Huyền Giới Chi Môn

- Chà chà, xem ra sức hấp dẫn của thánh nữ này không thể nói là không lớn. Không ngờ dẫn tới nhiều người bị khuynh đảo như vậy. Thải Nhi đứng ở đầu vai Thạch Mục, ánh mắt đảo qua mọi người trên và dưới đài người, kinh ngạc không thôi nói.

- Ha hả, theo ta thấy, những người này cũng không hoàn toàn là chạy tới vì thánh nữ. Dù sao phần thưởng cho mười người đứng đầu đã đủ khiến cho bọn họ chạy tới xua không hết rồi.

Thư Hữu Kim vừa cười vừa nói.

Đúng lúc này, trên thạch đài đột nhiên có ánh sáng màu đỏ lóe lên. Từ giữa không trung có hai người nam tử trẻ tuổi mặc trang phục Thiên Phượng Tộc hạ xuống.

- Tất cả những con cháu các tộc có ý muốn tham gia kiểm nghiệm, mời tới phía bên phải thạch đài xếp hàng, tiếp nhận xét duyệt thân phận.

Trong đó, một nam tử mặt chữ điền ánh mắt đảo qua mọi người, mở miệng nói.

- Xét duyệt thân phận. Đó là cái gì?

Thạch Mục có chút kinh ngạc hỏi.

- Cái này... Tối hôm qua trên điển lễ vẫn chưa đề cập tới. Chúng ta cũng không biết có chuyện gì xảy ra.

Thư Hữu Kim lắc đầu nói.

Mà người không biết giống như bọn họ cũng không phải là số ít. Dưới đài rất nhanh vang lên những tiếng nghi ngờ hỏi thăm.

- Về xét duyệt thân phận, chỉ là tìm hiểu một chút về xuất thân kinh nghiệm của các ngươi, xem các ngươi có liên quan tới Thiên Đình hay không. Được rồi, tận dụng thời gian đi.

Một nam tử Thiên Phượng Tộc khác tướng mạo tuấn tú nói.

Sau khi mọi người biết rõ nguyên nhân, bắt đầu xếp thành hàng dài ở phía bên phải của thạch đài. Đám người Thạch Mục cũng đi vào trong hàng ngũ, chờ đợi kiểm nghiệm.

Chỉ thấy ở phía trước đoàn người, một thanh niên có màu da xanh trắng đi tới trước mặt kia, bàn tay lật một lần, lấy ra một khối thiết bài màu đen, đưa tới.

Nam tử Thiên Phượng Nhất Tộc mặt chữ điền thản nhiên tiếp nhận thiết bài. Sau khi nhìn qua một lát, điều tra nhận thức không sai, lại đưa trả lại cho người kia.

- Ngươi là người của Quỷ Ngưu Tộc?

Nam tử mặt chữ điền mở miệng hỏi.

- Đúng vậy, gia phụ Tàng Thanh là tộc trưởng đời thứ 231 của Quỷ Ngưu Tộc.

Người thanh niên kia gật đầu nói.

- Được! Qua bên kia giao quà mừng.

Nam tử mặt chữ điền nghe vậy, gật đầu, chỉ về phía một gã Thiên Phượng Tộc khác có tướng mạo tuấn tú, đang đứng cách đó không xa, nói.

Người thanh niên Quỷ Ngưu Tộc kia lên tiếng đáp lại, sau đó đi đến chố người thanh niên tuấn tú.

Người thanh niên tuấn tú Thiên Phượng Tộc nhìn hắn mỉm cười ôn hòa, mở lòng bàn tay ra.

Tàng Thanh liền lấy một chiếc nhẫn trữ vật màu xanh ở trên ngón trỏ xuống, đưa tới trong tay hắn.

Người thanh niên tuấn tú nhận vào trong tay, nhắm mắt dò xét một phen. Sau đó hắn mở mắt ra, nhìn Tàng Thanh gật đầu, bảo hắn đi đến bên phía thạch đài bên kia chờ.

Mấy người Thạch Mục đứng ở trong đội ngũ, lại nghe có người ở sau lưng nghị luận:

- Quỷ Ngưu Tộc chỉ là một tộc nhỏ, không ngờ cũng tới tham gia thánh nữ tuyển chọn bạn đời. Thật đúng là không biết tự lượng sức mình.

- Hắc hắc, ai nói không phải chứ? Chỉ sợ khoản quà mừng này đã dốc hết lực của toàn tộc bọn họ đi?

Một đại hán tím mặt râu quai nón cường tráng vừa cười vừa nói.

- Quỷ Ngưu Tộc ngược lại không nói làm gì. Tốt xấu cũng là một trong trăm Yêu tộc của tinh vực Thiên Hà chúng ta. Ngươi xem gia hỏa bên kia xem. Đó là dạng gì? Từ trên khí tức có thể thấy, ngay cả Yêu tộc cũng không phải. Không ngờ cũng dám chạy tới tham gia tuyển chọn?

Một lão già khác mặt vàng giống như dê mở miệng đầy giễu cợt nói.

Người hắn nói tới, tất nhiên chính là Thạch Mục.

Ở trong tinh vực mênh mông này, Nhân tộc luôn luôn nhận sự kỳ thị của Bách tộc khác. Thạch Mục ngược lại cũng không cảm thấy có gì kỳ quái. Lúc này trong lòng hắn phần nhiều đang suy nghĩ về Chung Tú. Đối với chuyện khác, hắn căn bản không có tâm tư để ý tới.

Thải Nhi vừa nghe, lại nổi cơn giận dữ, không thể kìm chế được.

- Lão sơn dương nhà ngươi, thật không biết xấu hổ. Tuổi tác đã lớn cũng tới tham gia náo nhiệt? Thạch Đầu nhà ta không xứng tham gia tuyển chọn, ngươi thì xứng chắc? Già mà không nên nết. Già mà không biết xấu hổ. Thực sự vô sỉ đến cực điểm.

Thải Nhi đứng ở đầu vai Thạch Mục, quay người lại lớn tiếng mắng.

- Chỉ là linh sủng cũng dám thể hiện ở trước mặt lão phu. Có tin ta nhổ hết lông của ngươi ra, nấu ngươi lên ăn hay không?

Lão già mặt vàng này vừa nghe vậy, giận tím mặt nói.

- Lão sơn dương nhà ngươi muốn nấu Thải gia ta sao? Vậy cũng phải xem thử ngươi có lộc ăn như vậy hay không? Ngươi có tin hay không, Thải gia ta nướng ngươi thành con dê nướng hay không?

Thải Nhi lập tức đối chọi gay gắt nói.

Tiếng của một người một chim đôi co càng lúc càng lớn. Rất nhanh đã khiến cho những người khác ở xung quanh đều đưa mắt nhìn sang bên này.

Lão già mặt vàng này hình như chưa bao giờ bị người khác mắng như vậy, nhất thời nổi giận. Trên người hắn nhất thời sáng lên. Hắn nhảy một bước đã muốn đi ra khỏi hàng ngũ, đi tới chỗ Thạch Mục.

Nhưng ngay vào lúc này, một sát ý lạnh thấu xương đột nhiên bao phủ xuống đầu hắn, khiến hắn cả kinh vội vàng dừng bước chân lại.

Khi nhìn đến ánh mắt lạnh lùng của Thạch Mục, sắc mặt lão già vốn có màu vàng nhất thời trở nên trắng bệch, phía sau lưng đổ mồ hôi lạnh nhễ nhại.

- Nơi đây chính là địa vực của Thiên Phượng Tộc, không phải là nơi người nào cũng có thể dương oai. Người dám cả gan sinh sự từ những việc không đâu, nhiễu loạn trật tự, sẽ lập tức bị trục xuất khỏi Phượng Dực Thành, vĩnh viễn không được bước vào.

Nam tử mặt chữ điền lạnh giọng quát, ánh mắt không rõ vô tình hay cố ý đảo qua trên người Thạch Mục.

Thần thái Thạch Mục lại rất tự nhiên, giống như hoàn toàn không có gì phát sinh. Bản thân tự mình nhắm mắt dưỡng thần.

Đội ngũ một lần nữa trở lại yên ổn. Việc kiểm nghiệm thân phận tiếp tục tiến hành. Dòng người cũng bắt đầu chậm rãi di chuyển về phía trước.

Qua ước chừng nửa canh giờ, cuối cùng đến phiên Thạch Mục.

- Tộc huy hoặc là tộc bài của ngươi đâu?

Nam tử mặt chữ điền nhìn Thạch Mục, lãnh đạm hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui