Huyền Giới Chi Môn

Yên La thản nhiên nói.

Thạch Mục ngẩn ra, nhưng lại lập tức hiểu được.

Lần này Yên La đối đầu với Thiên Đình, chỉ sợ là ôm quyết tâm ngọc đá đều nát. Người nối nghiệp cũng đã chọn xong.

Thiếu nữ áo trắng này liếc mắt nhìn Thạch Mục, khẽ gật đầu thi lễ một cái, lạnh lùng không nói gì.

- Đệ tử này của nàng thật ra rất giống nàng, lạnh như băng.

Thạch Mục cười khẽ.

- Đệ tử của ta, tất nhiên là rất giống ta.

Yên La trừng mắt nhìn Thạch Mục, nói.

Thạch Mục nghe vậy, gãi sau gáy. Hắn nhìn về phía thiếu nữ áo trắng hiền hòa cười.

- A! Thực lực của ngươi lại có tiến bộ rất nhanh. Không ngờ đạt tới Thần Cảnh hậu kỳ. Làm sao có thể nhanh như vậy?

Ánh mắt Yên La nhìn Thạch Mục đột nhiên nhất thời sáng lên, vừa mừng vừa sợ nói.

- Chuyện này nói ra rất dài dòng. Sau đó ta sẽ nói tỉ mỉ với nàng.

Thạch Mục nói.

Yên La gật đầu, không hỏi nữa.

Những chiến hạm của tinh vực Hắc Ma bay đến trước đám người Lục Quỳ Chung, ngừng lại.

Yên La và Thạch Mục từ trên chiến hạm bay xuống. Đại quân tinh vực Hắc Ma cũng đều từ trên chiến hạm bay ra, tập trung ở phía sau lưng Yên La.

Thích Vô Nhai, Chuyên Vũ, Minh La và Thần Cảnh Ma tôn không ngờ đều đang ở đây. So với trước đây, tu vi của bọn họ đều có bước tiến không nhỏ. Các cao thủ Thánh Giai khác còn lên tới mấy trăm người.

- Các vị, vị này chính là Bảo Hoa Thánh Tổ của tinh vực Hắc Ma, nguyện liên thủ cùng liên minh Di Thiên ta, cùng đối đầu với Thiên Đình!

Thạch Mục giới thiệu Yên La với mọi người của liên minh.

- Bảo Hoa Thánh Tổ!

Đám người Lục Quỳ Chung nhìn về phía Yên La thi lễ một cái.

Lúc trước đại chiến một trận với Thiên Đình, không ít người đã gặp qua Bảo Hoa. Cho nên đối với lời Thạch Mục nói, bọn họ cũng không hề nghi ngờ.

Hơn nữa tu vi của Yên La cường đại là Thần Cảnh hậu kỳ. Điều này càng làm cho mọi người trong liên minh mừng rỡ vô cùng.

Yên La lạnh lùng, chỉ gật đầu, cũng không lộ ra thần sắc khác.

- Đại trưởng lão, an bài nơi đóng quân. Đồng thời chuẩn bị yến hội, đón gió tẩy trần cho các vị đạo hữu của tinh vực Hắc Ma.

Thạch Mục nhìn đại trưởng lão phân phó nói.

- Vâng!

Đại trưởng lão đáp ứng một tiếng, đang muốn xoay người rời đi.

Vào thời khắc này, có những tiếng ầm ầm chói tai từ phía xa truyền đến. Một mảnh mây ánh sáng màu xanh lục xuất hiện ở chân trời phía xa, nhanh chóng lớn lên, sáng hơn.

Sắc mặt Thạch Mục ngẩn ra. Trong mắt hắn hiện ra một tầng ánh sáng màu vàng. Rất nhanh hắn lộ ra vẻ mừng rỡ, mở miệng nói:

- Xem ra lại có bằng hữu đến.

Đám người đại trưởng lão nghe vậy đều vui mừng, đồng thời nhìn lại về phía mảnh ánh sáng màu xanh lục này.

Yên La cũng nhìn về phía ánh sáng màu xanh lục kia. Trong tròng mắt của nàng hiện ra một tia thần sắc khác thường, có chút mơ hồ.

Mây ánh sáng màu xanh lục rất nhanh đã đi tới gần, hiện ra hình dáng thật sự. Đó lại là một chiếc phi thuyền lớn vô cùng màu xanh lục.

Chiếc phi thuyền này còn lớn hơn so với tất cả chiến hạm khác gấp mười mấy lần. Phía trên không ngờ xây dựng từng cung điện. Thậm chí còn có hoa cây cỏ.v.v… giống như một đại lục đang lơ lửng.

Lúc này phía trên phi thuyền khổng lồ kia có đầy người đang đứng. Tất cả đều mặc áo bào xanh. Đó chính là một mạch của thánh địa Thanh Lan.

Một bóng người màu xanh từ trên phi thuyền hạ xuống, rơi vào phía trước người Thạch Mục, hiện ra bóng dáng của Lịch Thăng.

- Lịch Thăng tiền bối! Không ngờ hôm nay tiền bối đã đến.

Thạch Mục vội vàng nghênh đón, vẻ mặt tươi cười.

- Đối đầu với Thiên Đình, ta không thể chối từ. Ngươi và Bảo Hoa Thánh Tổ ở đây liên kết thành đồng minh. Ta làm sao có thể không tới được!

Lịch Thăng cười nói.

Đám người đại trưởng lão cảm ứng được khí tức trên người Lịch Thăng, mắt lại nhìn thấy một Thần Cảnh hậu kỳ xuất hiện, hưng phấn trong lòng đã không có cách nào hình dung được nữa. Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Thạch Mục ngoại trừ kính phục ra, đã không còn gì khác.

Yên La nhìn Lịch Thăng, trong con ngươi xinh đẹp hiện ra thần sắc hoảng hốt.

Trong đầu nàng lóe lên từng tia chớp, dâng lên sóng chấn động ngập trời.

Ầm ầm!

Một đợt sấm sét nổ vang ở trong óc nàng. Vô số hình ảnh từ trong không trung hiện ra. Những ký ức xưa cũ cũng khôi phục.

Thân thể nàng lay động một cái. Chỉ có điều ngay lập tức nàng liền đứng vững.

- Sư tôn, ngài làm sao vậy?

Thiếu nữ áo trắng kia vội vàng ân cần hỏi han.

- Không có việc gì.

Yên La thản nhiên cười, thần sắc giống như vừa bỏ xuống một gông xiềng. Ánh mắt vô cùng rõ ràng. Nàng vỗ nhẹ vài cái vào đầu thiếu nữ, nói.

Ánh mắt nàng nhìn về phía Lịch Thăng, lập tức lộ ra một phần phức tạp.

- Các vị, vị này chính là Lịch Thăng tiền bối, chính là một trong ba Đại Thánh Địa của tinh vực Di Dương, đứng đầu thánh địa Thanh Lan. Lần này tiền bối đến đây, cũng liên mình với liên minh Di Thiên ta, cùng đối đầu với Thiên Đình.

Thạch Mục cất giọng nói.

Đại trưởng lão và đám người liên minh đều tiến lên chào, không ngừng nói hoan nghênh.

- Được rồi. Chúng ta cũng không nên đợi ở chỗ này nữa, kẻ chậm trễ quý khách. Chúng ta đi xuống phía dưới đi.

Thạch Mục vung tay lên, cười ha hả nói.

Mọi người bay về phía bên dưới, rất nhanh rơi vào tổng bộ liên minh.

Yên La và Lịch Thăng đến, từ lâu đã được truyền đi khắp toàn bộ liên minh Di Thiên. Người của các tộc gần như đều vọt tới.

Lúc này, tất cả lực lượng đối đầu với Thiên Đình đều hội tụ lại một chỗ, thanh thế thịnh nhất từ trước tới nay.

Đại trưởng lão và người của liên minh Di Thiên bận rộn chuẩn bị.. phân phối nơi dừng chân cho người của tinh vực Hắc Ma và cả người của thánh địa Thanh Lan, đồng thời an bài bữa tiệc tẩy trần đón gió, bận rộn vô cùng.

Chỉ có điều tất cả mọi người của liên minh đều tươi cười.

Lúc này, trên Vũ Nham Tinh tập trung lực lượng cường đại như vậy. Cũng không cần phải tiếp tục e ngại Thiên Đình làm gì.

Thạch Mục cũng không nhúng tay vào những việc vặt.

- Yên La, Lịch Thăng tiền bối, tuy rằng hai vị đi đường mệt nhọc. Chỉ có điều chỗ của ta có một việc quan trọng, muốn trao đổi cùng các ngươi. Chẳng biết có thể rời bước qua Thiên Thính nói chuyện được hay không?

Thạch Mục nhìn Lịch Thăng, Yên La nói.

Hai người đều gật đầu, đi theo Thạch Mục tới Thiên Thính.

- Đại trưởng lão, ngươi cũng tới đi.

Lúc này đại trưởng lão có chút vội vàng đi qua. Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, mở miệng gọi hắn lại.

Đại trưởng lão đang bận rộn an bài rất nhiều sự vụ. Mắt thấy thần sắc ba người Thạch Mục nghiêm túc, trong lòng thầm rùng mình, vội vàng đáp ứng một tiếng. Hắn căn dặn những người khác đi xử lý công việc, sau đó đi theo phía sau ba người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui