Huyền Thiên


Sau khi dùng hết năng lượng trong thân thể, Hắn liền có thể bắt đầu tu luyện Ngưng Đan Thiên.

Vút vút vút…

Tiếng xé gió liên tiếp không ngừng phát ra từ cơ thể trần truồng của Dương Thiên Lôi, hóa thành từng đạo tàn ảnh, cuồng bạo sắc bén. Công kích vào không trung, mỗi chiêu mỗi thức, không có bất kỳ cái gì có thể ngăn cản lại. Mỗi một lần công kích, pháp lực toàn thân đều ngưng tụ lại. Mục đích của hắn chỉ có một. Đó chính là dùng tốc độ nhanh nhất để hao phí hết pháp lực trong người.

Chỉ là, khi Dương Thiên Lôi hoàn toàn nhập vào trong thần thông pháp quyết. Cảm được sự kỳ diệu của trận pháp, tăng lực công kích của bản thân, trong lúc đang cảm nhận được sự huyền ảo của trận pháp, một đạo thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện trong Huyền Hoàng Kỳ!

Ba năm. Dương Thiên Lôi nằm mơ cũng không ngờ, hắn đã tu luyện trong Huyền Hoàng Kỳ được ba năm rồi. Hoàn toàn nhập tâm vào việc tu luyện, thực sự có thể khiến tâm hắn không nghĩ ngợi đến việc gì khác, căn bản không ý thức được thời gian lại trôi qua nhanh như vậy. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Cho nên, lần trước, trong lúc hắn tu luyện bị Phong Vô Kỵ len lén thấy được bộ dạng trần truồng của hắn. Còn bị một trong hai sư phụ của hắn nhìn thấy cảnh đó.

Nếu như người nào đó này là Đan Thanh Dương thì còn không tính là thê thảm.

Nhưng người nào đó lại chính là mỹ nữ đầu tiên có ý đồ đối với hắn, chính là sư phụ Tiêu Như Mộng!

Chìm đắm trong pháp quyết thần thông, Dương Thiên Lôi căn bản không có phát hiện ra Tiêu Như Mộng đã vô thanh vô tức xuất hiện.

Cơ thể trần truồng của hắn vẫn cuồng bạo sắc bén công kích tới, xê dịch nhiều lần, vung quyền đá chân, rút kiếm xuất kiếm, mỗi một loại pháp quyết thần thông đều không ngừng phát ra trên người hắn. Chiêu nối tiếp chiêu, không thấy có chiêu nào dây dưa không dứt khoát, giống như mây bay nước chảy lưu loát sinh động, phát ra một cách lưu loát!

Tuy rằng thân hình hắn cũng không cao to, cường tráng, nhưng thân thể từ từ phát triển, dáng thon gọn, tràn ngập mỹ cảm và sức mạnh. Từng bắp thịt lúc căng lên, lúc buông lỏng, khi thì ngưng tụ thành một thể, khi thì điên cuồng vặn vẹo. Thân thể thường xuyên được rèn luyện tản ra mỹ cảm và lực cảm tuyệt đối chấn động.

Mà giữa hai chân chắc nịch đang trong giai đoạn trưởng thành, vận mệnh tử đã phát triển đến trình độ đó, theo từng cử động của hắn, mà đong đưa, tạo ra một tư thế oai hùng hiên ngang?

Dù thế nào Tiêu Như Mộng cũng không nghĩ sẽ nhìn thấy cảnh đó.

Nàng đã gặp qua vô số thân thể nam nhân, nhưng không có bất kỳ kẻ nào có thể khiến cho nàng cảm thấy hứng thú, nếu có chỉ là sự chán ghét và căm hận. Đối với bất kỳ nam nhân nào, cho dù là đi theo cái bóng của nàng đến bốn trăm năm, trong lòng nàng chỉ có cừu hận và buồn nôn đối với nam nhân. Chỉ có một ý niệm duy nhất ở trong đầu nàng là cắn nuốt, cắn nuốt toàn bộ tinh phách và tu vi, đem thân thể dơ bẩn kia biến thành tro bụi!

Nàng theo đuổi chính là tu vi càng cao, năng lực mạnh, chỉ có như vậy, nàng mới có thể đem sự cao cao tại thượng của nam nhân kia, kẻ đã bị phá huỷ toàn bộ mộng tưởng và theo đuổi tình yêu của nàng, bắn rơi thần đàn, đốt cháy thân xác hắn thành tro bụi!

Thế nhưng, giờ phút này, nhìn đến thấy thân thể còn có vẻ non nớt, lại tràn ngập sức mạnh mỹ mãn, chỉ trong một chớp mắt ngắn ngủi, trong lòng nàng lại không có cảm giác chán ghét.

Nhất là khi thấy Dương Thiên Lôi hoàn toàn chìm đắm trong trạng thái tu luyện, trong ánh mắt chuyên chú lấp lánh tinh quang, cùng với pháp thuật thần thông được hắn phát động như nước chảy mây trôi lưu loát sinh động, lại cuồng bạo sắc bén!

Đối với nàng mà nói đó là pháp thuật thần thông tương đối thấp!

Nhưng trong tay Dương Thiên Lôi, lại dường như hóa thành vô cùng kỳ diệu, nhìn như không có liên quan chút nào tới pháp thuật thần thông, lại có xu hướng hòa hợp làm một!

Hơn nữa, Tiêu Như Mộng liếc mắt liền nhìn ra, Dương Thiên Lôi đã tấn cấp đến Tiên Thiên cấp hai Cương Khí Lưu Chuyển.

Chỉ riêng như vậy, còn không đủ để Tiêu Như Mộng khiếp sợ, điều kheién nàng khiếp sợ chính là mức độ hùng hồn trong pháp lực của Dương Thiên Lôi, không thua gì cao thủ Tiên Thiên cấp năm Thiên Nhân Hợp Nhất, điều duy nhất thiếu chỉ là cảnh giới!

- Truy hồn đoạt mệnh cước.

Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên lại hét lớn một tiếng, Bát Hoang Lục Hợp chưởng thi triển hết trực tiếp chuyển tới Truy Mệnh Đoạt Hồn cước. Hơn thế thân thể của hắn bỗng nhiên chuyển hướng, một trong hai chân đang trên mặt đất bỗng nhiên bay lên trời, hai chân như lưỡi kéo, chợt tách ra!

- Vút vút vút vút...

Vô số tàn ảnh biến hoá khôn lường, biến hóa thành các góc lớn, hung hãn, cuồng bạo đá về phía trước, vận mệnh tử ở giữa lai chân không có bất kỳ thứ gì cản trở theo đôi chân điên cuồng của hắn, thiểm điện đong đưa!

Chỉ là, đang chìm đắm tại sự ảo diệu của Truy Hồn Đoạt Mệnh cước, Dương Thiên Lôi lại bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn, tròng mắt thiếu chút nữa thì rơi xuống mặt đất đồng thời kêu lên một tiếng đầy sợ hãi!

Thế nhưng trận pháp đã thực sự vận chuyển, pháp lực đã dựa theo quỹ đạo huyền diệu mà cuồng bạo phát ra, Dương Thiên Lôi chưa đạt được thủ pháp tùy tâm cảnh giới, căn bản không thể thu chân lại!

Chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn chính mình đôi chân khêu gợi và vật thứ ba tôn nghiêm và uy vũ của nam nhân phơi ra trước mắt thân ảnh đang đứng phía trước, hơn nữa càng ngày càng gần...

Da mặt Dương Thiên Lôi nổi tiếng dày như vậy, cũng nhất thời đỏ mặt, mồ hôi lạnh túa ra.

- Tới hay lắm.

Tiêu Như Mộng quát nhẹ một tiếng, trong giọng nói còn mang theo một chút run rẩy khó hiểu, bỗng nhiên vươn Thiên Thiên ngọc thủ, nhẹ nhàng đặt ở trước ngực, kết ra hai đạo pháp quyết duyên dáng, chợt đưa tay ra, một trái một phải, tạo thành hàng vạn hàng nghìn huyễn ảnh, phá vỡ tầng tầng pháp lực, trực tiếp bắt được hai cổ chân của Dương Thiên Lôi!

Bàn tay của nàng cứng như thép, giữ chặt khiến Dương Thiên Lôi không thể động đậy!

Giờ phút này, Dương Thiên Lôi xấu hổ muốn lập tức tìm khối đậu hũ đập đầu mà chết, sao lại gặp phải tình cảnh này chứ?

Dương Thiên Lôi chưa hoàn toàn trưởng thành, nhưng tiểu đệ cũng đã có tư thế oai hùng hiên ngang, trần trần truồng truồng, gần như trong gang tấc mà lộ ra trước mắt Tiêu Như Mộng, đối diện với dung nhan xinh đẹp, bộ dạng thước tha, tràn ngập vẻ mê hoặc!

Ta sao lại gặp phải tình trạng này chứ?

Hầu như tại trong nháy mắt Dương Thiên Lôi phát ra một tiếng kêu thảm thiết nghe như tiếng lợn bị giết, bỗng nhiên pháp lực tán đi quanh thân, nhanh như chớp dùng hai tay che đi thân thể của mình.

Tiêu Như Mộng chỉ muốn phá Truy hồn đoạt mệnh cước của Dương Thiên Lôi, căn bản cũng không nghĩ nhiều như vậy nhưng không ngờ gặp phải tình cảnh như vậy, ngay lập tức cũng, thất thần, kinh ngạc nhìn thấy rõ ràng gần ngay ở trước mắt, thậm chí có thể nghe thấy mùi vị của suối nguồn của tội ác!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui