“Trừ vết đánh ở gáy, không còn vế thương nào khác sao?”
“Có, mặt, cổ đều có dấu vết bị trầy xước, cổ tay, cổ chân có dấu vết bị trói, mười ngón tay có dấu vết bị lửa đốt”.
“Nếu mục đích là cướp của thì hẳn là không cần thiết dùng những thủ đoạn này. Trước mắt điều tra xem khoảng thời gian nghi ngờ Vương Hỉ Phong bị sát hại còn xuất hiện thêm nhân vật khả nghi nào không, mặt khác điều tra quan hệ của anh ta với những người hay xuất hiện, xem có vô tình kết thù oán hoặc là tranh chấp tiền bạc gì không” Bàng Ngọc Phong nói.
“Phía Đại Dũng?” Bảo Tử hỏi.
“Trước mắt rút về đây, mấy người các cậu phân công việc cho nhau, vụ án lão già trộm kia chỉ sợ sẽ không nhanh chóng có kết quả, án tử này ở khu náo nhiệt, nếu như không kịp thời phá án sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt”.
“Rõ”.
“Nếu nơi này không còn việc gì khác, tôi có thể cho người mang thi thể đi chứ?” Cảnh Bác nói.
“Đã chụp ảnh hiện trường rồi chứ?” Bàng Ngọc Phong hỏi nhân viên kỹ thuật, nhân viên kỹ thuật Tiểu Lưu nói: “Có thể mang thi thể đi, còn lại chúng tôi sẽ xử lý”.
Bàng Ngọc Phong nói với Cảnh Bác: “Làm phiền đồng chí, nếu có nghi vấn gì tôi xin thỉnh giáo anh sau”.
“Đương nhiên”.
Sau khi Cảnh Bá đem thi thể đi, Bàng Ngọc Phong nhìn xung quanh hiện trường một lần nữa.
“Rất kỳ quái, trong phòng này nhìn qua không giống như là nơi người có tiền ở, hung thủ có cần thiết ra tay như thế không? Hầu như là muốn lật tung mấy mét vuông chỗ này?” Bảo Tử mang bao tay vào quan sát kỹ căn phòng một lần nữa.
“Các cậu có phát hiện gì?” Bàng Ngọc Phong hỏi nhân viên kỹ thuật Tiểu Lưu.
“Không có gì, tôi hiềm nghi người này có thể đã đeo bao tay rồi mới dọn dẹp hiện trường, mặc dù trong phòng rất loạn nhưng cơ bản không hề động tới đồ vật gì, anh nhìn cái ghế này xem, người bị hại hẳn là bị buộc chặt phía trên này, nhưng tôi không thấy dấu vân tay trên ghế”.
Lúc này một cảnh sát trung niên da ngăm đen đi đến: “Bàng đội”.
“Anh là?”
“À, tôi là Mã Chấn cảnh sát trưởng khu Phú Nguyên, , buổi sáng lên sở xử lý án nên không tới được hiện trường, trở lại nghe Tiểu Trần nói có án, vội vàng chạy tới, tôi có thể giúp gì không?”
“À, tôi nhớ ra anh, lần trước có án con tin bị bắt giữ cũng là ở khu vực của anh đúng không? Anh là một tay súng thiện xạ, bắn tỉa khiến kẻ điên kia nổ đầu, tuy nhiên lúc ấy cục diện hỗn loạn, chưa kịp nói chuyện với anh”.
“Tôi là bộ đội chuyển nghề, không nhiều đồng nghiệp biết tôi, đồng chí bận rộn như vậy mà vẫn nhớ, lần đó tôi cũng rất tiếc, không thể trò chuyện mấy lời, tôi ngưỡng mộ đồng chí đã lâu, được rồi, chúng ta có cơ hội nói chuyện sai, lần này đồng chí đừng quên tôi, trước tiên nói một chút về người chết này đã”.
“Được, đợi phá án xong, tôi sẽ điện thoại cho anh” Bàng Ngọc Phong cảm nhận được đây là một người quân nhân hào sảng, có kinh nghiệm lão luyện.
“Vương Hỉ Phong, nam. 31 tuổi, người Phong Trấn, chưa lập gia đình, không nghề nghiệp, từng trộm cắp, đả thưởng hai người nên vào tù, hai năm trước được thả ra, ban đầu thì vẫn tương đối đàng hoàng, tu chí trong một xưởng việc, gần đây hình như có liên lạc với đám bằng hữu cũ, chúng tôi đang chú ý tới anh ta, không nghĩ tới lại chết như vậy”.
“Anh ta có kẻ thù nào không?”
“Anh ta là một người giỏi ứng xử, cho tới bây giờ vẫn là gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, người không biết anh ta đều vẫn cho là anh ta là người tốt, anh ta như vậy tại sao có thể có cừu nhân “.
“Hay là lúc ngồi trong tù? Có khi nào là gây thù lúc trong tù?”
“Bởi vì một thời gian ngắn trước đây chúng tôi trong lúc theo dõi thì phát hiện anh ta cùng một số người khác thường xuyên liên lạc, nên đặc biệt lưu ý một chút, mấy người kia trải qua điều tra là cùng Vương Hỉ Phong quen biết ở trong tù, thành thăm dò tình huống tôi còn đặc biệt cùng cai ngục bên đó liên hệ qua một lần, hiểu rõ tình huống, theo bên kia nói, Vương Hỉ Phong ở trong ngục biểu hiện tốt, thái độ nhận tội không tồi, rất có quyết tâm hối cải để làm lại cuộc đời.
Tôi còn tìm người cùng làm nói chuyện với Vương Hỉ Phong, Vương Hỉ Phong nói mấy người này sau khi ra tù vẫn chưa có tìm được công việc, lần này tới là muốn xem một chút có thể thông qua Vương Hỉ Phong tìm được việc gì hay không”.
“Dựa theo phân tích của anh, Vương Hỉ Phong không thể bị giết bởi thù oán?”
“Trước mắt tôi chưa rõ tình huống, khả năng không lớn”.
“Về vấn đề kinh tế thì thế nào?”
“Sau khi ra tù anh ta chỉ mướn một chỗ này, anh ta không có ai thân thích, cũng không nghe nói có ham mê bất lương nào, không thấy nói thiếu nợ ai bên ngoài”.
“Nhưng tôi nghe Liêu Cương nói gần đây lão không nộp tiền thuê nhà”.
“Chuyện này tôi biết, anh ta làm ở xưởng sửa xe, không cẩn thận làm hư xe của khách, phải bồi thường một khoản tiền, cho nên khoảng thời gian này không có tiền nộp tiền thuê nhà”.
“Nếu như vậy hẳn là anh ta có thể nói rõ với chủ nhà, có cần thiết lén lén lút lút như vậy không?” Tiết Lan có chút không hiểu nói.
“Chúng ta cần phải điều tra lại Vương Hỉ Phong”.
“Mọi người không cảm thấy đây là án đột nhập nhà cướp của giết người sao?”
“Nếu đơn giản là cướp bóc thì sao có thể ra tay dã man như vậy với Vương Hỉ Phong, hơn nữa, phòng của anh ta vừa nhìn cũng đã biết không có gì đáng giá, tại sao còn muốn lãng phí thời gian cẩn thận lật từng thứ lên như vậy? Mọi người có phải đã chú ý điểm này, có phát hiện cái gì khả nghi không?”
“Không có, à đúng rồi, mấy ngày hôm nay có tai mắt nói cho tôi biết, hình như hắn có tiếp xúc với một lão già trộm, nhưng mà không có chuyện gì phát sinh nên tôi cũng không để ý nữa”.
“Anh ta và lão già trộm tiếp xúc với nhau?”
“Có chuyện gì sao? Anh cũng biết người này?”
“Mới vừa có một án có quan hệ với anh ta, đáng tiếc không có chứng cứ xác thực để bắt, để cho hắn chạy mất”.
“Ồ, là như vậy. Thật ra thì nói không chừng họ đã sớm biết nhau”.
“Nói cách khác, Vương Hỉ Phong cũng không trong sạch như anh ta biểu hiện như, anh ta nếu nói hối cải để làm lại cuộc đời thì có chút không phù hợp”.
“Tôi sẽ làm giải phẫu, có phát hiện gì mới nhất định sẽ báo ọi người. Anh cho rằng cái chết của Vương Hỉ Phong có liên quan tới mối quan hệ này không?”
“Bây giờ còn khó mà nói, bất quá anh ta quan hệ với những ai, chúng tôi cũng muốn điều tra thêm”.
“Nếu anh ta lại đi vào con đường cũ, điều này cũng chẳng trách người khác, nhưng tôi cảm thấu anh ta không phải loại người này, có thể chọc tới Đại Sát Tinh quả thật kỳ quặc”.
“Đúng rồi, xung quanh đây có cài đặt thiết bị theo dõi không? Chúng tôi muốn nhìn qua tình hình phát sinh lúc ấy”.
“Chỉ ở chỗ tiếp xúc giữa các hành lang có, muốn tìm người hẳn không có vấn đề gì”.
“Anh Mã” người vừa rồi Mã Chấn gọi là cảnh sát Tiểu Trần ấp a ấp úng nói: “Camera kia bị hư, bản ghi chép cũng không còn”.
“Xảy ra chuyện gì? Kiểm tra mấy ngày hôm trước chưa”.
“Không biết tại sao, tôi đến hiện trường đã cảm thấy án này không phải chuyện đùa, lập tức cho người đi lấy video, kết quả phát hiện thiết bị có vấn đề, không còn cả bản ghi chép, tôi đã tìm người tới xem”.
“Thật đúng là lúc quan trọng xe lại bị hỏng”.