Huyền Án

“Đã đến giờ rồi, chúng ta đi thôi, phải tới trước bọn họ, lần này chúng ta giao thiệp với nhũng kẻ lòng dạ độc ác liều mạng, chúng ta phải đề phòng”. “John không thể phái thêm người tới sao?”

“Số tiền lần này lớn, tôi không thể mạo hiểm, vạn nhất bọn họ có ý đồ gì, chúng ta không có chút nang lực tự vệ, cho nên một số việc càng ít người biết càng an toàn”.

“Có lý, anh an bài thế nào?”

“Mang theo laptop, tôi sẽ yêu cầu bọn họ chuyển khoản qua mạng, chúng ta chia nhau hành động, tôi cùng bọn họ gặp mặt, cô dẫ bọn họ tới cửa, ở noi điều chế cho bọn họ kiểm hàng, sau đó đặt cô đặt chìa khóa chỗ bọn họ có thể tìm thấy, chỡ bọn chúng chuyển tiền cho chúng ta xong, cô tới chỗ chúng tôi hội hợp, chúng ta để địa chỉ cất hàng trong người, nếu bọn chúng có ý đồ gì thì đừng nghĩ nhận được hàng”.

“Biện pháp này không tệ”.

Đảo nhỏ ở Tây Hồ, thành phố R, mấy chục người mặc âu phục đen màu da khác nhau không ngừng dò xét bốn phía quanh đảo.

“Sao người bán còn chua tới?” Một người Nhật Bản tóc húi cua râu ngán nói.

“Không phải vẫn chưa tới giờ sao?” Một người khác đang thưởng thức ly rượu đỏ, nhàn nhã nói.

“Tiểu dã tiên sinh, không nên thiếu kiên nhẫn như vậy, đồ chỉ trong tay một người, hán lại gọi nhiều người chúng ta đến, đơn giản vì muốn có người trả giá cao hơn, người Trung Quốc thật không đơn giản”. Mike đến từ Mỹ nói.

“Nói cách khác hắn tới chúng ta mới diễn trò”.


“Loại tân dược mới của hắn đúng là tinh phẩm, tôi mua một lần, tiêu thụ vô cùng tốt, đáng tiếc tôi tìm nhiều chuyên gia cũng không làm cách nào để phát hiện cách điều chế của hắn. Nếu không tôi sẽ không mạo hiểm tói noi nguy hiểm này, cả đám cảnh sát hình sự quốc tế suốt ngày theo dõi. Nếu như lần này tôi về tay không thì đúng là lỗ lớn”. Tiểu Dã nói.

“Người bán thông qua John truyền lời, những người chúng ta tới đây, bất kể có thể mua được hay không, chỉ cần tới sẽ phải ký một hiệp nghị, chỉ được độc quyền người muốn dùng giá thấp hơn thị trường, còn lại không được độc quyền người, nói chung, tên này tương đối biết buôn bán”.

Hoa ca tới từ Quảng Châu vì không quen mấy tên nước ngoài nên ngồi bên cạnh Hùng lão tới từ Phúc Kiến.

“Hùng ca, bên Phúc Kiến vẫn là Cường ca chịu trách nhiệm, sao lần này không tới”.

“Nội bộ mâu thuẫn”.

“Không phải chỉ là chuyện nhỏ sao? Sao có thể so với chuyện lớn này? Chúng ta không thể để mấy tên ngoại quốc cướp được dược phẩm, ít nhất phải chen được một chân, khăng định tương lai không thiếu hàng”.

“Sao? Cậu cảm thấy tôi không làm được chuyện này sao?” Hùng lão vừa nghe, lông mày hơi nhíu lại.

“ Hùng gia Chúng ta là từ phụ thân Cường ca đi theo tới đây, nói đến thủ đoạn cùng quyết đoán, Cường ca không dám không phục”. Một người đi theo bên cạnh nói.

“Thì ra là Hội nguyên lão Quảng Châu, thất kính thất kính”. Hoa ca cười nói.

“Lần đầu gặp Hoa ca, trước kia ngài không dễ lộ diện”.

“Ha ha”. Hoa ca cười khan hai tiếng: “Lần này phải cẩn thận, lần trước chỉ chút tiền hàng, giao dịch lại đơn giản để cho thủ hạ đi là được, lần này thì khác, tự nhiên phải xuất mã”.

“Nói nhu thế, nhưng thật ra cũng không có gì đảm bảo an toàn”.

Bọn cận vệ cảnh giới quanh đảo đột nghiên thấy thuyền từ bốn phía tiến lại rất nhiều.

“Xảy ra chuyện gì?” Một cận vệ ngoại quốc không khỏi khẩn trương.

“Đừng lo láng, lúc này là thời gian bến tàu buôn bán, chúng ta đã thăm dò trước”. Một tên thủ hạ Quảng Châu cười nói.

Vừa dứt lời, một chiếc thuyền lá nhỏ tiến tới đảo, phía trên có hai người, đội mũ đeo kính đen.

“Ai? Hôm nay đảo không cho người lên”. Có người hướng về thuyền nhỏ hô”.

Một trong hai người đội mũ nói: “Nếu chúng ta không lên đảo, hôm nay các người buôn bán với ai”.


“Một tên hộ vệ hô: “ Tư lệnh John? Vậy vị này nhất định là người bán rồi?”

“Đúng rồi, vị này chính là Vương Xuyên tiên sinh, là người bán hôm nay”. John cười nói.

Thật ra thì ngay cả Vương Xuyên không nghĩ tới tự thân John tư lệnh đại danh đỉnh đỉnh đích thân tới tìm mình, nghĩ tới may lần này mình an bài tốt, những tên hộ vệ ở đây không tốt.

Mấy trùm buôn thuốc phiện đều có chút kinh ngạc khi thấy John tiếng tăm lừng lẫy cùng một người châu Á dung mạo xấu xí đi đến, nhất thời không kịp phản ứng.

“Mọi người tới sớm quá, vị này chính là cố chủ tôi, người bán hàng hôm nay”. John hướng về phía mấy người quen cũ giới thiệu”.

“Vuong tiên sinh, ông đúng là thong thả”. Mike dùng giọng tiếng Trung ngọng ngĩu nói.

“Thứ tốt không sợ muộn, chỉ cần có thể tới là được”. John vỗ vai Mike nói.

“Vậy chúng ta bắt đầu đi. “ Vương Xuyên không muốn tiếp xúc nhiều với những tên này.

Mấy người không hẹn cùng nhìn về phía cận vệ của mình, ngay sau đó có người đóng kỹ toàn bộ cửa.

Vương Xuyên nhìn xung quanh, mở laptop mình mang theo ra.

“Đồ trong này ư?” Có người tò mò hỏi.

“Không, đây là lần đầu tiên tôi giao thiệp cùng chư vị, tự nhiên có chút cẩn thận, xin mọi người chớ trách, đây là nơi điều chế thứ kia, tin tưởng bên cạnh chư vị đều có cao thủ, có thể tới phân biệt chút, nếu xác định là ổn thì bắt đầu kiểm hàng”.


“Mọi người liếc nhìn hồ nghi nhau một cái, sau đó liền phái người riêng của mình tới phân biệt, sau khi xong xuôi, Vương Xuyên gọi điện thoại cho Tiếu Viện có thể bắt đầu.

Tất cả mọi người không có ý kiến gì liền bắt đầu đấu giá, mấy người mua Trung Quốc lần lượt bất đắc dĩ thối lui ra khỏi đấu giá, bởi vì trên thực lực thật sự là cách xa quá lớn.

Cuối cùng trùm buôn thuốc phiện Mexico - Diego đạt được tháng lợi, dương dương tự đắc chuyển tiền cho Vương Xuyên, Vương Xuyên nói ra một địa chỉ để Diego phái người tới đón Tiếu Viện cùng chìa khóa.

“Bây giờ chúng ta có thể thương lại giá tiền hàng hóa không, Diego lão huynh, không phải ông quên hiệp nghị chúng ta đã ký chứ”. Tiểu Dã nói.

“Dĩ nhiên không quên, tôi làm ăn rộng rãi, không thể thiếu các vị ủng hộ, mọi người có tiền cùng kiếm chứ sao”. Diego làm bộ mặt rộng lượng nói.

“Tốt, hôm nay mọi người khó khăn tụ lại, cùng uống mấy chén, chúc mùng Diego lão huynh”. John cười nói.

“Vương tiên sinh là một nhân tài, không biết tương lai tính sao? Sợ là ở Trung Quốc không nổi nũa”. Tiểu Dã nói.

“Đó là tự nhiên, đôi chuẩn bị mang theo vợ ra nước ngoài tránh sóng gió, tương lai sẽ không giao thiệp nhiều nữa, nguy hiểm quá lớn”.

“Ồ, điều này thật sự đáng tiếc, tương lai nếu Vương tiên sinh hồi tâm chuyển ý, muốn tới Nhật Bản thì hãy tìm tôi, tôi sẽ cung cấp thiết bị cùng điều kiện tốt nhất, dĩ nhiên kèm theo đãi ngộ tốt nhất”.

“Cảm ơn, nếu có ngày đó, nhất định xin quấy rầy”. Vương Xuyên cẩn thận nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận