Trầm Chấn Y hừ lạnh một cái, quanh thân có rất nhiều lông vũ nổi lên, mỗi cái mang một màu sắc, xinh đẹp vạn phần. Mỗi cái lông vũ lại như phi kiếm tung hoành, cộng hưởng với nhau thành một vòng thủ hộ cho Trầm Chấn Y, đem lực lượng kỳ lạ kia ngăn ở bên ngoài, hay nói đúng hơn là chặt đứt từ bên ngoài.
“Kiếm chân ý?”
“Chân ý?”
Mọi người đều sửng sốt một phen, không nghĩ tới loại huyền linh thuật quỷ dị này có thể bị ngăn chặn bởi chân ý. Những người ở đây liền bắt trước làm theo, nhưng tuyệt nhiên không đưa đến một chút tác dụng nào cả.
Chân ý chỉ có thể tác dụng lên mặt linh hồn được thôi, chứ huyền linh thuật là dạng tồn tại từ hư ảo ảnh hưởng và thay đổi thực tế, chân ý dù có ảnh hưởng được một tí xíu cũng không đến mức ngăn chặn hoàn toàn được huyền linh thuật như Trầm Chấn Y mới đúng chứ.
Hơn nữa mọi người đều là thất biến kỳ, đều là thiên tài, đều lĩnh hội chân ý đến điểm giới hạn, nhưng mọi người cũng đều biết chân ý hiện tại hết sức yếu kém, còn không đủ để hoạt động độc lập được, làm sao lại như Trầm Chấn Y điều khiến đối địch thế kia chứ.
Cho nên sau khi thử vài lần thì mọi người cũng nghĩ kỹ, đó chỉ có thể là do huyền linh thuật của Trầm Chấn Y thần dị mà thôi.
Điều này cũng không sai, nhưng không hoàn toàn đúng. Bởi vì Trầm Chấn Y có cách sử dụng huyền linh thuật hết sức đặc biệt, như thông thường người ta sẽ lấy huyền linh thuật làm bút, điều khiển chân khí làm năng lượng, tác động thế giới bên ngoài. Nhưng Trầm Chấn Y tuy vẫn dùng huyền linh thuật làm dẫn, nhưng sau khi kết nổi với thế giới bên ngoài xong lại điều khiển trực tiếp chân ý chứ không dùng huyền linh thuật điều khiển chân ý.
Một cái là thông qua huyền linh thuật điều khiển chân ý theo lập trình cho sẵn, một cái là tự minh điều khiển chân ý theo ý mình, thắng ở độ linh động cao hơn, tùy tâm sở dục mà yếu tại hao phí tinh thần lớn hơn rất nhiều, uy lực lại không quá mạnh mẽ.
Nhưng đây lại là cách chặt đứt được ảnh hưởng từ “huyền linh thuật” của Hùng Lâm Bá Vương.
Hùng Lâm Bá Vương thì có cách xưng hô khác biệt hoàn toàn với mọi người, thay vì gọi nó là Chân Ý thì hắn lại gọi đó là Kiếm Chân Ý.
Thật ra thì cũng không quá kỳ lạ với cách gọi này, huyền linh chi đạo nói “vạn vật đều có linh”, vạn linh lại có tam bảo “tinh”, “khí”, “thần”. Mà thần lại diễn hóa ra ý niệm cùng hồn lực.
Ý niệm cùng hồn lực chắc chắn là cùng tồn tại, kẻ cả là chân ý cũng như thế, phải có một tí xíu hồn lực thì chân ý mới có chỗ bám vào để thể hiện ra bên ngoài. Cho nên chân ý cũng có năng lượng của riêng mình, chẳng qua nó vô cùng nhỏ, nhỏ đến mức có thể bỏ qua không tính đến, hơn nữa cũng không ổn định, dễ dàng thay đổi đến cực khó nắm bắt. Mà năng lượng vừa thay đổi một cái, ý đang “bám” vào năng lượng sẽ đổi thành một loại ý khác, quá trình này biến đổi liên tục, tạo nên cuộc sống muôn màu.
Một nhân vật tầm cỡ như Hùng Lâm Bá Vương thì tại sao lại tỏ ra bất ngờ về việc này cơ chứ. Nếu quả thật dùng hiểu biết đơn giản thì không có gì đáng nói cả, chỉ cần có đủ ngộ tính nắm bắt được “ý” trong thời gian ngắn ngủi kia, chậm rãi tìm hiểu đến có khả năng vận dụng thì có sử dụng loại chân ý nào cũng là điều có thể hiểu được mà. Nhưng tầm hiểu biết của Hùng Lâm Không Giới hạn ở đó, bị phong ấn mấy chục vạn năm, hắn cũng hiểu được không ít về phàm giới rồi.
Thự tế là bởi vì Kiếm Ý không thuần, kiếm có ý có rất nhiều loại, trầm nặng như núi, nhẹ nhàng như gió, linh động như nước thậm chí sắc bén kinh duệ. Tất cả đều là kiếm, tuy có phân cao thấp nặng nhẹ, nhưng chung quy lại vẫn cùng một nơi mà ra, chung một nguồn cội. Có điều các loại kiếm ý lại xung đột với nhau, muốn lĩnh ngộ nhánh này phải bỏ qua nhánh khác. Nhưng muốn tìm đến nguồn cội thì lại phải lĩnh ngộ tất cả các chi nhánh, từ đó bổ sung, bù đắp mới có thể tiến đến bước cuối cùng, lĩnh ngộ ra “Kiếm Chân Ý” một cách đích thật.
Cho nên việc có thể lĩnh ngộ được “Kiếm Chân Ý” chẳng qua là một chi nhánh thôi, chỉ đủ gọi là Kiếm Ý chứ không thể nào gọi là “Kiếm Chân”. Nhưng lần này Hùng Lâm Bá Vương đúng là phải “mở rộng tầm mắt” thật.
Bởi vì Trầm Chấn Y đã linh hội vạn loại kiếm ý, kết hợp cùng bù đắp lại với nhau, cuối cùng phong phanh chạm đến một tia Kiếm Chân Ý rồi.
Một tia Kiếm Chân Ý thuần túy, Kiếm chỉ là Kiếm mà thôi. Sắc bén hai bên, có thể đâm có thể chém lại có thể khốn có thể giết, có thể cứng có thể cong, có thể nặng mạnh cũng có thể nhẹ nhàng linh hoạt, Tất cả kỳ ảo hợp thành một thứ, gọi là Kiếm.
Kiếm Chân Ý đích thật so với kiếm ý bình thường mạnh hơn nhiều, có thể nói Trầm Chấn Y lúc này mới thật sự dốc hết toàn lực để chiến đấu này.
Mấy người còn lại đang trong trạng thái phòng thủ cũng phát hiện khí thế trên người của Trầm Chấn Y đột nhiên thay đổi một cách lạ thường, cho bọn hắn một cảm giác áp bách nhẹ cùng với cảnh báo nguy hiểm.
Điều này đúng là khó mà tưởng tượng được, bởi vì tất cả đều là huyền biến cảnh đỉnh phong, tu luyện đều đến mức tận cùng, cố áp chế cảnh giới để tham gia bí cảnh lần này, thế mà Trầm Chấn Y lại có thể mang cho bọn hắn cảm giác nguy hiểm đến tính mạng là như thế nào chứ. Cảm giác này thậm chí còn vượt xa trên Hùng Lâm Bá Vương một chút.
Cuồng Ưng xuất hiện ở trên không trung, chao lượn vài cái quanh thân Trầm Chấn Y, khí thế của huyền linh cùng với Trầm Chấn Y trong ngắn ngủi giống như dung hợp vào nhau, tuy hai mà như một, đạt đến một độ hài hòa gần như hoàn mĩ.
Huyền linh thuật: Tật Phong.
Lần thi triển huyền linh thuật này có chút khác biệt, thân hình cả hai giống như một cơn gió lốc lướt qua, thân hình lưu lại một đường tàn ảnh, tàn ảnh tiêu tán xong những cây cối trên đường đi đều bị chém thành từng mảnh nhỏ, các đường cắt phẳng mịn không cấn một chút nào.
Hùng Lâm Bá Vương ý niệm vừa động, từ trong sáu con mắt của Lục Nhãn Dực Lang Thú lại bắn ra các vệt tia sáng, đan xen hóa thành một vòng xoáy, hướng Trầm Chấn Y trấn áp xuống.
Trầm Chấn Y tốc độ không đổi, khí thế cất cao đến cực hạn, khí thế mơ hồ tạo ra hình một thanh kiếm bao bọc quanh thân, mũi kiếm hướng thẳng đến vòng xáy, đâm thẳng vào.
Choang!
Vòng xoáy rõ ràng là từ ánh sáng chiếu thành một bức hình ảnh lại hóa làm thực chất, bị hình lưỡi kiếm đâm xuyên qua, quang ảnh vỡ vụn thành mảnh nhỏ, phát ra tiếng vỡ nát vang vọng.
Hùng Lâm Bá Vương cười lạnh, Trầm Chấn Y đã đến trước mặt hắn nhưng hắn cơ bản không có chút sợ hãi nào. Dù sao nhục thân của hắn lúc này đã tiếp cận yêu thú cấp bảy, chỉ là một tên chưa vào huyền chân cảnh thôi, khó mà làm hắn bị thương được.
Hùng Lâm Bá Vương giơ lên nắm đấm, nắm đấm to bằng nửa người của Trầm Chấn Y hung hăng đấm xuống. Một đấm này bao hàm lực lượng không dưới mười triệu cân, cũng là lực lượng của yêu thú cấp sáu, không phải một tên huyền biến cảnh có thể chống đỡ.
Trầm Chấn Y ánh mắt lạnh nhạt, khí độ thong dong của hắn cũng chưa đổi lần nào, mọi thứ trong mắt hắn đều vô cùng nhẹ nhàng, thường thường không có gì lạ cả. Trên tay hắn vẫn cầm lấy thanh kiếm thô ráp kia, khí thế đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, toàn bộ sức mạnh đổ dồn vào trong thân kiếm.
Thân kiếm đột nhiên phát ra màu sắc chói mắt, quang huy rực rỡ bốn phía, giống như một cái mặt trời thứ hai đột nhiên xuất hiện, che mờ tất cả cảnh vật dưới sáng sáng của mình.
Theo Trần lão nói thì Trầm Chấn Y tu luyện một bộ công pháp rất mạnh tên là Vạn Tàng Kiếm Kinh. Đây là bộ công pháp có uy lực cực lớn, lưu truyền từ thời đại Long Quân đến tận bây giờ, có rất nhiều người từng tu luyện qua nó sau đó trở thành cường giả trấn áp một phương.
Nhưng Trần lão cũng không biết được, Vạn Tàng Kiếm Kinh mà mọi người tu luyện chẳng qua là một bản cải tiến rút gọn của một bộ công pháp tên là Vạn Tuế Kiếm Kinh. Đây mới là công pháp mà Trầm Chấn Y tu luyện.
Vạn Tuế Kiếm Kinh lưu truyền từ thời đại Long Quân đến tận bây giờ, nó xếp ngang tên ngang hàng cùng với Lưỡng Nghi Tâm Kinh thì đủ hiểu độ khó khi tu luyện nó là như thế nào. Nhưng nỗ lực nào cũng có sự đền đáp xứng đáng cả thôi.
Vạn Tàng Kiếm Kinh ẩn tàng rất nhiều kiếm ý, có thể giúp người luyện lĩnh ngộ các loại kiếm ý trong đó, từ đó bổ trợ tổ hợp đến một loại kiếm ý cực mạnh. Lĩnh ngộ một loại kiếm ý được gọi là sơ thành, hai loại là tiểu thành, ba loại là đại thành, mang ba loại kiếm ý này kết hợp thì có thể đột phá huyền chân cảnh.
Nhưng Vạn Tuế Kiếm Kinh thì quá đáng hơn rất nhiều, không có kiếm ý ẩn tàng, mọi thứ tự tìm hiểu. Hơn nữa yêu cầu còn kiểu đánh đố người ta, lĩnh ngộ một trăm loại kiếm ý là sơ thành, một nghìn loại là tiểu thành, một vạn loại là đại thành. Lại phải dung hợp bù đắp tất cả một vạn loại kiếm ý này thành một Kiếm Chân Ý hoàn chỉnh, sau đó còn phải dùng Kiếm Chân Ý chém ra một chiêu cấm thuật hoàn thiện thì mới được tính là viên mãn, mới có thể đột phá huyền chân cảnh.
Mà cấm thuật này gọi là...
Vạn Kiếm Quy Nhất.
...