Huyền Giới Chi Môn

Hơn một tháng sau.

Phía trên Cực Dương Phong và Cực Âm Phong của Ly Trần Tông, trong hư không chấn động yếu ớt một hồi. Bầu trời vốn xanh thẳm giống như được gột rửa, đột nhiên giống như là bị người ta tiện tay xé ra, lộ ra một lỗ thủng hình quả trứng.

Trong khe nứt bóng người chớp động. Không bao lâu, Lịch Thăng chân nhân cùng với các trưởng lão Thanh Lan từ trong đó hiện ra.

- Lối ra Thiên Môn ở chỗ nào của Ly Trần Tông? Vì sao chúng ta không có cách nào thăm dò được?

Ánh mắt trưởng lão Nam Cung nhìn về phía dưới, mở miệng hỏi.

- Hai ngọn núi Cực Dương và Cực Âm cùng Ly Hỏa Phong cùng với Chấn Lôi Phong, tạo thành này chỗ khu vực bốn phương, chính là chỗ lối vào truyền tống Thiên Môn. Bình thường bị trận pháp thượng cổ che giấu, các ngươi không nhìn thấy. Đợi đến khi chúng ta tấn công, ta lấy pháp bảo kích phát, các ngươi có thể thấy được.

Lịch Thăng nói.

Dứt lời, hắn lật cổ tay một lần. Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện thêm một viên trân châu màu trắng trong suốt. Bên trong viên trân châu lơ lửng hơn mười chiếc chiến hạm mini màu bạc. Thoạt nhìn giống như bức tượng điêu khắc mini trông rất sống động. Nhưng nếu như cẩn thận nhìn, là có thể phát hiện phía trên những chiến hạm kia, đứng đầy đệ tử Thanh Lan mặc áo bào xanh.

Sau khi Lịch Thăng chân nhân nhìn thấy viên trân châu một lát, rồi thu hồi nó. Cổ tay hắn vừa nhấc. Theo đó, lỗ thủng hình quả trứng kia trong hư không trước mặt, đã theo đó biến mất. Bóng dáng của mọi người cũng theo đó biến mất.

...

Cùng lúc đó, ở sát biên giới của tinh vực Hắc Ma.

Trong một tinh không mênh mông, hơn mười chiến hạm màu đen, lẳng lặng lơ lửng ở trước một mảnh ánh sáng màu vàng rộng bao la.

Tầng ánh sáng màu vàng này chính là vách ngăn tinh không giữa tinh vực Hắc Ma và tinh vực Ô Thiên.

Trong hạm đội, trên một chiếc chiến hạm di chuyển dẫn đầu, có mấy bóng người di chuyển trên không trung. Đó lại chính là Yên La và vài ma tướng dưới trướng của hắn.

Đang lúc, trên màn ánh sáng màu vàng nhạt trước người của mọi người, một kẽ nứt chừng mấy trăm trượng hẹp dài, xung quanh có phù văn màu đen phức tạp sáng lên liên tục. Thích Vô Nhai và bảy tên ma tướng đang không ngừng bấm động pháp quyết, truyền linh lực vào trong những phù văn màu đen.

- Tỷ tỷ, thêm một lát nữa, liền có thể xé mở ra một khe nứt không gian có khoảng không đủ lớn, để hạm đội có thể tiến vào tinh vực Ô Thiên.

Động tác trên tay Phong Cơ không ngừng lại, trong miệng nhẹ giọng nói.

- Được. Tiến vào tinh vực Ô Thiên, Ô Long Tinh sẽ gần trong gang tấc.

Yên La vừa nói, ánh mắt lại xuyên qua kẽ nứt không ngừng mở rộng kia, nhìn về phía Ô Long Tinh.

Tinh thể Ô Long Tinh rất nhỏ. Thậm chí so với Lam Hải Tinh còn nhỏ hơn một vòng. Ở bên ngoài còn quấn từng vòng quỹ đạo hình tròn bằng đá do người xây dựng thành, thoạt nhìn giống như từng vòng tinh vực nhân tạo.

Trong lòng Yên La hiểu rõ ràng, những quỹ đạo vòng tròn bằng đá đó chính là thông đạo trận pháp mở ra đi thông tới Thiên Môn.

Ở bên ngoài những quỹ đạo vòng tròn bằng đá, trong tinh không vẫn lơ lửng ba thiên thạch cực lớn, mỗi cái đều có hình dạng đảo ngược. Phía trên có từng pháo đài màu đen bằng đá đứng vững. Hiển nhiên có trọng binh đóng quân.

...

Thời gian lại qua nửa tháng.

Một ngày này, tinh vực U Trùng.

Một mảnh thảo nguyên màu xanh diện tích lớn ở trên Minh Linh Tinh, bốn tòa tháp đá màu trắng chọc thẳng vào trời cao lẳng lặng đứng. Bốn phía trên tháp đá đều chạm khắc những phù văn huyền diệu với phong cách cổ xưa.

Ở giữa khu vực do bốn tòa tháp đá tạo thành, là một tháp đá màu trắng có phạm vi vài dặm, chỉ cao có hơn nửa thước. Phía trên cũng có từng khe rãnh khắc phiền phức phù văn.

Ở bốn phía xung quanh thạch tháp, phân bố rất nhiều kiến trúc cao lớn hình tròn. Rất nhiều chiến tướng Thiên Đình mặc chiến giáp các màu, qua lại tuần tra ở bên trong đó.

Mà ở hướng bắc phía ngoài tòa tháp đá này, trên một gò núi cao chưa đầy mười trượng, có một con cóc màu đen chỉ lớn chừng bàn tay đang nằm. Trên đầu nó mọc đầy vẩy giáp màu vàng óng, cứng rắn, thoạt nhìn có chút kỳ dị.

Mà càng quái dị chính là, bụng con cáu màu đen này lại có tiếng người từ trong đó truyền ra.

- Sùng Ngô đạo hữu, thần thông này của ngươi thật ra rất không tầm thường. Có thể mở ra không gian ở bên trong thân thể, để cho tất cả đại quân đều trú ẩn ở bên trong. Bởi vậy, lại tiết kiệm không ít công sức cho chúng ta.

Giọng nói của đại trưởng lão vang lên, lại là ở bên trong bụng của con cóc màu đen.

- Đại trưởng lão quá lời, thần thông này không dùng được ở trong tác chiến, cũng chỉ có lúc này mới có thể phát huy ra một chút tác dụng.

Giọng nói của Sùng Ngô vang lên.

- Vừa rồi hai đường đại quân khác đã truyền tin qua, nói đã chuẩn bị xong xuôi. Hiện tại cũng cũng chỉ chờ tin lệnh của Thạch minh chủ.

Giọng nói của đại trưởng lão lại một lần nữa vang lên.

...

Chỗ biên cảnh của tinh vực Thiên Hà.

Bên ngoài một tinh cầu khổng lồ ánh sáng ảm đạm, bao phủ một tầng tinh vân dày màu xám, lẳng lặng lơ lửng ở trong tinh không.

Trong tinh vân màu xám, phân bố từng vòng xoáy lưu vân hình tròn. Chúng liên kết chặt chẽ, hình thành một hình ảnh vô cùng đặc biệt dị thường.

Ở xung quanh viên tinh cầu này, khắp nơi đều có những thiên khối thạch vỡ màu xám tro nổi lơ lửng.

Trong những thiên thạch này, nhỏ chỉ có phạm vi mấy trượng, lớn lại giống như núi cao, che phủ đầy một mảng lớn tinh không.

Chỉ thấy trong tinh không phía xa, một mảng lớn ánh sáng chói lòa lao nhanh tới. Thời điểm tới gần viên tinh cầu này, tốc độ của nó mới thoáng chậm lại.

Trong ánh sáng lại là hơn mười chiến thuyền chiến hạm cực lớn màu vàng.

Trên đài chỉ huy của một chiếc chiến hạm dẫn đầu, người đứng đầy. Đứng ở phía trước nhất là một thanh niên cao lớn mặc trường bào màu xanh. Đó lại chính là Thạch Mục.

Thải Nhi rúc đầu đứng ở trên vai hắn, vẻ mặt không hứng thú, nhìn biển sao mịt mờ, có vẻ có chút buồn chán.

- Lục tộc trưởng, ngươi có biết tại sao bên ngoài Giang Đảo Tinh này lại có nhiều khối thiên thạch vỡ như vậy hay không?

Ánh mắt Thạch Mục lướt qua từng tầng những khối thiên thạch vỡ, nhìn về phía viên tinh cầu ảm đạm kia, mở miệng hỏi.

- Thạch minh chủ có chỗ không biết, ở gần Giang Đảo Tinh vốn còn có một tử sao tồn tại. Cũng không biết là do nghìn năm trước, thời điểm Thiên Đình xâm nhập lúc bị chiến hỏa phá hủy, hay bởi vì sau đó lại bị Thiên Đình lấy ra tinh hạch, tự mình tan vỡ.

Lục Quỳ Chung thở dài nói.

Thạch Mục khẽ gật đầu.

Ở phía sau hắn, mọi người đứng thẳng cùng với Lục Quỳ Chung nhau, trên mặt đều lộ ra thần sắc nghiêm trọng. Bầu không khí trên hạm đội có vẻ có chút áp lực.

- Đã tới gần Giang Đảo Tinh. Cũng không biết lối vào truyền tống Thiên Môn này ở nơi nào?

An Hoa nhìn về phía từng vòng xoáy vân lưu hình tròn trên Giang Đảo Tinh, mở miệng hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui