Huyền Giới Chi Môn

- Ngay cả trưởng lão Thần cảnh cũng đã bỏ mình. Sợ rằng tình hình liên minh ba tộc lúc này không ổn.

Lôi Đồng cũng mở miệng nói.

- Ban đầu, ta vốn cho rằng tinh vực Thiên Hà đối mặt với bóng ma Thiên Đình, nhưng có ba tộc này, tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào đánh đuổi được Thiên Đình ra ngoài, nhưng dù sao vẫn có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình. Nhưng hôm nay xem ra, ai...

Một tộc trưởng Yêu tộc còn chưa nói hết lời, liền phát ra một tiếng thở dài.

Hắn vừa nói ra lời này, trong đại điện liền có một nửa số tộc trưởng đều cúi thấp đầu xuống. Hiển nhiên số người giữ ý nghĩ may mắn này cũng không phải là số ít.

- Các vị, nghìn năm trước, tình thế tinh vực Thiên Hà cũng không thể mạnh hơn so với hiện tại là bao nhiêu. Nhưng có tộc trưởng Bạch Công dẫn dắt mọi người cùng chống lại Thiên Đình. Thiên Đình trước sau cũng không có cách nào khiến Bách tộc của Thiên Hà khuất phục. Hiện nay truyền nhân của Bạch Công ở đây, chúng ta cũng đã kết thành liên minh, chính là thời điểm quay giáo đánh một đòn. Sao lại hối hận, không chịu cầu tiến?

Phương Trăn thấy tinh thần mọi người xuống thấp, cao giọng quát.

- Đúng vậy. Có Thạch tộc trưởng dẫn dắt chúng ta, làm sao phải sợ hãi Thiên Đình?

An Hoa cũng vung tay hô lớn.

Sau khi các vị tộc trưởng của Yêu tộc nghe xong, đầu vừa cúi xuống mới nâng lên được vài phần. Nhưng vẻ lo âu trên mặt lại không giảm bớt đi bao nhiêu.

- Các vị tộc trưởng, lại nghe Thạch mỗ nói một lời. Thiên Đình thế lớn, hôm nay nhìn thấy cuộc chiến, thực lực cũng thật phi phàm. Trong lòng các vị có sợ hãi, cũng có thể hiểu được. Nhưng có vết xe đổ của tinh vực Hắc Ma, nói vậy các vị cũng biết. Một khi chúng ta buông tha chống đỡ, tinh vực Thiên Hà sẽ rơi vào loại hoàn cảnh như thế nào?

Thạch Mục cao giọng hỏi.

Sau khi tinh vực Hắc Ma rơi vào trong tay của Cổ Man Tộc, tài nguyên trên tinh cầu bị đào bới trắng trợn lấy đi. Không ít tinh cầu vốn dồi dào vô cùng, đều biến thành tinh cầu chết với cát vàng bay khắp bầu trời. Thậm chí bởi vì tinh hạch bị hút ra hết, sụp đổ.

- Bất luận ba tộc có thể ngăn cản được thế tấn công của Thiên Đình hay không, chúng ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn. Phải chủ động xuất kích. Chỉ có liên hợp tất cả lực lượng của tinh vực Thiên Hà, mới có khả năng đánh đuổi kẻ xâm lược Thiên Đình ra khỏi tinh vực Thiên Hà. Huống hồ Thiên Phượng và ba tộc là lực lượng quan trọng cũng chống lại Thiên Đình. Tình thế của bọn họ hiện tại đang nguy cấp. Chúng ta phải nhanh chóng cứu viện.

Thạch Mục nói.

- Ha ha, Thạch huynh, bây giờ Thạch huynh chính là minh chủ liên minh Yêu tộc Thiên Hà của chúng ta. Nếu như Thạch huynh cảm thấy phải cần viện trợ ba tộc, cứ việc nói xem nên làm như thế nào. Chúng ta tất nhiên sẽ đi theo.

An Hoa cười một tiếng, mở miệng nói.

Các tộc trưởng của Yêu tộc khác cũng lập tức đáp ứng.

- Thư huynh, từ trước đến nay Thư huynh am hiểu vạch kế hoạch. Chuyện này Thư huynh cảm thấy thế nào?

Ánh mắt Thạch Mục nhìn về phía Thư Hữu Kim, mở miệng nói.

- Muốn cứu viện ba tộc, trước hết vẫn cần phải làm vững chắc liên minh chúng ta đã. Theo ý ta, có thể lấy Linh Lam Tinh của Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc làm căn cứ. Ở đây xây dựng trận pháp truyền tống cỡ lớn nối liền với các tộc khác. Tập trung lực lượng tới phối hợp tác chiến với ba tộc, cùng nhau đối kháng với Thiên Đình.

Thư Hữu Kim mở miệng nói.

- Theo ta được biết, U Văn Đồn Tộc am hiểu việc này. Nguyệt tộc trưởng, chuyện này giao cho tộc của ngươi tới làm, tộc trưởng thấy như thế nào?

Thạch Mục quay đầu nhìn về phía một lão già mặc trường bào có đường viền đen trắng bên cạnh, mở miệng hỏi.

- Thạch tộc trưởng yên tâm. Chuyện này lại giao cho tộc U Văn Đồn ta. Nhẫn nhịn nghìn năm, tộc ta cuối cùng lại một lần nữa có đất dụng võ.

Thần sắc lão già có chút kích động, mở miệng nói.

- Nguyệt tộc trưởng cứ yên tâm đi làm. Nếu cần tài nguyên gì, cứ giao cho tộc Phi Thiên Thử Nhất ta.

Thư Hữu Kim vừa cười vừa nói.

- Muốn loại kẻ thù bên ngoài trước phải yên ổn bên trong. Bản tộc đã làm căn cứ, đại trận phòng ngự nơi đây cũng cần tiến hành thăng cấp hoàn thiện thêm một bước. Không biết chư vị đang ngồi ở đây, có thể người nào chuyên về việc này?

Thạch Mục hỏi.

- Cái này không có vấn đề gì. Bản tộc có quyển trận pháp phòng ngự gia truyền. Chỉ là trước đó tài nguyên chưa đủ, mấy vị trưởng lão chúng ta cũng không có am hiểu về đạo này. Vì vậy chỉ là bố trí rút bớt trận đồ. Lần này nếu có thể bố trí ra trận pháp hoàn chỉnh, đừng nói là Nam Cung Cảnh này, cho dù có nhiều tiên tướng tới đi nữa, cũng đừng mong có thể dễ dàng bước vào tộc ta một bước.

Đại trưởng lão mở miệng nói.

- Đã như vậy, không còn phải lo lắng về hậu phương nữa. Chúng ta ngay lập tức tổ chức quân đội tiên phong, gấp rút tiếp viện cho ba tộc.

Thạch Mục cao giọng nói.

- Thạch tộc trưởng, lần này đến đây là để chúc mừng. Chúng ta chỉ dẫn theo một ít trưởng lão thân tín trong tộc. Nếu muốn lập tức tổ chức đại quân, sợ rằng số lượng người không đủ.

Tộc trưởng của Nham Hùng Nhất Tộc nói.

- Đúng vậy, tiền tuyến tác chiến, cần có chiến hạm tham chiến. Bằng không căn bản không có cách nào cùng Thiên Đình đối đầu. Chiến hạm trong tộc của ta không nhiều lắm. Lần này đến đây cũng không dùng tới. Cái này...

Một gã tộc trưởng của Yêu tộc khác cũng lộ vẻ khó xử.

- Xem xét tình hình trước đó, tình thế trận tuyến của ba tộc gấp gáp, sợ rằng không thể chờ tới khi chúng ta từ từ tổ chức lực lượng được.

Thạch Mục nói.

- Về chuyện chiến hạm, thật ra không cần lo lắng. Năm đó trong tộc dời đi, còn lưu lại một ít chiến hạm. Mặt khác, hơn ngàn năm qua, chúng ta vì chuẩn bị phản kích, cũng từng xây dựng một ít chiến hạm. Tất cả đều niêm phong cất vào trong kho của hạm cảng, bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu sử dụng.

Đại trưởng lão nói.

- Được! Trong các tộc, các cường giả ngoài Thần cảnh, vẫn mời đến bên phải của đại điện.

Thạch Mục cao giọng nói.

An Hoa nghe vậy, đứng lên, đi tới phía bên phải đại điện.

Theo sát phía sau, có hơn mười cường giả Thần cảnh. Tất cả đều đi tới phía bên phải đại điện.

Ánh mắt Thạch Mục đảo qua trên người của những người này. Hắn chậm rãi đi tới trước mặt tộc trưởng U Văn Đồn Tộc, mở miệng nói:

- Nguyệt tộc trưởng phải chịu trách nhiệm chuyện xây dựng trận pháp truyền tống. Trách nhiệm nặng nề. Chiến dịch này lại không cần tham gia.

Trăng trưởng lão thoáng do dự một hồi, đi trở về bên trái đại điện.

- Đại trưởng lão, chuyện trong tộc còn cần ngài làm chủ. Ngài cũng lại...

Thạch Mục còn chưa nói hết lời, đã bị đại trưởng lão phất tay một cái, cắt ngang.

- Chiến dịch này chính là trận chiến đầu tiên sau khi Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc xuất thế. Bất kể như thế nào ta đều phải tham gia. Chuyện trong tộc giao cho Bạch Phi trưởng lão là được.

Thần sắc Đại trưởng lão kiên quyết, không cho phép cãi lại nói.

Thạch Mục thấy thế, cũng chỉ đành đồng ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui