Huyền Linh Ký

Đám tân sinh không khỏi ngưng trọng sắc mặt, đối với ý đồ của Ngô Chiếu đám người chính là rõ như ban ngày rồi.

Đoạt điểm cống hiến, ép buộ gia nhập hội nhóm, nếu không thì không thể vào ký túc xá được.

Vừa có dụ dỗ, lừa gạt lại đe dọa.

Quả nhiên bên trong học viện cũng không phải là dễ sống, thậm chí cạnh tranh càng khốc liệt.

Bởi vì bên trong học viện sẽ không sợ thế lực bên ngoài nhúng tay, cho nên mạnh được yếu thua, kẻ yếu sẽ bị chèn ép rất thảm.

“Ai có một nghìn điểm cống hiến liền có thể gia nhập Thái Tử Minh, hưởng thụ mọi loại đãi ngộ. Còn ai không có, vậy thì cũng đừng nghĩ bước chân vào ký túc xá rồi.”

Một số tính tình nóng nảy thiếu niên nghe vậy liền không ngần ngại một chận chiến rồi.

Bọn hắn đều là thiên tài, tuyển chọn từ các thành trì mà tới, lúc nào liền bị người chèn ép chấn lột rồi.

Tính tình kích động nhất có lẽ là một thiếu niên tên gọi Hoàng Đạo, vốn đứng trong đoàn đột với vẻ mặt không mấy biểu cảm, nhưng lúc này lại đi lên trước nhất.

“Ta không có điểm cống hiến, nhưng ký túc xá này là nhà ngươi sao? Ta cứ vào rồi làm gì được nhau.”

Khí thế cùng Đỗ Quyết mang theo bá đạo nhưng so sánh lại kích động bạo ngược hơn một chút, từ trong người Hoàng Đạo phóng ra, hiên ngang xông tới.

Hoàng Đạo động một cái, gần một trăm người cũng là động theo sau, cả nam cả nữ, liền nhất tề xông vào, giống như đã thỏa thuận với nhau từ trước vậy.

“Ai u, năm nay tân sinh thật là hung hăng, quả nhiên nghé con không sợ cọp.”

Ngô Chiếu khinh thường nhếch miệng cười, bọn hắn có chỉ có khoảng ba mươi người nhưng ai cũng là được tuyển từ các thành thiên tài, lại thêm một năm này bồi dưỡng, chẳng lẽ lại sợ đám tân sinh này không bằng.

Hoàng Đạo đám người bên này, hơn một trăm người nhưng có đến bốn mươi người chỉ là nhị biến kỳ, hơn bảy mươi người là tam biến kỳ, ồ ạt xông đến, huyền khí xung kích như thủy triều.

Trái lại Ngô Chiếu đám người cũng không có huyền khí bùng nổ, chính là như thuyền nhỏ phàm nhân trước sóng lớn.

Nhưng kết quả lại làm đám người còn lại trợn mắt hốc mồm.

Một trăm mười mấy tân sinh lao tới như thủy triều, sau đó sóng sau đè sóng trước bay ngược mà ra, nằm trên mặt đất thổ huyết liên hồi, xương cốt cũng đứt gãy mấy chiếc.

Không chút nào huyền niệm, không có chống đỡ tư bản, vừa đối đầu liền nghiền ép.

Đây chính là lão sinh thực lực, mặc dù chỉ là trước một khóa nhưng lại biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Đỗ Quyết ánh mắt nhìn Dương Thiên một cái, bởi vì đám học viên cũ này phong cách quả thật là quá giống với Dương Thiên, chính là nội liễm không ra, vừa ra liền bùng nổ kinh người.

Dương Thiên chỉ nhún vai một cái, biểu thị hắn cũng không biết. Tất cả ba mươi người đều đạt tới tinh thần ý niệm cấp bậc thứ hai, hơn nữa khống chế huyền khí so với Dương Thiên mạnh hơn một chút.

Dương Thiên là lấy cực mạnh tinh thần hồn lực đè ép cùng khống chế, nhưng đám này không phải như thế, bọn hắn nội liễm tự nhiên, giống như đây là bản năng vậy, không cần luôn luôn chú ý khống chế.

Trong học viện cũng không có nghiêm cấm động thủ, chỉ cần có chừng mực không đến nỗi trọng thương hay mất mạng thì gãy đôi ba cây xương sườn không tính vào đâu.

Ngô Chiếu thu tay lại mỉm cười, hướng Phong Mật Lam nhìn tới, nói.

“Các ngươi thật là thông minh, đưa ra lựa chọn chính xác. Tới giao nộp hội phí đi.”

Một nghìn điểm cống hiến, ít nhất là một cái thành trì xếp hạng thứ sáu thứ bảy gì đó, cũng không phải là nhân vật yếu đuối.

Nhưng chung quy lại vẫn chỉ là thiếu niên, mặc dù kiêu ngạo nhưng đứng trước chênh lệch to lớn vẫn là sẽ sợ hãi, không ít người lục tục đến.

Bọn hắn cũng không muốn giao nộp, nhưng mà không giao nộp thì không thể vào ký túc xá được, mà không vào ký túc xá thì bọn hắn làm gì còn nơi nào để đi cơ chứ.

Thời gian không lâu, gần bảy mươi tân sinh đã đồng ý gia nhập Thái Tử Minh, giao nộp điểm cống hiến.

Còn lại trơ trọi khoảng hai mươi người bao gồm cả Phong Mật Lam là chưa từng lên tiếng cũng chưa từng hành động.

“Các ngươi nhanh lên đi, ta cũng không có nhiều thời gian đâu.”

Ngô Chiếu cười lạnh, thái độ hiền hòa ban nãy hoàn toàn bốc hơi, trơ chọi lại là kiêu căng cùng ngạo mạn.

Một là giao nộp điểm cống hiến, hai là xéo đi. Đối với Ngô Chiếu mà nói, Dương Thiên đám ngươi đã không có cái quyền lựa chọn nào khác.

Động thủ sao?

Ngô Chiếu có tự tin nghiền ép tất cả tân sinh, bọn hắn những học viên cũ này có tự tin tiền vốn.

Đỗ Quyết chậm rãi đi tới, từ trong hàng lối tách ra, khí thế chưa từng thu liễm làm Ngô Chiếu trước đó cũng nhìn nhiều vài lần, nhưng không coi ra gì cả. Tứ biến mà thôi, bọn hắn những học viên này mỗi cái đều có thể đánh thắng tứ biến.

Đáng tiếc, Đỗ Quyết cũng không phải là bình thường tứ biến kỳ, mà chính là tứ biến kỳ đỉnh cấp thiên tài, là có thể quét ngang cùng thế hệ loại kia.

Đỗ Quyết ánh mắt có chút khiêu khích nhìn Dương Thiên, sau đó hướng Ngô Chiếu đánh tới.

Một cái học viên cũ tốc độ cực nhanh xông tới chặn đường Đỗ Quyết, khóe miệng cười cợt cũng vung ra một quyền.

Tân sinh kiêu ngạo sao?

Nghiền ép để các ngươi biết mình là ai.

“Ầm!”

Nổ lớn thanh âm vang lên, đúng như mọi người dự liệu, là triệt để nghiền ép, vừa va chạm liền bay ngược trở ra, cánh tay bị đánh đến biến dạng.

Có điều chịu đòn là học viên kia mà thôi, Đỗ Quyết tại chỗ cũng không có di chuyển gì, nhưng học viên cũ kia bay ngược lại phía sau, đau đớn đã ngất lịm đi.

Ngô Chiếu sắc mặt đọng lại, nhìn chằm chằm vào Đỗ Quyết, nhíu chặt lông mày.

“Không nghĩ tới năm nay lại có người xuất chúng như vậy.”

Ngô Chiến nhận ra Đỗ Quyết tinh thần ý niệm đạt đến cấp bậc thứ hai, tứ biến kỳ đạt đến đỉnh phong, cho nên rất ngoài ý muốn.

Mười sáu tuổi mà thôi, nhưng so hắn còn mạnh hơn, bởi vì Ngô Chiếu mới chỉ tam biến kỳ, tinh thần ý niệm cũng đột phát cấp hai, dẫu vậy chắc chắn không phải là Đỗ Quyết đối thủ.

Suy nghĩ một chút, Ngô Chiến nói.

“Rất tốt, không nghĩ tới tân sinh ra một cái người mạnh mẽ. Chúc mừng ngươi được Thái Tử Minh chọn trúng, có thể hiện tại lập tức gia nhập.”

Không thể không nói, thiên tài thế giới không có cái nào là kẻ ngu cả, Đỗ Quyết thiên phú tốt như vậy, Ngô Chiếu lập tức làm ra ứng đối tốt nhất để tranh thủ lợi ích cho mình.

“Cút. Rác rưởi nào cũng đừng đường ta.”

Đỗ Quyết thanh âm lạnh lùng nói, không khỏi làm người ta hít một hơi khí lạnh.

Cái này quá bá đạo.

Chỉ có Dương Thiên trong lòng mỉm cười, Đỗ Quyết tính tình chính là nghĩ sao thì nói vậy, hắn lạnh lùng ít nói, tự tin bản thân, và cũng sẽ không lựa chọn câu từ để nói.

Trong mắt hắn, Ngô Chiếu đúng là một đám rác rưởi, cho nên theo hắn chỉ là nói sự thật mà thôi.

Có điều, cách nói này không khỏi quá gây họa một chút.

Quả nhiên Ngô Chiếu giận tím người, giống như muốn gầm ra lửa. Tân sinh đúng là đủ cuồng, dám nói bọn hắn là rác rưởi, quả nhiên là cậy tàia khinh người đã quen, sẽ không để ai vào trong mắt cả.

“Lên cho ta, dậy cho hắn biết cách làm người một chút.”

Ngô Chiếu vẫy tay một cái, bốn cái lão học viên xong tới, tốc độ, lực lượng, khí thế đều là tam biến đỉnh phong, chỉ thiếu một đoạn có thể đạt đến tam biến kỳ cực hạn.

Bốn người khuôn mặt nghiêm túc, cũng không dám coi thường Đỗ Quyết, bởi vì Đỗ Quyết chí ít là nắm giữ học viện cấp lực lượng, ưu thế về cảnh giới có thể nghiền ép bọn hắn.

Bốn người này mặc dù lực lượng cùng tốc độ không bằng Đỗ Quyết, nhưng cũng như Dương Thiên có thể miễn cưỡng giao đấu, chỉ cần không ngu ngốc đối cứng là được.

Hơn nữa bốn người này phối hợp rất ăn ý nhuần nhuyễn, chiến pháp linh hoạt, nhất thời còn có áp chế được Đỗ Quyết xu hướng.

Phong Mật Lam quả thật bất ngờ với Đỗ Quyết thực lực, nhưng thấy Đỗ Quyết bị áp chế liền quát lên.

“Lấy nhiều đánh ít sao? Mọi người cùng lên hỗ trợ Đỗ Quyết đi.”

Nói rồi nàng nhảy người mà tới, hàn khí bức người đánh ra. Dương Thiên có thể thấy loáng thoáng huyền linh trốn ở trong tay áo của nàng, không để người khác phát hiện.

Phong Mật Lam dẫn đầu, những người khác cũng theo sau mà lên, trong đó phải kể tới bảy người khí thế cũng đạt tới tứ biến kỳ, mặc dù chỉ là vừa mới vào tứ biến kỳ, nhưng cũng là vô cùng mạnh mẽ.

Bảy người này cùng học viên cũ là duy nhất đám có thể đánh có đi có về, mặc dù so sánh vẫn hơi yếu một chút, nhưng sơ với mặt bằng chung cả lớp đã là đỉnh cấp cao thủ.

Tranh đấu kịch liệt nổ ra, nhưng Ngô Chiếu đám ngươi vừa có thực lực vừa có nhân số áp chế, tình hình có thể nói Phong Mật Lam phía bên này thất bại chỉ là vấn đề thời gian.

Trên Sân lúc này, chỉ còn ba ngươi đang đứng, cũng không có động thủ. Ngô Chiếu, Dương Thiên, cùng với che thiếu nữ lạnh như băng kia.

Dương Thiên hiếu kỳ với thiếu nữ này, nàng từ đầu đến cuối không nói một lời, lạnh như băng không khí quanh người nhưng lại không có cái gì khí thế, rất kỳ lạ.

Ầm!

Một cái học viên bị đánh ngược mà ra, miệng phun máu tươi, bay thẳng Dương Thiên mà tới.

Dương Thiên nhẹ nhàng đón lấy cái này thiếu niên, thế mà là một cái tứ biến kỳ tân viên.

“Không sao chứ?”

Học viên kia khuôn mặt tái nhợt, ánh mắt tràn đầy mơ hồ.

Mỗi cái thiên tài, rất có thể vì chịu thất bại mà bị đả kích đến tự bế. Dù sao vẫn luôn cho rằng mình đứng trên đỉnh, thực tế lại chỉ đứng dưới nền, hai cái này khác biệt không phải ai cũng có thể chấp nhận.

Dương Thiệt đặt hắn xuống đất, khẽ thở dài một cái.

Quả nhiên chính là tuổi trẻ chưa trải sự đời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui