Huyền Thiên


- Giống! Quá giống, nhãn thần thật giống với muội muội... Vì sao lại giống với muội muội Tử Hàm vậy chứ?

Ánh mắt Dương Thiên Lôi dại ra nhìn chằm chằm vào bóng đen trước mắt, ánh sáng và chớp lên, hắn thấy được một đôi mắt tuyệt mỹ phảng phất ẩn chứa thế giới băng tuyết.

- Vì sao nhãn thần của hắn lại quen thuộc như vậy? Không có khả năng, Thiên Lôi không có nắm trong tay năng lượng thuộc tính lôi!

Trong đầu Trương Tử Hàm cũng nghĩ:

- Hẳn là... Là ta quá nghĩ tới hắn rồi. Ảo giác! Đúng, người này khẳng định là Lôi Hoành!

Nghĩ tới đây, Trương Tử Hàm bất thình lình lại xuất thủ, Ngự Kiếm Trảm Không Kiếm Quyết tầng thứ nhất được phát ra ầm ầm!

Thân hình Dương Thiên Lôi như tia chớp, hai tay liên tục khua lên, mỗi một lần khua tay liền có một đạo lực sấm sét, một tiếng nổ răng rắc vang lên ngay trước mặt Trương Tử Hàm, mỗi lần phát ra tiếng nổ vang, Dương Thiên Lôi liền có thể liếc mắt nhìn thấy đôi mắt quen thuộc kia!

Lúc này, tâm niệm trong đầu hắn thay đổi thật nhanh. Sau một lát, người này thiếu chút nữa thì kêu to, cố nén kích động trong lòng và không nói gì. Trong lúc Trương Tử Hàm đang điên cuồng công kích, vậy mà người này còn thành thạo quay ngón giữa lên trên không, đây là hành động nhỏ nhỏ mà chỉ có người địa cầu mới hiểu được!

May mắn thế nào, ngón giữa kia trùng hợp quay về phía Nhan Uyên đang nhìn trộm!

Nhan Uyên hơi kinh ngạc:

- Đây là pháp quyết gì? Không có chút uy lực...

Trương Tử Hàm càng đánh càng kinh hãi, càng nhìn càng run sợ. Bộ pháp của Dương Thiên Lôi nhẹ nhàng phiêu dật, xuất quỷ nhập thần, muôn vàn biến ảo, thân thể thỉnh thoảng điên cuồng giãy dụa khiến cho Trương Tử Hàm vô cùng khiếp sợ, nếu như không phải hắn phát ra chính là năng lượng thuộc tính lôi hệ thuần túy, thì có lẽ Trương Tử Hàm từ lâu đã xác định đối phương chính là đại sắc lang Dương Thiên Lôi mà nàng ngày đêm mong nhớ!

- Hắn còn quá mạnh như vậy! Ngày hôm nay, ta phải phế bỏ tu vi của hắn, bằng không Thiên Lôi…

Trương Tử Hàm mới nghĩ tới đây, hai tay liền bất thình lình biến ảo rất nhanh, trong nháy mắt tạo thành từng đạo tàn ảnh, nhất thời những âm thanh rầm rầm oanh vang lên, từng đạo kiếm quang không ngừng tăng nhanh quanh người nàng, chớp mắt liền tạo thành trăm đạo quang!

Trương Tử Hàm bế quan ba tháng đã tu luyện ra Trảm Không kiếm pháp tầng thứ ba, với lực công kích mạnh mẽ nhất!

Trăm đạo kiếm quang hoàn thành trong nháy mắt, Cánh tay ngọc dài và nhỏ của Trương Tử Hàm bỗng nhiên vung lên về phía Dương Thiên Lôi!

Nhất thời, trăm đạo kiếm quang như Ngọc nữ xuyên lăng, hồ điệp bay lượn, từ bốn phương tám hướng xoay nhanh tấn công thẳng về phía Dương Thiên Lôi!

"Ta kháo! Ngốc nữu này... Ca đã rõ ràng như vậy, nàng còn nhận thức không ra là ca sao?"

Trong lòng Dương Thiên Lôi vô cùng buồn bực muốn hò hét. Mắt thấy tròn một trăm đạo kiếm quang từ bốn phương tám hướng mang theo năng lượng khủng khiếp tấn công về phía mình, Dương Thiên Lôi vô cùng "oán giận" trừng mắt nhìn Trương Tử Hàm.

- Được rồi, vậy ca sẽ cho nàng thấy rõ ràng một chút... Quyển Quyển Thần Công!

Bỗng nhiên, thân thể Dương Thiên Lôi xoay tròn một cách điên cuồng, lực sấm sét bàng bạc mang sức tàn sát bừa bãi từ trong cơ thể hắn trực tiếp toả ra xung quanh thân thể hắn, hình thành từng đạo hồ quang điện, Dương Thiên Lôi càng điên cuồng xoay tròn thì nó lại càng tăng trưởng. Chỉ chốc lát, quanh thân hình thành quả cầu năng lượng thuộc tính lôi đang xoay tròn với tốc độ cao!

- Hả

Trương Tử Hàm đang nhanh chóng kết kiếm quyết Bách Kiếm, thấy Dương Thiên Lôi thi triển ra Quyển Quyển Thần Công thì nhất thời sợ hãi kêu lên. Niệm lực và từng đạo kiếm quang ngưng làm một thể, nhất thời hoàn toàn gián đoạn mất đi sự điều khiển, theo quán tính trực tiếp đập thẳng vào Dương Thiên Lôi một tiếng ầm.

- Rầm rầm oanh...

Liên tiếp từng đạo kiếm quang nhỏ phát ra tiếng nổ rất nhỏ rồi liền dung nhập vào quả cầu năng lượng của Dương Thiên Lôi. Chỉ trong chốc lát mất đi sự điều khiển, uy lực kiếm quang đã yếu đi gấp trăm lần, liền bị Dương Thiên Lôi hoàn toàn nuốt vào trong quả cầu năng lượng. Chỉ đến lúc này, năng lượng trong quả cầu mới không còn điên cuồng tăng nhanh. Mà kiếm quang khi dung nhập trong đó chỉ nháy mắt liền hóa thành nước thuần túy. Ba loại năng lượng thuỷ, băng, vụ đã Dương Thiên Lôi trực tiếp cắn nuốt vào trong cơ thể rồi.

Tất cả lại yên tĩnh trở lại. Hai đạo thân ảnh màu đen, đứng ở trong bóng tối, đang nhìn chăm chú vào nhau, trong ánh mắt phun ra ánh sáng khiến người khác phải run sợ!

Lúc Trương Tử Hàm nhìn thấy Dương Thiên Lôi thi triển ra Quyển Quyển Thần Công độc nhất vô nhị của hắn, đã hiểu được, căn bản người trước mắt vốn không phải là Lôi Hoành, mà là người mà nàng ngày đêm mong nhớ! Hầu như trong nháy mắt, nàng liền hiểu rõ, vì sao Nhan Uyên lại để nàng và Dương Thiên Lôi cùng trang phục như vậy, lại xác định không được nói, kèm theo mấy điều kiện phụ để nàng không nhận rõ được tình hình.

- Thân ái .

Dương Thiên Lôi trực tiếp kéo khăn trùm đầu, ném xuống mặt đất, dường như ánh mắt vẫn còn có chút kích động run run nhìn Trương Tử Hàm, nhẹ giọng kêu lên. Đồng thời chậm rãi giang hai tay ra. Trong nháy mắt, hai đạo pháp lực thuộc tính thủy ôn nhu liền từ tay hắn phát ra, giống như hai cánh tay có lực, trực tiếp ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Trương Tử Hàm, chậm rãi nhẹ nhàng bay về phía hắn.

Trương Tử Hàm không chút phản kháng, nhẹ nhàng mà kéo chiếc khăn che trên mặt ra, lộ ra khuôn mặt thánh thiện, thuần khiết, khuynh quốc khuynh thành của nàng. Mặc cho bản thân mình vay về phía Dương Thiên Lôi, ánh mắt si ngốc dừng ở trên khuôn mặt càng ngày càng thành thục, càng thêm anh tuấn của Dương Thiên Lôi!

Trong nháy mắt, Trương Tử Hàm bay tới trước người Dương Thiên Lôi. Dương Thiên Lôi liền ôm chặt Trương Tử Hàm vào trong lòng!

Trong giây phút này, thân thể hai người không còn có khe hở nào, đầy thân thiết, ngay cả tâm cũng cùng một chỗ! Cả hai bên đều cảm nhận rõ rệt tiếng tim đập thình thịch thình thịch của đối phương và bởi vì kích động mà thân thể cũng run lên nhè nhẹ!

Hơi thở quen thuộc, hương vị quen thuộc, cảm giác quen thuộc, năng lượng quen thuộc, nhất thời khiến hai người quên đi tất cả, cái gì là khảo nghiệm của Thần Đạo Nhan Uyên, tất cả đều bị quẳng lên chín từng mây!

- Ách... Không có ý nghĩa, không có ý nghĩa, sớm như vậy đã phát hiện ra rồi...

Nhan Uyên nhìn hai người đang ôm nhau, có chút xấu hổ thầm nghĩ, hai tiểu bối thân thiết, da mặt hắn dù có dày hơn nữa, cũng không có ý tiếp tục nhìn, thân hình nhoáng lên một cái liền biến mất.

Gặp lại Trương Tử Hàm, Dương Thiên Lôi hận không thể đem thân thể Trương Tử Hàm dung nhập vào mình, ngậm trong miệng mình. Cái loại cảm giác này căn bản không thể dùng bất kỳ từ ngữ nào để hình dung. Tay hắn rất tự nhiên ra sức tới lui tuần tra trên lưng Trương Tử Hàm, chạm tới một tấc trên da thịt Trương Tử Hàm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui