Huyền Thiên


Tiêu Như Mộng cùng với "gái bao" Bách Lý Thiên Thiên cũng ở trong đó như trước, chẳng qua đám Trương Tử Hàm cũng không biết mà thôi.

Sở dĩ để cho Bách Lý Thiên Thiên tiến vào trong tu luyện cũng không phải là do quan điểm của Dương Thiên Lôi với Bách Lý Thiên Thiên có biến chuyển gì. Dù sao cô ta đối với Dương Thiên Lôi lúc này đã không còn bất cứ thứ gì uy hiếp cả, hơn nữa trong khoảng thời gian này lại còn "giúp" Dương Thiên Lôi không ít, nếu tu vi của nàng được đề thăng, tự nhiên đối với Dương Thiên Lôi cũng là tốt.

- Sư phụ, ta đã trở lại!

Dương Thiên Lôi động thần niệm, vốn hắn không cách nào khám phá được huyễn cảnh của Thiên Đan phong, nhưng giờ phút này lại có thể thấy rõ ràng một tia manh mối. Dĩ nhiên cũng chỉ là một chút đó mà thôi, muốn bằng vào thực lực của bản thân hắn lúc này mà xông vào, Dương Thiên Lôi khẳng định tuyệt không thể nào được.

Cảnh giới mới khiến cho nhãn giới của Dương Thiên Lôi thay đổi rất lớn. Khi trước tu vi còn thấp. thấy bố cục hoàn cảnh Trảm Không kiếm phái, hắn cũng phải rung động, nhưng hiện tại tấn cấp Thần Đạo, lần nữa cảm ứng khí tức trên cáo đại sơn phong trong Trảm Không kiếm phái, hắn lại càng thêm khiếp sợ.

Nhất là từ trên Thiên Tịch phong và bát đại chủ phong truyền tới những cổ khí tức kinh khủng như ẩn như hiện, tuyệt đối nằm ngoài sự tưởng tượng của Dương Thiên Lôi.

- Đệ đệ? A, đệ đệ, ngươi cuối cùng cũng quay lại, tỷ tỷ muốn chết tới nơi rồi!

Khiến Dương Thiên Lôi không ngờ là, đằng sau Thông Linh kính thế mà lại hiện ra gương mặt xinh đẹp đến mức giết người không đền mạng của Dương Thiên Lệ, trực tiếp phi thường hưng phấn cùng với vui mừng mà hô lớn qua Thông Linh kính. Vừa nói, hình ảnh trên Thông Linh kính vừa truyền tới ba động kịch liệt, hiển nhiên Dương Thiên Lệ đang mừng như điên chạy tới đây.

Một đạo năng lượng nhu hòa hiện lên, trận pháp đã được Dương Thiên Lệ mở ra, để lộ diện mạo chân thật của Thiên Đan Phong, Dương Thiên Lôi trực tiếp bước chân vào trong đó.

Chỉ chốc lát sau, hai chiếc đùi ngọc lóng lánh trong suốt mà thon dài đã hiện ra trước mắt Dương Thiên Lôi.

Gần một năm không thấy, Dương Thiên Lệ càng thêm xinh đẹp đáng yêu động lòng người, y phục của nàng, trong số chúng nữ, vĩnh viễn không có ai tôn lên được vẻ mỹ lệ giống như nàng.

Vóc người thuôn thả, đùi ngọc thon dài, hơn nữa khuôn mặt xinh xắn giết người không đền mạng kia, khiến Dương Thiên Lôi đã trở thành nam nhân chân chính không thể không thừa nhận, Nhị tỷ bưu hãn này bên trong chúng nữ chính là vưu vật khiến hầu hết tất cả nam nhân đều phải động lòng!

Cho dù Dương Thiên Lôi biết rõ, nhưng vẫn miên man bất định như trước.

- Đệ đệ.

Dương Thiên Lệ vẫn mạnh mẽ như trước, trước sau như một, không để cho Dương Thiên Lôi né tránh chút nào mà ngàn vạn lần quấn lấy, trực tiếp phóng tới, một cái liền đem Dương Thiên Lôi đang có chút ngu ngơ cộng thêm xấu hổ vì tiểu đệ đệ lúc này đang có chút dao động mà ôm thật chặt vào trong lòng ngực mềm mại kiên đỉnh kia, hai tòa núi kiều diễm hung hăng ép chặt lấy Dương Thiên Lôi trong lòng.


Càng khiến Dương Thiên Lôi hoảng hốt tới trợn trắng mắt là lần này, Dương Thiên Lệ so với dĩ vãng còn mạnh hơn một chút, hung hăng ôm chặt lấy mấy giây sau, thế nhưng dường như cảm giác chưa đã ghiền, chưa đủ để bộc lộ sự hưng phấn xúc động trong lòng nàng, đột nhiên rút đầu từ bên tai Dương Thiên Lôi về lại trước mặt, "chụt chụt" má trái má phải, hôn liền hai cái.

Ngay khi tiếng "chụt" thứ ba cất lên, hôn thẳng lên môi Dương Thiên Lôi, hai mắt Dương Thiên Lôi đã trợn lớn như chuông đồng, tim đập nhanh hơn gấp mấy lần, hô hấp cũng đình chỉ, trong khi còn không biết là nên né tránh hay là thừa nhận, dương Thiên Lệ bỗng nhiên lại ngừng lại, phì cười một tiếng, nói:

- Đệ đệ, ngươi bị choáng rồi sao?

- Ách…

Dương Thiên Lôi một trận bối rối. Vội vàng dời ánh mắt từ trên người Dương Thiên Lệ đi, nhìn sang phía khác, nói:

- Nhị tỷ… Ngươi mặc như vậy để làm gì?

- Nhị tỷ đang đả tọa trong phòng, chưa kịp thay quần áo.

Dương Thiên Lệ vừa nói, vừa lần nữa áp sát Dương Thiên Lôi, thân mật ôm lấy cánh tay của hắn, hai mắt tràn đầy dụ hoặc cũng đang nhìn lên trên mặt Dương Thiên Lôi, cẩn thận đánh giá một lúc, lại nói:

- Đệ đệ, ngươi so với tỷ tỷ còn cao hơn, thật là đẹp trai nha! Nghe bọn Khương sư phụ nói Tử Hàm và Hương Hương không phải là ở Tinh Diệu thương hội chờ ngươi mà? Sao chỉ có một mình ngươi trở lại?

- Khụ khụ… Không phải chỉ có một mình. Các nàng cũng trở về rồi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Dương Thiên Lôi nói.

Vừa nói, ánh mắt Dương Thiên Lôi đồng thời không dám nhìn tới Dương Thiên Lệ ở bên cạnh, mà tăng nhanh cước bộ mà tiến tới trước. Bởi vì khoảng cách giữa hai người quá gần, lại tiếp xúc thân mật, cộng thêm y phục trên người Dương Thiên Lệ, Dương Thiên Lôi chỉ cần khẽ liếc mắt cũng có thể thấy được cái khe tuyết trắng kia, hơn nữa, khiến Dương Thiên Lôi không biết phải nói gì chính là, Dương Thiên Lệ chỉ mặc một bộ đồ ngủ mỏng tanh, lại còn đi chân không bước ra khỏi trận, lúc này bộ ngực tròn đầy vươn cao đang theo sự thân mật đó mà ép vào cùng một chỗ với bả vai Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi cảm giác nhạy bén đến vô cùng, dường như có thể cảm ứng được hai hạt đầu tròn nhỏ kia khẽ nhô ra. Người anh em này mặc dù đã vô cùng kiềm chế, nhưng trong đầu vẫn như cũ mà kìm lòng không đặng, hiện lên hình ảnh Dương Thiên Lệ đang xích lõa, triển lộ ra dụ tình mê người trong đầu.

- Các nàng đang ở đâu?

Dương Thiên Lệ trời sinh thần kinh không ổn định, lúc này phảng phất không có ý thức được cử động thân mật của nàng lúc này có bao nhiêu dụ hoặc với Dương Thiên Lôi, nhìn chằm chằm Dương Thiên Lôi mà cất tiếng hỏi nghi hoặc.

- Ta thu lại rồi.


Người anh em này dường như đại não có chút tắc nghẽn, lúc nói chuyện cũng trở nên không được lưu loát cho lắm, ngay từ đầu cũng không muốn giải thích cái gì với Dương Thiên Lệ, liền nói thẳng.

- Thu lại? Nghĩa là gì a, đệ đệ?

Dương Thiên Lệ vừa nói vừa ngẩng đầu lên một chút, nghiêng mặt nhìn Dương Thiên Lôi mà hỏi.

- Ách… Đợi lát nữa sẽ nói cho ngươi biết, cái kia, Nhị tỷ, ngươi có thể về phòng trước, thay bộ đồ ngủ đi được không?

- Làm gì?

- Bộ dạng như vậy của ngươi…

Dương Thiên Lôi rối rít, không biết nên nói như thế nào mới tốt. Cho dù trong lòng rất muốn nhìn, nhưng lý trí lại bắt hắn không được nhìn, hơn nữa, mặc dù hắn có thể nhìn, cũng nguyện không muốn để cho người khác thấy. Trước bộ dáng này của Dương Thiên Lệ, Dương Thiên Lôi nào dám thả Trương Tử Hàm, Sở Hương Hương, Vu Thanh Nhã và nhất là tiểu tử Vu Tiểu Ức kia ra ngoài?

- Khanh khách…

Dương Thiên Lệ thấy vẻ mặt Dương Thiên Lôi cùng với ánh mắt khi nói chuyện hướng về phía mình, thế mà lại bật cười thành tiếng, cười duyên dáng, cười đến hoa tư run rẩy, ngực lớn phập phồng, nói:

- Bộ dạng tỷ tỷ như vậy không xinh đẹp sao?

Vừa nói, Dương Thiên Lệ vừa khẽ nhắc làn váy có chút ngắn ngủi, uyển chuyển đến vô cùng mà xoay một vòng trước mặt Dương Thiên Lôi.

Kia, đôi chân thon dài, cân xứng, trơn bóng và tuyết trắng thiếu chút nữa đã khiến cho hai mắt Dương Thiên Lôi trợn văng ra ngoài.

- Khụ khụ… Nhị tỷ, đẹp đúng là đẹp, nhưng mà…. Quá này kia rồi, ta mặc dù là đường đệ của ngươi, nhưng cũng là nam nhân, không phải sao?

Dương Thiên Lôi cố cân nhắc từ ngữ, cực kỳ khó khăn mà nói:


- Huống chi, nếu như bị người khác thấy được…

- Sợ cái gì, ngươi cũng sẽ không ăn tỷ tỷ mà. Những người khác đều đang bế quan rồi, sư phụ cũng đang bế quan luyện đan, tối nay mới có thể xuất quan, sau khi bọn Tưởng sư phụ trở về mang theo không ít linh đan, Thiên Ngạo, Thanh Âm, Phong Mã Ngưu, Võ Đại Lang cũng đều đang luyện đan, ngày mai mới có thể hoàn thành! Chỉ có một mình tỷ tỷ đợi các ngươi trở lại!

Dương Thiên Lệ nói. Vừa nói, ánh mắt mị hoặc chết người không bồi mạng lại nhìn chăm chăm vào Dương Thiên Lôi, tự nhiên liền tràn ra một cổ mỹ lệ đến nhiếp hồn câu mạng người khác.

Theo như lời nàng nói, hiển nhiên là nàng cũng không phải là không biết bộ dạng của mình dụ hoặc biết bao nhiêu, cũng không phải không biết xuân quang đang tiết ra ngoài, hơn nữa ý tứ loáng thoáng ở trong đó chính là sẽ không để cho người khác thấy, chỉ có một mình Dương Thiên Lôi có thể thấy mà thôi.



- Nhị tỷ… Không phải chứ? Ngươi… đang ở tại phòng ta?

Đương lúc Dương Thiên Lôi bị Dương Thiên Lệ ôm lấy cánh tay, ngập tràn đau khổ và kích thích mà trở lại gian phòng ở Lăng Vân các, thấy cảnh tượng trong phòng, nhất thời trợn ngược hai mắt mà nhìn, ánh mắt dõi theo Dương Thiên Lệ đang nhanh như chớp chạy vào trong, vội vàng thu mớ áo lót trên giường lại, mà nói.

- Đúng vậy, dù sao ngươi cũng không có ở đây, tỷ tỷ cùng Hương Hương, Tử Hàm các nàng ở cùng một chỗ.

Dương Thiên Lệ nói;

- Đệ đệ, Hương Hương và Tử Hàm các nàng rốt cuộc ở chỗ nào?

Dương Thiên Lôi im lặng gãi gãi đầu, sau đó mới nói:

- Ngươi thay y phục trước đi, ta sẽ đem các nàng thả ra! Đừng nói là không thay đấy, có Vu Tiểu Ức sẽ ở đây nữa!

- A! Xoay người sang chỗ khác, tỷ tỷ lập tức sẽ thay!

Nghe nói Vu Tiểu Ức sắp có mặt, Dương Thiên Lệ liền trực tiếp đáp lại gãy gọn.

- Không nhìn, không nhìn, tuyệt đối không được nhìn…

Dương Thiên Lôi xoay người, đưa lưng về phía Dương Thiên Lệ mà khẽ lẩm bẩm trong lòng, bên tai rõ ràng nghe được những tiếng lột xột loạt xoạt ở phía sau.

Chỉ chốc lát sau, Dương Thiên Lệ đã cất tiếng nói:

- Xong rồi!


Dương Thiên Lôi mới thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Nhị tỷ, Tử Hàm và Hương Hương các nàng đang trong lúc tu luyện, để ta dẫn ngươi đi vào!

Dương Thiên Lôi vừa nói, Thanh Tĩnh Lưu Ly bình nhất thời từ giữa mi tâm xuất ra, hiện lên trước mặt Dương Thiên Lệ, nàng còn chưa kịp phản ứng, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Dương Thiên Lôi đã cầm lấy tay nàng, trong nháy mắt, Dương Thiên Lệ cảm giác quanh thân như có một cổ năng lượng bàng bàng bao bọc, hai mắt hoa lên một cái, đợi cho nàng lần nữa nhìn thấy được cảnh tượng trước mặt thì đã tiến vào trong một cái không gian kỳ dị mà xa lạ.

Sau khi bước vào trong Thanh Tịnh Lưu Ly bình, Dương Thiên Lôi trực tiếp mang theo Dương Thiên Lệ tiến vào trong cung điện, bởi vì có thời không pháp tắc vô cùng mạnh mẽ, Dương Thiên Lôi rất kiên nhẫn trả lời hết thảy mọi nghi vấn của Dương Thiên Lệ, sau đó mới tách Dương Thiên Lệ ra một cái không gian riêng, cũng cho nàng nuốt một khỏa Trường Sinh quả, liền bắt đầu tu luyện.

Giờ phút này, Dương Thiên Lệ đã tấn cấp Tiên Thiên cấp hai đại thành, sau khi nàng ngồi xếp bằng xuống, thật lâu sau vẫn không cách nào khôi phục sự hưng phấn cùng vui mừng trong lòng, nàng cũng không vì mình có thể tu luyện trong thời không pháp tắc biến thái mà hưng phấn, mà bởi vì năng lực kinh người của Dương Thiên Lôi mà hưng phấn, kích động.

Không có chuyện gì có thể khiến Dương Thiên Lệ cao hứng hơn được nữa!

Dương Thiên Lôi từng là hy vọng duy nhất của nhất mạch Dương Hồng Toàn. Bởi vì trong chính hệ của Dương Hồng Toàn, hắn là nam nhân duy nhất. Mặc dù có một cái bí mật, Dương Hồng Toàn cùng với đại bá của Dương Thiên Lôi - Dương Huyền Quân, nhị bá Dương Huyền Trùng đều biết rõ, nhưng không có cách nào khác, chỉ có thể che dấu bí mật này hoàn toàn, không chút tiết lộ, hơn nữa còn làm trò trước mặt Dương Huyền Phong và Đường Liễu Ân, chưa từng có bất cứ ai hoài nghi lời nói của họ.

Bí mật này, cũng chính là bí mật về thân thế của Dương Thiên Lôi.

Thứ nhất chính là Dương thiên Lôi cũng không phải là cốt nhục thân sinh của Dương Huyền Phong, mà chính là của phụ thân Dương Thiên Lệ, tức Dương Huyền Quân.

Cũng vì năm ấy Dương Huyền Quân cùng với Dương Huyền Phong như hình với bóng ở trong quân đội, nhưng Dương Huyền Phong sau khi cùng Lộ Miểu Ân gặp lại rồi thành hôn, không lâu sau đó liền có Dương Thiên Lôi. Từ trên mặt thời gian mà tính, bất luận như thế nào, Dương Thiên Lôi cũng không thể là huyết mạch Dương gia được.

Chẳng qua, bí mật thân thế Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lệ lại rất rõ ràng. Đó là do nàng trong lúc vô tình mà nghe trộm cuộc nói chuyện của gia gia cùng phụ thân mà biết.

Trong đầu ngập tràn hình dáng Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lệ khóe miệng mang theo một nụ cười mỉm xinh đẹp đến mức chết người, dần tiến vào trong trạng thái tu luyện.

Nàng đã từng không có bất kỳ hứng thú nào với nam nhân, tựa như nàng đã từng nói với Dương Thiên Lôi rằng đời này, nàng sẽ không lập gia đình. Năm đó, ở trong nội đường Hoàng gia, lấy sự mạnh mẽ, bạo lực mà đánh đuổi đi không biết bao nhiêu cái đuôi ở phía sau, bao gồm cả Hoàng tử ca ca của Sở Hương Hương ở trong đó cũng không có kết quả khác là mấy.

Hiện tại, nàng vẫn không có bất kỳ hứng thú gì đối với nam nhân như trước. Nhưng mà, Dương Thiên Lôi lại là một ngoại lệ duy nhất, hơn nữa, càng tiếp xúc nhiều, nàng càng thích một đệ đệ như hắn, thích đến mức hắn sâu vào trong tâm khảm. Nàng muốn dùng "tấm lòng bao la" của một tỷ tỷ mà muốn quan tâm hết thảy, yêu thương gìn giữ hết thảy. Hơn nữa càng không giấu diếm sự thương yêu của mình với Dương Thiên Lôi chút nào.

Mà hiện tại, ngay cả chính nàng cũng mơ hồ cảm giác giác được, loại thương yêu, cưng chiều này của nàng với Dương Thiên Lôi, theo sự trưởng thành cùng lớn mạnh của hắn mà dần dần có một chút khác biệt, khiến cho trái tim có lực để kháng cực độ cùng thần kinh thép của nàng trong đôi lúc cũng có chút run rẩy.

Chẳng qua, nàng vẫn cố chấp, cho rằng đây là tình tỷ đệ. Hơn nữa càng không muốn ngăn cản thứ tình cảm này đâm chồi nảy lộc.

Bởi vì nàng biết bí mật của Dương Thiên Lôi, cho nên nàng sẽ không giống như Dương Thiên Lôi mà xuất hiện cảm giác phạm tội, mà không thể không khống chế chính mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận