Huyền Hệ Liệt

"Đích thật là cách kiếm tiền rất cao minh, sao em nghĩ ra?" Huyền Huyễn khiêm tốn thỉnh giáo.

Ba người như là nhìn quái vật trừng Huyền Huyễn, trong mắt có mê hoặc và ngạc nhiên, lẽ nào vị đại sư tham tiền này cũng muốn noi theo??

Tô Lý Á nghiêng đầu, thành thực nói: "Không phải em tự nghĩ, em thấy có người làm vậy."

"Nga? Ai?" Huyền Huyễn nhướng mày.

"Không nhận ra." Tô Lý Á lắc đầu, "Một nam, một nữ."

Hàn Vũ bỗng nhiên thoáng cái hiểu ý đồ Huyền Huyễn, cậu là tính bộ Tô Lý Á.

"Bọn họ làm thế nào?"

Tô Lý Á liếc Huyền Huyễn, nâng mặt, "Em vì sao phải nói cho anh."

Huyền Huyễn nụ cười ấm áp, "Vì anh muốn hợp tác với em."

"Hợp tác?" Tô Lý Á hồ nghi.

Huyền Huyễn vẻ mặt ngu ngốc, "Đúng vậy, anh cũng muốn kiếm từng xấp tiền, chúng ta có thể phân công hợp tác, anh phụ trách tìm người và động vật, em phụ trách đổi đầu bọn họ, tiền sao, em sáu anh bốn là được, thế nào?"

Tô Lý Á lắc lư bất định, buông đầu, tựa hồ tự hỏi tính có thể tin trong đề nghị của Huyền Huyễn.

Huyền Huyễn tận lực kích động: "Người và động vật đổi não kinh thế hãi tục, đầu năm nay quan niệm của người rất lạc hậu, nhất định xem em là bệnh tâm thần, em thành công đổi đầu người và động vật thì sao? Vui sướng của em không thể chia xẻ với người khác, thành quả cũng không thể công bố, cho nên nói anh hùng luôn tịch mịch, nếu như em có đồng bạn, phiền não này sẽ không có, em có gì có thể nói cho anh, hài lòng, không hài lòng, tất cả có thể cho anh biết, anh gì cũng có thể giúp em, cho nên em chọn anh làm người hợp tác, tuyệt đối là chính xác, sáng suốt!"

Nếu không phải bọn họ không phải ngày đầu quen Huyền Huyễn, biết thái độ làm người của cậu, lúc này sẽ nhất trí cho rằng Huyền Huyễn muốn tiền đến điên rồi, trăm phương nghìn kế dụ dỗ Tô Lý Á hợp tác.

Sở Hoàn lau mồ hôi trên trán, kính phục nói: "Đại sư là đại sư, năng lực và khẩu tài đều là nhất lưu, ông chú nếu thành công mượn hơi cậu ấy thì tốt, cảnh cục chúng ta nhất định có thể từ bài danh đếm ngược thứ nhất đổi thành đếm xuôi!"

Hàn Vũ và La Minh cười hắc hắc, "Cậu nằm mơ đi! Ông chú không phải ngày đầu mơ ước tài năng của Huyền Huyễn, chú ấy nếu có thể thành công đã sớm thành công!"

Nghe bọn họ nói nhỏ, Huyền Huyễn phân tâm quay đầu cười nói: "Chỉ cần ông chú ra được giá, tôi rất thích ý làm một thành viên của các anh."

Nghe vậy, bọn họ không khỏi uể oải, cục bọn họ nghèo, nuôi không nổi tôn kim phật Huyền Huyễn!

Ánh mắt Tô Lý Á nhìn ba người, tầm mắt không hảo ý khiến bọn họ dựng thẳng tóc gáy.

"Em muốn biến bọn họ thành tinh tinh, anh giúp em bắt bọn họ nha!"

Huyền Huyễn cười nhạt, "Bắt bọn họ tuyệt không khó, thế nhưng anh không tin em."

Tô Lý Á kỳ quái, "Anh vì sao không tin em?"

"Thứ nhất, anh không biết em là ai, thứ hai, em có phải có thể thành công đổi bọn họ thành tinh tinh không còn là ẩn số chưa biết, em nói, em đáng giá anh tin sao?"

Tô Lý Á ôm đầu, khổ não, "Em là ai? Em cũng không biết em là ai."

Sở Hoàn nhỏ giọng hỏi Hàn Vũ, "Anh cảm giác nữ quỷ nãy có chút thần kinh thất thường không?"

Hàn Vũ không trả lời, vấn đề này anh rất sớm nhìn ra, Tô Lý Á cảm giác như người bệnh tâm thần, một hồi thần chí thanh tỉnh, một hồi ngơ ngác ngốc trệ.

"Anh biết em là ai." Huyền Huyễn nói.

Tô Lý Á mờ mịt, vô thức hỏi: "Em là ai?"

"Em là Tô Lý Á, con gái lão tộc trưởng Vân Nam Miêu trại, một năm trước bị vợ chồng Tạ Quân Hoàng Vân bắt cóc về làm vật thí nghiệm, bọn họ muốn lợi dụng tính năng đặc biệt của sợi trùng đỏ Miêu trại các em nhổ trồng đại não người lên động vật, từ đó kiếm chác món lợi kếch sù, em là vật thí nghiệm thứ nhất, bọn họ nhổ trồng đầu em lên một con mèo, bọn họ thành công, em biến thành mèo, đáng tiếc bọn họ quên một điểm, em là người Miêu, hiểu được làm sao khống chế sợi trùng đỏ, tuy trở thành mèo, thế nhưng em vẫn có năng lực khống chế cổ trùng, em không cam lòng bị bọn họ lợi dụng, cho nên lợi dụng sợi trùng đỏ vốn dĩ là thuốc cầm máu giết mình, do đó khiến Tạ Quân và Hoàng Vân cho thí nghiệm thất bại, anh nói đúng không? Tiểu - Á!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui