng phương thức này vẫn hơn.” Nhược Nạp không nhìn đến dị sắc trong mắt Lê Ngạn, chỉ âm thầm nghĩ may mắn hôm nay không dùng cây trâm mà ông nội cho hôm trước kia, bằng không sẽ luyến tiếc.
“Lý Lực đến rồi.” Lê Ngạn nghe được có tiếng bước chân từ xa đến gần, quay đầu nhìn thấy có người hướng bên này đi tới.
Nhược Nạp nhìn thoáng qua, thì ra người phục vụ vừa rồi kia kêu Lý Lực, xem ra đã tan tầm, thay đổi áo thun, cũng là một người trẻ tuổi trông dễ coi.
“Lê tiên sinh, hai người không có việc gì chứ, bọn họ không tìm anh gây phiền toái sao?” Lý Lực nhìn trái nhìn phải, không phát hiện cái gì.
“Ồ, không có chuyện gì, thế nào, bọn họ ra tay đủ hào phóng chứ?”
“Chính là ra tay đủ hào phóng tôi mới kỳ quái, làm thế nào dễ dàng bị anh đuổi đi như vậy, cảm tạ, Lê tiên sinh, đêm nay anh làm cho tôi phát tài, cái này cho anh, không biết có tác dụng hay không.” Nói xong đem một cái USB ném tới trên tay Lê Ngạn.
“Xem cậu không tệ, nhắc nhở cậu một chút, tiền như vậy vẫn là phát ít một chút mới tốt, cẩn thận đụng tới cọng rơm hơi cứng.” Lê Ngạn nhìn Lý Lực vẻ mặt vui mừng nói.
“Đừng lo lắng, tôi cảm thấy đầu óc của tôi vẫn còn tốt, tình hình không đúng lập tức né người.” Nói xong bỏ chạy đi, xem ra Lê Ngạn nói cũng không làm cho hắn để ý.
Trở lại tổ chuyên án, Lê Ngạn đem phát hiện hôm nay nói cho Lưu Cường, Lưu Cường ngạc nhiên nói: “Không nghĩ tới động tác của anh nhanh như vậy, tôi có một tin tức xấu nói cho anh đây, cảnh sát Vân Nam truyền đến tin tức, bọn họ phát hiện tung tích Lý Mai, là cảnh sát theo dõi ở trong trạm đợi xe phát hiện, đáng tiếc chờ bọn họ đuổi qua thì đã không thấy người.”
“Hiện tại mua vé cũng phải dùng tên thật, chẳng lẽ cô ta không sợ bại lộ hành tung?”
“Bọn họ tra xét, không có tên Lý Mai.”
“Nói đến điểm này, cô ta tên thật là Lý Phượng Mai, cô ta làm thế nào dùng tên Lý Mai cùng những người bị hại này đi ra ngoài?”
“Ồ, tôi tra xét ở chỗ nhà cũ của cô ta, cô ta quả thật dùng qua cái tên Lý Mai này, bất quá là trước khi đi đại học, hơn nữa cũng làm qua chứng minh thư, cho nên cô ta hẳn là đã dùng chứng minh thư khác.”
“Đó có thể là chứng minh thư giả hay không?”
“Cũng không phải là không thể. Đúng rồi, Lê Ngạn, hôm nay người tập kích mọi người là loại người nào? Anh có biết không? Nếu không để cho cảnh vụ khu đi thăm dò?” Lưu Cường hỏi.
“Chuyện này tôi đã suy nghĩ qua, cho tới tôi bây giờ chưa thấy qua bọn họ, khẳng định bọn họ cũng là lần đầu tiên thấy tôi, theo ngôn hành cử chỉ bọn họ mà suy xét, hẳn là nhân vật hắc đạo, hơn nữa địa vị không cao, thân phận bình thường, thời điểm bọn họ thám thính tin tức của tôi mà xuất thủ không lâu, thuyết minh bọn họ có khả năng là được thuê, hơn nữa người thuê ra tay rất hào hóng; Còn có một điểm, khi bọn họ phát hiện tôi không dễ đối phó, rất nhanh bỏ đi, cái này nói rõ quan hệ giữa người thuê cùng bọn họ không bền chắc, ít nhất người thuê đối với bọn họ không có uy lực lớn, chỉ là bình thường, thậm chí là quan hệ thuê một lần, bọn họ không cần thiết phải vì dạng quan hệ này mà trả giá quá lớn.”
“Nói cách khác là có một kẻ có tiền ngẫu nhiên tìm được bọn họ, để cho bọn họ đi theo cậu, giáo huấn cậu?”
“Đúng, tôi nghĩ người thuê bọn họ chỉ là muốn tìm người dọa tôi mà thôi, nếu là như vậy, chuyện này cũng không nghiêm trọng, chúng ta có thể tạm thời đem nó đặt sang một bên.”
“Có thể cùng Lý Mai có liên quan hay không?”
“Hiện tại không thể kết luận, nếu thực sự có quan hệ, người kia khẳng định còn có thể ra tay, thay vì lãng phí thời gian vì chuyện này, cứ để chúng tự bại lộ. Hiện tại mấu chốt của chúng ta là căn cứ manh mối hiện có tìm được chỗ Lý Mai ở hoặc là hiểu biết hành động tiếp theo.”
“Nói ý tưởng của anh đi?”
“Hiện tại chúng ta có vài bước có thể đi, đầu tiên phải tìm được hai người nam này, xem từ chỗ bọn họ có thể tìm hiểu được bao nhiêu, mặt khác chúng ta còn phải điều tra những người có quen biết với Lý Mai, xem có thể tìm được chỗ ở khác của Lý Mai hay không, còn có một điểm, tôi muốn biết, Quý Trình Trình, Vương Tiểu Phân, Khổng Á Nam đến tột cùng có quan hệ với Cố Thần Tường hay không, nếu có, Lý Mai làm sao mà biết được?”
“Đó là từ chỗ Phùng Vân Thư?”
“Nếu cô ta không muốn hợp tác cùng chúng ta, vậy âm thầm phái người bảo hộ cùng giám thị, mặt khác tôi nghĩ, cô ta có lẽ không phải không sợ chết, chỉ là không muốn có liên quan cùng chúng ta, nháo ra động tĩnh quá lớn, có lẽ cô ta sẽ nghĩ biện pháp bảo đảm an toàn của chính mình, trước khi chưa biết hướng đi của Lý Mai, có khả năng cô ta thực hiện công tác bảo hộ so với chúng ta hiệu quả hơn, nghiêm mật hơn.”