Huyền Án


“Chúng ta đi đâu trước?” Sau khi tất cả đã chuẩn bị sắp xếp, Huyền Mạc phụ trách lái xe hỏi.

“Trước đi nhà Tần Khải hỏi một chút địa chỉ hiện tại của anh ta”.

Lời còn chưa dứt, di động Lê Ngạn đột nhiên vang lên.

“Anh khỏe chứ, tôi là Lê Ngạn, là Cảnh pháp y sao, đã lâu không có liên hệ, cái gì? Có án?” Lê Ngạn nhìn liếc mắt Nhược Nạp một cái, “Ở thành phố R? Tôi hiện tại cũng có chút chuyện cần đi thành phố R một chuyến, hẹn thời gian chúng ta gặp mặt rồi nói sau”.

“Là Cảnh Bác sao?” Huyền Mạc hỏi.

“Đúng, thành phố R gần đây đã xảy ra một loạt án giết người, Cảnh Bác nói từ bản thân án mà xem thì không có liên hệ gì đặc biệt, nhưng mà theo kết quả pháp y kiểm nghiệm mà xem, thì có chỗ tương tự, nh ta nói cảnh sát hy vọng tôi đi hiệp trợ một chút”.

“Vậy vì sao không phải cảnh sát liên hệ cùng cậu?”

“Là Cảnh Bác đề cử với họ, hình cảnh bên thành phố R còn không có thống nhất ý kiến cuối cùng, bất quá ngày hôm qua lại có án mới phát sinh, Cảnh Bác cảm thấy bọn họ rất nhanh sẽ cùng tôi liên hệ, rất có khả năng Lưu đội cũng tới, cho nên báo cho tôi trước”.

“Lưu đội? Chính là Lưu Cường đội trọng án lần trước mời cậu hỗ trợ?”

“Đúng”.

“Người này cũng không tệ lắm, lần trước ít nhiều cũng tin tưởng cậu, nếu không phá án nhanh như vậy, Nhược Cẩm có khả năng sẽ có nguy hiểm, nếu anh ta mời chúng ta hỗ trợ, chúng ta nhất định đi” Huyền Mạc nói.

“Như vậy đi, đến thành phố R tôi đi cùng Cảnh pháp y gặp mặt một cái, hiểu biết một chút tình huống, các cậu dựa theo địa chỉ trên danh sách trường đi tìm người nhà Tần Khải, hỏi địa chỉ Tần Khải, sau đó chúng ta lại xác định kế tiếp sẽ làm cái gì” Lê Ngạn nói.

Sau khi đến thành phố R sắp xếp tốt, Lê Ngạn liền cùng anh em Huyền Mạc phân công ra hoạt động, ở trung tâm pháp y cục công an thành phố R, Lê Ngạn tìm được Cảnh Bác.

“Anh tới thực nhanh”.

“Đây là công tác của tôi lại là hứng thú của tôi, đương nhiên sẽ nắm chặt thời gian”.

“Uống gì không?”

“Nước trắng là tốt rồi”.

Cảnh Bác lấy ly rót nước cho Lê Ngạn, sau đó từ bàn công tác lấy ra hồ sơ vụ án.

“Đây là báo cáo pháp y mấy án gần nhất, anh xem qua trước”.

“Ba người chết?”

“Đúng”.

“Vương Hỉ Phong, nam, 31 tuổi, chết ở trong phòng thuê, mặt, cổ đều có vết bầm cùng trầy da, cổ tay, cổ chân ra có vết thương buộc chặt, mười ngón có dấu vết bị lửa thiêu qua”.

“Làm ở tiệm sửa ô tô, bất quá trước khi chết có một đoạn thời gian không đi làm”.

“Trương Kiến Quốc, nam, 42 tuổi, quản lý ở công ty xe Kim Vũ, mặt có vết bầm, tay cùng eo có dấu vết bị dây thừng buộc chặt qua, đầu có vết trầy, vị trí phần eo cùng cổ tay người chết bị buộc chặt hiện ra vết thương do bị ma sát, rất giống như là từng bị treo ở chỗ cao”.

“Anh xem ở dưới đi”.

“Hai người chết khi giải phẫu đều phát hiện tuyến thượng thận trên đầu phân bố lượng lớn catecholamine”.

“Anh có biết catecholamine là cái gì không?”

“Có hiểu biết một ít. Catecholamine là một loại chất từ tuyến thần kinh tiết ra, chủ yếu từ tuyến thượng thận phân bố. Nó phân bố lượng lớn sẽ thúc đẩy nhịp tim đập đột nhiên nhanh hơn, huyết áp lên cao, cơ tim sẽ kịch liệt gia tăng vận động, nói như vậy dưới tình cảnh làm cho người ta bị dọa cảm thấy sợ hãi đã phân bố loại vật chất này”.

“Anh hiểu biết thật đúng là không ít”.

“Nói cách khác người chết ở trước khi chết đã bị đe dọa cùng uy hiếp, cái này đúng rồi”.

“Có ý tứ gì?”

“Nhìn trên ảnh chụp người chết, vết thương trên người bọn họ thuộc loại vết thương cơ năng, ví dụ như vết bầm, trầy da, lửa đốt còn có người chết thứ hai bị treo lên cao như anh phán đoán, vết thương này không phải để tạo nên cho người chết thống khổ làm mục đích, mà là vì tra khảo người chết, hung thủ này nhất định là muốn từ miệng người chết biết cái gì đó, cho nên đối với bọn họ tiến hành nghiêm hình bức cung, cũng chính là vì sao đã làm người chết cảm thấy sợ hãi, từ đó tạo thành tuyến thượng thận trên đầu phân bố lượng lớn catecholamine”.

“Anh ý tứ là, hai người kia chết hẳn là có liên hệ?”

“Hẳn đúng. Đúng rồi anh không phải nói có người chết thứ ba sao? Cũng là loại tình huống này sao?”

“Không phải, người chết thứ ba là nữ tính, xác thực mà nói cô ta cùng người chết thứ hai có liên hệ, cô ta là tình nhân của người chết thứ hai Trương Kiến Quốc, tên là Ngô Vân”.

“Ngô Vân?” Lê Ngạn nghĩ sẽ không xảo như vậy chứ, hoặc chỉ là cùng tên.

“Đúng, cô ta chết cũng thực kỳ quái, thi thể cô ta là ngày hôm qua phát hiện ở bãi vùi lấp rác, trên người có 11 chỗ bị dao đâm, bị nhét ở trong túi, vứt bỏ ở bãi vùi lấp, nếu không phải túi quá to, chỉ sợ cô ta đã thành dân cư mất tích?”

“Trương Kiến Quốc chết cùng cô ta có quan hệ?”

“Hiện tại không có chứng cớ chứng minh cùng cô ta có liên quan, bất quá Trương Kiến Quốc trước khi chết là cùng cô ta chung một chỗ, Bàng đội phụ trách án đối với cô ta tiến hành điều tra qua, không có phát hiện điểm gì đáng ngờ”.

“Giết chóc quá độ, có ý định vùi lấp, cái này có khả năng đại biểu ân oán tư nhân, rất có khả năng hung thủ là nhận thức cô ta”.

“Anh là như vậy phân tích sao? Tôi nghĩ Bàng đội phân tích là Ngô Vân nắm giữ nhược điểm hung thủ, bị giết người diệt khẩu”.

“Lý do của anh ta là gì?”

“Ngô Vân quay lại làng du lịch Liên Sơn, cũng chính là nơi Trương Kiến Quốc bị hại, hơn nữa cô ta lại trò chuyện với một số điện thoại lạ, số điện thoại này từng xuất hiện ở trong điện thoại phục vụ làng du lịch Liên Sơn, cho nên Bàng đội hoài nghi số điện thoại này là của hung thủ”.

“Phục vụ viên làng du lịch nói thế nào?”

“Bọn họ không quá lưu ý tới số điện thoại, cho nên cho dù là tiếp điện thoại cũng không nhớ rõ người nào là từ số này gọi tới”.

“Đã điều tra qua số điện thoại này chưa?”

“Tin tức thân phận giả, là từ những tiệm nhỏ mua loại thẻ điện thoại này, tra không ra được người sử dụng”.

“Tôi hiện tại nắm giữ tin tức quá ít, cũng không dám tùy tiện có kết luận”.

“Cũng đúng, Lưu đội ngày mai đến, tôi nghĩ anh ta sẽ cùng Bàng đội cùng đi tìm anh, đến lúc đó chúng ta lại hợp tác”.

“Cảm ơn anh đã đưa cho tôi những tư liệu này trước”.

“Không cần khách khí, tôi đối với phương thức phá án của anh phi thường cảm thấy hứng thú, có thể có cơ hội lại kiến thức một phen, tôi là cầu còn không được”.

“Đúng rồi, Huyền Mạc cùng Nhược Nạp cũng đến đây, cùng nhau ăn một bữa cơm đi”.

“Tốt, lần trước án làm cho tôi ấn tượng khắc sâu trừ tài năng phá án của anh ra, thì chính là Huyền tiểu thư xinh đẹp, thế nào? Anh có tính ra tay hay không, nếu anh đã có lòng thì tôi đây cũng không cần hành động” Cảnh Bác đùa giỡn nói.

“Anh đó!” Lê Ngạn từ chối cho ý kiến lắc đầu cười nói, đối với anh mà nói tất cả đều mới bắt đầu, rất nhiều chuyện là chưa có chuẩn bị tốt tâm lý.

“Không nói đùa nữa, anh nói họ có việc tới nơi này, là chuyện gì? Có án ủy thác sao?”

“Không tính là án, là một người bạn của Nhược Nạp bị mất tích, chúng tôi hiện tại đang thử tìm kiếm cô ta ở đâu, đi theo manh mối tới nơi này”.

“Mất tích? Hiện tại người trẻ tuổi cá tính đều rất mạnh, cũng có vẻ thích đi một mình, có lẽ chỉ là đi ra ngoài chơi hoặc là cùng người nhà đùa một chút, các anh có tìm hiểu rõ ràng hay không?”

“Tuy rằng không liên hệ thời gian không lâu lắm, nhưng mà cô ta có lưu lại một phong thư cho Nhược Nạp, lá thư này ám chỉ cô ta có khả năng nguy hiểm sinh mệnh, mà theo Nhược Nạp nói, người bạn này của cô ta cũng không phải là người thích nói đùa, cho nên đây mới là nguyên nhân chủ yếu chúng tôi quan tâm”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui