Huyền Giới Chi Môn

Sắc mặt Hoắc Ba trở nên cực kỳ trầm trọng, thét vang, kim sắc chiến thương bắt đầu tỏa sáng hào quang, cặp thương hợp lại làm một, hóa thành một con kim long to lớn tựa hồ ngưng tụ thành thực chất, đâm vào trong làn sóng mãnh thú.

Ầm ầm ầm!

Thanh âm giống như vô số lôi đình đánh xuống, kim quang ngập tràn phạm vi hàng trăm trượng.

Kim sắc cự long có sức mạnh lớn hơn một bậc, phá tan kim sắc bách thú hồng lưu, đập thẳng vào người Thạch Mục.

Thân thể Thạch Mục giống như bao tải bị đánh bay, máu tươi phun trào như suối tuôn, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

May mắn là Chân Long Tỏa Kim Giáp cùng đồ đằng tám đầu ngăn cản hơn phân nửa uy năng công kích, lại thêm Cửu Chuyển Huyền Công hệ Mộc tức khắc bảo vệ những chỗ hiểm yếu trên cơ thể hắn, nếu không hắn đã bị đánh thành mảnh vụn mà chết từ lâu.

Sau đợt tấn công vừa rồi, sắc mặt Hoắc Ba đã hơi tái nhợt, hắn phất tay thu hồi chiến thương màu vàng, không để ý đến Thạch Mục nữa, chẳng hề do dự xoay người công kích Trụy Tiên Đài.

Nhưng chính vào lúc này, dị biến lại phát sinh!

Thất thải cự đản do Yên La hóa thân thành tỏa sáng hào quang rực rỡ, khí lãng kinh khủng vô cùng từ quả trứng truyền ra, đồng thời cột sáng bảy màu chọc thẳng lên trời cao, chiếu rọi bốn phía chung quanh ngũ sắc sặc sỡ.

Từng luồng sáng bảy màu cực kỳ to lớn khuếch tán khắp không trung, tạo nên từng đợt, từng đợt sóng liên tiếp chấn động.

Thạch Mục, Hoắc Ba và Trụy Tiên đài cách quả trứng gần nhất, trở thành bọn người đứng mũi chịu sào, bị khí lưu dũng mãnh đánh bay.

Sáu tên Thần Cảnh đang tấn công dồn dập cũng kinh ngạc, sau đó đồng thời tạm dừng giao chiến, quay đầu nhìn về phía thất thải cự đản.

Sắc mặt Tỳ Phù, Cửu Phượng đã tím tái, còn đám người Thích Vô Nhai lại vui vẻ vô cùng, giống như đã đoán trước được điều gì.

Phía dưới cột sáng bảy màu là hư ảnh gốc cây cao chừng một trượng, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến lớn, xòa ra từng nhánh, từng nhánh cây, tổng cộng bảy nhánh, hiện ra đủ đầy bảy màu, thất thải quang mang hợp lại, tiếp tục phát triển mạnh mẽ, nháy mắt đã thành gốc cây cao chừng trăm trượng.

Tiếp đó, trên bảy nhánh cây xuất hiện những đóa hoa hồng nhạt, vô số cánh hoa nhẹ nhàng rơi xuống.

Dưới gốc cây to, bóng dáng một người con gái mặc cung trang quen thuộc chậm rãi xuất hiện, dáng người uyển chuyển, dung mạo vô song, khí tức trên người bạo phát không giữ lại dù chỉ một chút, giống như tiên tử từ chín tần trời giáng lâm hạ phàm, không ai khác chính là Yên La.

Uy áp trên người nàng tản mát ra vô cùng mạnh mẽ, đã đột phá đến Thần Cảnh.

- Bảo Hoa Thánh Tổ!

Đám người Thích Vô Nhai cách đó không xa mừng rỡ kêu lên.

Thạch Mục vừa ổn định thân hình, nháy mắt vui hẳn lên.

Hoắc Ba ở bên kia cũng khó khăn lắm mới ổn định lại, chỉ liếc nhìn Yên La, sau đó tức khắc thu hồi tầm mắt, khẽ cắn răng, thân thể nhanh chóng lao về Trụy Tiên Đài, chiến thương màu vàng hóa thành một luồng kim ảnh đâm tới thân ngoại hóa thân của Thạch Mục.

Yên La vừa thu cảnh này vào mắt, sắc mặt lạnh lẽo, tay ngọc vung lên.

Hào quang phía dưới Trụy Tiên Đài lóe lên, một đóa hoa hồng nhạt cực lớn xuất hiện.

Hào quang phấn hồng chớp động, bao gồm cả Trụy Tiên Đài, thân ngoại hóa thân lẫn thi hài đều biến mất, Hoắc Ba chỉ đánh được vào hư không, vẻ mặt giật mình.

Ngay sau đó, quang mang sáng lên, Trụy Tiên Đài xuất hiện sau lưng Yên La.

Yên La quay đầu nhìn Thạch Mục chịu trọng thương ngã xuống đất, tay ngọc vung lên lần nữa.

Một đóa hoa hồng nhạt xuất hiện dưới thân Thạch Mục, đưa hắn đến cạnh nàng.

Ngón tay Yên La khẽ chìa ra, hào quang bảy màu bay vào trong cơ thể Thạch Mục, hóa thành một cỗ noãn lưu to lớn, nhanh chóng vận chuyển khắp nơi, sau đó dung nhập vào trong người Thạch Mục.

Trong lòng Thạch Mục kinh ngạc vui mừng, thương thế tức khắc tốt hơn phân nửa, nhìn về phía thân ngoại hóa thân.

Thân ngoại hóa thân hút không ít ma khí từ thi hài, nhanh chóng đạt đến tu vi Thiên Vị hậu kỳ.

Thế như bộ xương thi hại lộ ra từng tia máu nhàn nhạt, ngăn cản dây leo xanh lục do hóa thân Thạch Mục biến ra, làm hắn không hút thêm một phần ma khí nào nữa.

- À, ra là thi hài Hồng Lệ Ma Tổ! Tốt lắm.

Ánh mắt Yên La rơi trên thi hài, đuôi lông mày khẽ nhấc lên, lẩm bẩm nói nhỏ.

Ngón tay nàng lần nữa khẽ chỉ, quang mang phấn sắc từ đầu ngón tay nàng bắn ra, chui vào trong mi tâm hắc sắc thi hài.

Một tiết vô cùng thê lương hết sức mơ hồi truyền ra, sau một lát đã không còn phát ra tiếng gì nữa.

Bành! Đầu thi hài vỡ vun ra, biến thành vô số mảnh vỡ.

Ánh sáng màu đỏ quanh người thi hài chậm rãi tiêu tán.

Thân ngoại hóa thân Thạch Mục reo hò hoan hồ, hắc quang toàn thân cực thịnh, vô số cành liễu lục sắc trong cơ thể hắn bay ra, cuốn lấy thi hài màu đen, chậm rãi kéo vào trong cơ thể.

Khí tức hóa thân ngày càng tăng lên nhanh chóng, tức khắc lên đến Thiên Vị đỉnh phong, nhưng vẫn không có xu hướng đình chỉ.

Ầm ầm!

Một hơi thở hùng mạnh từ hóa thân bắt đầu bộc phát, đột nhiên đạt đến đẳng cấp Thánh giai.

Giữa hắc quang, mơ hồ thấy được sự thay đổi trong từng tế bảo cơ thể hóa thân, một Thánh phôi hình trái tim đỏ như máu chợt ẩn chợt hiện, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.

Sau khi đạt đến Thánh giai, thực lực hóa thân vẫn tiếp tục tăng trưởng, thẳng đến sơ kỳ đỉnh phong mới chậm rãi ngừng lại.

Trong tình cảnh đó, ngoại trừ Yên La, những tên Thần Cảnh còn lại đều lộ vẻ ảm đạm, ánh mắt mỗi người khác nhau.

Thạch Mục tận mắt nhìn thấy chuyện xảy ra trước mắt, trong lòng vô cùng kiếp sợ, sau đó lại mừng rỡ vô cùng, nhưng chỉ chốc lát sau đã bị lo lắng thay thế.

Thất Khiếu Anh Linh Quả giúp hắn cô đọng thân ngoại hóa thân, hôm nay thực lực tăng vọt, vượt qua cả bản thể, không biết hiện tại hắn còn có thể khống chế được không.

Mặc dù nói ra rất dài, nhưng từ khi Yên La xuất hiện đến khi thực lực hóa thân tăng mạnh chỉ không quá thời gian vài hơi thở mà thôi.

Yên La quay đầu nhìn về phía Tỳ Phù, Cửu Phượng, đáy mắt toát lên ý lạnh cuồn cuộn.

Hai người biến sắc, đồng thời phi thân bay lên, hóa thành hai vệt sáng chạy trốn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui