Huyền Giới Chi Môn

- Hai người kia còn vọng tưởng thông qua Thổ độn thuật tránh được truy sát, chẳng lẽ chúng không biết Huyền Khung tháp này vô cùng kỳ diệu, Tử linh huyễn thú và Tử linh sinh vật sản sinh bên trong là như nào sao?

Trâu Khải nói.

- Ha ha, ta nghĩ chẳng mấy chốc là chúng sẽ hối hận vì quyết định của mình thôi!

Thủy Phong Nguyệt cười nói.

- Được rồi, không cần nói những lời vô dụng như vậy. Hiện giờ chúng ta đều ở trong thí luyện, mọi người nhân cơ hội này nghỉ ngơi cho tốt đi!

Mạc Lận Hối khoát tay chặn lại.

- Được!

Đệ tử ba quan cùng đáp lại.

Bởi vì hai người Thạch Mục và Yên La bay qua thung lũng, lúc này rất nhiều huyễn thú đang đuổi phía sau hai người, đang xung phong về phía này khiến bên ngoài sơn cốc tràn ngập Tử linh huyễn thú.

Mấy trăm con hủ cốt thi điểu bay qua trên thung lũng, bởi vì hai người Thạch Mục đột nhiên thung lũng, cho nên chúng bắt đầu bay xoay tròn trên không trung.

Hàng ngàn con cương thi hủ thú cùng với bạch cốt tử linh thì đi khắp nơi xung quanh thung lũng.

Cũng không bao lâu sau, một con khô lâu huyễn thú hồn hỏa trong mắt lóe lên, giống như phát hiện điều dị thường dưới đất, gào thét vung cốt chuy trong tay, mạnh mẽ nện xuống mặt đất.

Ầm một tiếng, đất đã vỡ vụn.

Choeng một tiếng, trong đất đá vụn một lưỡi đao đen nhánh từ dưới mặt đất đâm lên.

Ngay sau đó, núi đá vỡ tan, một bộ xương võ sĩ màu đen, toàn thân lóng lánh như tinh thạch, trên người mặc giáp đen từ trong lòng đất bò ra, chính là một trong những thủ hạ đắc lực cả Yên La, Vũ Dạ.

Nhưng vào lúc này, cốt chuy trong tay huyễn thú khô lâu lại đánh xuống, ầm một tiếng, bị thanh đao trong tay Vũ Dạ chặn lại, sau đó Vũ Dạ vung một quyền đánh ra, đánh bay bộ khô lâu huyễn thú kia ra ngoài.

Một tay khác của Vũ Dạ nắm Lạc Tiên đài trong tay, trong đó không ngừng có khí đen phóng xuống dưới đất.

Mặt đất xung quanh bắt đầu bốc lên khí đen, từng bóng người phá đất chui lên, từ trong lòng đất bò ra, vô thanh vô tức lẫn vào trong đại quân tử linh.

Những thứ bò ra từ trong mặt đất chính là sinh vật Tử linh, là một bộ phận đại quân Tử linh Yên La nuôi dưỡng trong Tử linh giới, tuy rằng số lượng đạt tới Thiên Vị trong số đó cũng không nhiều, đại đa số mới đạt tới Địa giai nhưng số lượng lên tới vạn cỗ.

Mà những sinh vật Tử linh này và Tử linh huyễn thú từ bề ngoài cho đến khí tức đều giống nhau, đại đa số trong đó lẻn lẫn vào trong đại quân truy sát hai người Thạch Mục Yên La, hình thành một đội quân Tử linh vô cùng kinh người.

Còn lại cũng không ít sinh vật Tử linh vừa bò ra khỏi lòng đất liền phân tán ra bốn phương tám hướng, lẫn vào trong những Tử linh huyễn thú khác.

- Hai tên Ly Hỏa quan khốn kiếp vừa nãy đánh bậy đánh bạ như nào lại tránh được đến nơi này, dẫn tới nhiều Tử linh huyễn thú như vậy.

Vạn Hổ Tòng nhìn Tử linh huyễn thú đang không ngừng tiến tới, nhíu mày, oán hận nói.

- Vạn sư huynh ngươi là không tin ta hay là không tin đại trận trấn quan của Khảm Thủy quan chúng ta? Trận pháp do ta tự mình bày xuống há lại để những huyễn thú không có linh trí này phát hiện?

Thủy Phong Nguyệt lộ vẻ bất mãn nói.

- Vạn huynh không cần quá lo lắng, Mạc mỗ rất tự tin với trận pháp của Mạc sư muội.

Mạc Lận Hối lạnh nhạt nói.

Nhưng đúng lúc này có một con mãnh tượng bạch cốt cao hơn mười trượng, hồn hỏa tím sậm trong hốc mắt lập lòe, cái đầu to lớn vung lên, khí thế hùng hổ lao vào trong thung lũng.

Thùng thùng thùng...

Bốn vó mãnh tượng ầm ầm nện xuống đất, tiếng chấn động như đánh trống truyền vang trong thung lũng, hai chiếc ngà dài chừng một trượng như hai thanh trường mâu sắc bén xông phía phía vị trí trận pháp đám người Mạc Lận Hối đang ẩn thân.

- Chuyện gì vậy?

Trong trận pháp, có không ít đệ tử Ly Trần tông phát hiện chuyện khác thường, kinh hô.

Vạn Hổ Tòng nhướng mày, nhanh chân bước ra trước nhưng bị một bàn tay từ phía sau giữ lại.

- Vạn huynh chớ nóng vội, hẳn là nó chỉ trùng hợp xông tới nơi này. Nếu như giờ ngươi ra khỏi trận sẽ khiến vị trí của chúng ta bị bại lộ, đưa tới càng nhiều huyễn thú.

Mạc Lận Hối đè vai Vạn Hổ Tòng xuống, nói.

- Vậy cứ để nó tùy ý xông tới?

Vạn Hổ Tòng trừng hai mắt, quay đầu nhìn về phía Thủy Phong Nguyệt.

- Trận pháp ẩn nấp của tiểu muội tuy không thiện phòng ngực, nhưng chỉ là một con huyễn thú Địa giai đỉnh cao cũng không đủ uy hiếp.

Thủy Phong Nguyệt trả lời.

Vạn Hổ Tòng thấy bộ dạng hai người đều rất ung dung, mới hạ chân xuống.

Thủy Phong Nguyệt vừa dứt lời chưa được bao lâu thì con mãnh tượng bạch cốt kia đã xông tới.

Ầm một tiếng vang thật lớn.

Cả thung lũng đều ầm ầm chấn động, sườn núi hai bên thung lũng có vô số đất đá rơi xuống, bụi bay mù mịt.

Chỉ thấy trong thung lũng đột nhiên có một luồng hào quang xanh nước biển sáng lên.

Luồng ánh sáng xanh nước kia nhộn nhạo như sóng nước, ngay khi hai chiếc ngà của mãnh tượng đâm vào, tỏa ra từng tia hào quang xanh lam.

Đại quân huyễn thú ở ngoài thung lũng đã tìm ra vị trí Thạch Mục và Yên La trốn, bắt đầu điên cuồng công kích xuống mặt đất, trong nháy mắt đã đánh ra một hố sâu hơn mười trượng.

Nhưng bởi vì bạch cốt mãnh tượng gây ra động tĩnh quá lớn ở phía này, chúng ngẩng đầu nhìn sang.

Chiếc ngà bạch cốt mãnh tượng đâm vào trên màn sáng xanh nước, phát ra tiếng ma sát ghê người.

Chỉ nghe răng rắc một tiếng giòn tan.

Một chiếc ngà của con bạch cốt mãnh tượng gãy vụn, trên chiếc còn lại cũng đã bắt đầu xuất hiện vết nứt.

Nhìn tình cảnh này, hơn trăm tên đệ tử Ly Trần tông trốn trong trận pháp mới hoàn toàn yên tâm.

Giờ khắc này, sâu trong lòng đất.

- May mà linh trí những huyễn thú này không cao, bằng không một quãng thời gian sau cũng có chút phiền phức. Có điều chỉ dựa vào một con Bạch cốt manhx tượng, hẳn là không phá được phòng ngự của trận pháp kia.

Thạch Mục thở phào một hơi, nhìn về phía Yên La ở bên cạnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui