Huyền Thiên


- Ừ, chỉ cần nàng hoàn toàn phóng xuất ra khí tức của mình, tất nhiên có thể đưa tới thiên kiếp! Cho dù ở không gian này, hay ở khu vực khác cũng đều không thể ngăn cản được thiên kiếp đến!

- Nhưng bây giờ, chúng ta không có lôi kiếp đan, nàng...

- Lôi kiếp đan, chỉ có người không dám nắm chắc mình sẽ vượt qua thì mới sử dụng, hơn nữa sau khi sử dụng, đơn giản là hiệu quả không bằng người tự mình vượt qua thiên kiếp thăng cấp lên Thần Đạo. Ngươi đã từng vượt qua lôi kiếp, chắc cũng rõ, đó là một loại rèn luyện tinh thần. Mà nàng... Bởi vì công pháp kia, mà trong cơ thể nàng đầy dẫy sinh mệnh tinh nguyên bàng bạc, bản thân sẽ không bao giờ già yếu đi một chút nào, hơn nữa, khi lôi thuộc tính khống chế đến cực hạn, nhất định có thể thuận lợi tấn thăng lên cấp Thần Đạo! Lăng Hi cực kỳ nói khẳng định.

- Lăng Hi, kỳ thật... Ca vẫn cảm thấy, nếu như chúng ta làm theo lời của hai người kia... Chắc hẳn có hiệu quả tốt hơn.

- Phi! Lăng Hi nhất thời khẽ gắt một tiếng, nói: - ... Việc đó là không có khả năng! Ta có thể cảm giác được... Chỉ cần ta... Dù sao thì cũng không được! Lăng Hi định giải thích, nhưng chỉ mới nói đến một nửa, thì khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành liền ửng hồng dù sao càng nói càng xấu hổ nên nàng không nói thêm gì nữa.

Thần Đạo cấp năm, chỉ khi nào Dương Thiên Lôi lên được Thần Đạo cấp năm thì mới có đủ sức mạnh để mở ra đường hầm không gian khác, lúc đó mới có thể mở ra ấn ký tinh cầu của Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.

Mà hiện tại Dương Thiên Lôi cũng mới chỉ là Thần Đạo cấp một mà thôi, mặc dù nhìn hắn có vẻ mạnh mẽ, nhưng với Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình mà nói, cái đáng nói ở đây không phải là sức mạnh, mà là cảnh giới. Cho nên Dương Thiên Lôi muốn thoát khỏi không gian hỗn loạn này, thì phải dùng tốc độ nhanh nhất tăng cảnh giới của mình lên!

Kết hợp « Huyền Thiên chân kinh » cùng « Âm Dương Niết bàn kinh », không thể nào nghi ngờ đó là cách tu luyện tốt nhất cho Dương Thiên Lôi!


Nhưng người này trước tiên là muốn cùng song tu "Hoan Hỉ Thiền" với Lăng Hi, hơn nữa hắn cũng cảm thấy, trong hoàn cảnh khó khăn này, chỉ cần có một chút hy vọng thì hắn sẽ sẵn sàng thử, dù sao thần niệm của Lăng Hi cũng đạt tới Thần Đạo cấp bốn Đỉnh Phong, hơn nữa rèn luyện cùng nguyên thần của ba cao thủ cấp Thần Đạo, cộng thêm khoảng thời gian tu luyện này nữa, nên hắn cũng đã khôi phục được bảy tám phần, nếu như có thể cùng Lăng Hi song tu, sẽ đạt được hiệu quả tốt hơn, cái này là không cần gì nghi ngờ nữa! Nhất là, tâm linh của hai người tương thông, đây cũng là bước sẵn sàng cho việc song tu!

Nhưng mà, làm Dương Thiên Lôi cảm thấy buồn bực nhất chính là khi hắn đề cập chuyện này, Lăng Hi trực tiếp cự tuyệt không một chút do dự. Chẳng qua, suy nghĩ song tu này của Dương Thiên Lôi không giống như lúc suy nghĩ bình thường, nhưng Lăng Hi lại đề nghị để cho Tiêu Như Mộng độ kiếp, lên cấp Thần Đạo sau đó cùng Dương Thiên Lôi song tu, hơn nữa càng làm cho Dương Thiên Lôi khiếp sợ hơn chính là Lăng Hi đỏ bừng mặt nói sẽ ráng đợi Dương Thiên Lôi cố gắng "làm xong" với Tiêu Như Mộng, tiến hành chân chính song tu. Nếu như thật sự làm không được như lời nói..., Lăng Hi còn đề nghị thêm với Dương Thiên Lôi, để cho nữ nô chuyên môn đặc thù mà hắn nuôi dưỡng tới chiếu cố hắn. Còn làm Man thiếu nữ Bách Lý Thiên Thiên mau sớm thăng lên cấp Thần Đạo, có hai nữ nhân trợ giúp như vậy, có thể rút ngắn được thời gian tu luyện của Dương Thiên Lôi!

Còn bản thân Lăng Hi, thì lại sống chết cũng không chịu đáp ứng theo yêu cầu của Dương Thiên Lôi.

Bởi vì bản thân nàng là linh khí của Bình Thanh Tĩnh Lưu Ly, nàng có một trực giác cảnh cáo nàng cho dù vô luận như thế nào cũng không được cùng Dương Thiên Lôi song tu, một khi làm như vậy, thì phật tính của Bình Thanh Tĩnh Lưu Ly bình sẽ bị lung lay, cũng có thể bị biến mất.

- Ta chỉ cần ngươi, có được không? Dương Thiên Lôi nhìn Lăng Hi đang vô cùng thẹn thùng, hắn bắt được sơ hở trong lời nói của nàng, hỏi.

- Ta, ngươi đừng suy nghĩ lung tung nữa, ta ra ngoài đốt Dược đan cho ngươi, muốn khởi động Thời Không Cách của Bình Thanh Tĩnh Lưu Ly, thì ngươi mau nhanh chóng bắt đầu quá trình độ kiếp cho nàng đi! Lăng Hi nói xong, liền đỏ mặt, nhanh chóng chui ra khỏi Bảo Hồ Minh Huyền. Nàng đã được Dương Thiên Lôi cho phép, nên có thể tự động đi ra đi vào Bảo Hồ Minh Huyền.

Dương Thiên Lôi khẽ sử dụng thần Niệm, trong chốc lát Tiêu Như Mộng đang đắm chìm trong trạng thái tu luyện, ánh mắt liền chậm rãi mở ra.

- Thiên Lôi? Ưm... Tiêu Như Mộng mới kêu tên của Dương Thiên Lôi, đôi môi anh đào trên gương mặt đỏ bừng bị Dương Thiên Lôi trực tiếp ngăn lại. Lập tức hai người quấn lại với nhau, Dương Thiên Lôi tham lam hôn hít hút lấy mật ngọt từ cái lưỡi trắng trẻo thơm tho kia. Dương Thiên Lôi giống như một con sói đang đói khát, trong chốc lát hai cái móng vuốt kia liền cởi hết đồ biến con cừu Tiêu Như Mộng thành trần như nhộng, hắn chạm đến làn da trắng mịn trong suốt của Tiêu Như Mộng như sói chạm đến mỡ dê, cảm thụ được chỗ lồi chỗ lõm của thân thể mềm mại kinh người kia, chỉ trong chốc lát thân thể của hai người nóng bừng lên quấn thật chặc lại với nhau.

Mấy phút đồng hồ sau, Tiêu Như Mộng đã thở hổn hển, thân thể mềm mại của nàng giống như con bạch tuộc quấn lẩy người Dương Thiên Lôi thật chặc, còn móng vuốt của Dương Thiên Lôi thì sờ loạn khắp nơi, cuối cùng kìm lòng không đậu thân thể mềm mại của nàng đột nhiên kéo căng khởi động Âm Dương Niết bàn kinh!


Chỉ chốc lát sau, Long Hổ giao hợp, linh hồn kết hợp hơi thở tỏa ra phía trên đầu của hai người.

Tinh thần của Dương Thiên Lôi dung nhập vào cơ thể của hai người tuần hoàn năng lượng ở bên trong, chỉ là lần này không giống như lần trước, Dương Thiên Lôi cũng chưa hoàn toàn đắm chìm vào trong Âm Dương Niết bàn kinh huyền ảo kia, mà tách ra một phần thần niệm, thúc dục hắn mau hấp thụ tinh hoa của trời đất kia, không ngừng cùng kết hợp với linh hồn của Tiêu Như Mộng, hắn cũng không biết mình làm như vậy, không biết cuối cùng có hữu dụng gì với Tiêu Như Mộng không nữa, cho dù Lăng Hi cực kỳ khẳng định Tiêu Như Mộng có thể thuận lợi độ qua thiên kiếp nhưng mà Dương Thiên Lôi vẫn không yên lòng như cũ. Cho nên, hắn mới cùng Tiêu Như Mộng trước khi độ kiếp cùng nhau song tu một lần!

Hai canh giờ sau, hai người hoàn thành Âm Dương Niết bàn kinh một lần, hai thân thể trần trụi chậm rãi mở mắt ra.

Tinh thần cùng bản thân của Tiêu Như Mộng đã điều chỉnh trạng thái viên mãn, giờ này khắc này, cảm giác càng thêm no đủ, tinh khí lẫn thần khí đạt đến cảnh giới dung hợp hoàn toàn, có loại kích thích do bị phá thể, hơn nữa còn loáng thoáng ở bên trong, nàng cảm nhận được lần tu luyện này, cùng lần tu luyện trước có sự khác biệt rất lớn, lúc linh hồn nàng cùng linh hồn Dương Thiên Lôi kết hợp, giống như cảm nhận được tinh hoa vô tận của trời đất, mặc dù không thể nào lý giải được, nhưng mà nàng hiểu rằng nàng nhận được thêm nhiều lợi ích hơn.

- Cảm giác như thế nào? Một tay của Dương Thiên Lôi vuốt ve lên cái mông của Tiêu Như Mộng, còn một tay thì ôm lấy cái eo mảnh khảnh của Tiêu Như Mộng, ánh mắt mang theo vẻ mong đợi hỏi.

Khi Tiêu Như Mộng nói ra cảm giác khác lạ trong cơ thể của mình, khóe miệng của Dương Thiên Lôi lộ ra vẻ vui mừng giống như dự đoán trước của hắn đã đúng, lúc trước hắn có thể lĩnh ngộ sự huyền diệu ba lần thăng cấp từ Thiên Tiên cấp bảy, lên cấp tám đến cấp chín ở trên người Tiêu Như Mộng, càng chứng minh là Âm Dương Niết bàn kinh có thể khiến cho đối phương tự chính mình có cảm giác lĩnh ngộ được năng lượng tinh hoa của trời đất.

- Thiên Lôi, ta... Ta đã rời đi Thiên Mộng Phong, nếu không... Ta trở về Thiên Mộng Phong một chuyến? Trở lại Thiên Mộng Phong, ta liền độ kiếp, lên cấp Thần Đạo, khi đó, ta báo cáo với chưởng giáo chí tôn ở Thiên Mộng Phong giao chức trách đang nắm trong tay cho người khác, sau đó quay lại đây cùng ngươi tiếp tục tu luyện... được không? Tiêu Như Mộng gục ở trong ngực của Dương Thiên Lôi, hai bầu ngực tròn trịa no đủ, ép ở trên lồng ngực Dương Thiên Lôi, ánh mắt trong veo giống như thiếu nữ chưa nhiễm bụi trần, tản ra một luồng khí mềm mại khiến người ta phải yêu thương. Lần đầu tiên nàng tiến vào Bình Thanh Tĩnh Lưu Ly, nàng liền thích ở trong này. Ngăn cách thế giới kia, không cần phải có bất kì đố kỵ nào, cũng không cần lo lắng về mối quan hệ sư đồ giữa mình và Dương Thiên Lôi, không cần những lễ nghi phiền phức, nếu như không phải do nàng còn có cừu hận trong lòng, thì nàng tình nguyện ở trong này suốt đời suốt kiếp cũng không muốn đi ra ngoài.


- Như mộng, bây giờ ngươi thực hiện quá trình độ kiếp được rồi!

- Bây giờ độ kiếp ở chỗ này sao?

- Ừ! Dương Thiên Lôi khẽ gật đầu một cái, chậm rãi kể lại quá trình hắn đã trải qua mấy ngày trước, cùng với tình cảnh bây giờ nói cho Tiêu Như Mộng biết, khiến cho Tiêu Như Mộng khiếp sợ đến tột đỉnh.

- Không cần lo lắng, chỉ cần ta thăng lên cấp Thần Đạo cấp năm, chúng ta có thể trở về! Sau khi thăng lên cấp Thần Đạo, hiệu quả tu luyện của ta có thể tăng thêm mấy lần! Dương Thiên Lôi nói. Hắn tạm thời cũng không có nói đến cánh cửa cần đột phá cuối cùng cho Tiêu Như Mộng nghe, tránh cho nhiễu loạn đến tâm lí của nàng. Đợi đến khi nàng lên cấp Thần Đạo, rồi nói sau cũng không có muộn. Có thể thành công hay không thành công, Dương Thiên Lôi cũng không có thể biết chắc chắn được.

- Ừ! Ánh mắt Tiêu Như Mộng kiên định gật gật đầu.

- Ta chờ ngươi! Dương Thiên Lôi nhẹ nhàng hôn lên lông mày của Tiêu Như Mộng, thân hình ở bên người Tiêu Như Mộng chậm rãi đứng lên rồi biến mất, một mình trực tiếp xuất hiện ở không gian của Bách Lý Thiên Thiên. Chẳng qua, tinh thần của hắn cũng chưa rời đi hết, vẫn chú ý đến nhất cử nhất động của Tiêu Như Mộng.

- Gia, ngài đã đến rồi? Khi Dương Thiên Lôi phát ra một đạo thần niệm, làm Bách Lý Thiên Thiên đang ở trong trạng thái tu luyện tỉnh lại, khi Bách Lý Thiên Thiên nhìn thấy thân thể trần truồng của Dương Thiên Lôi, nhất thời lúng túng bò lổm ngổm đến trước mặt của Dương Thiên Lôi, thanh âm cung kính nói, đem cừu hận trong lòng giấu diếm không để lại chút dấu vết nào.

Nhưng mà, vào giờ khắc này, nàng ta không phải không thừa nhận, thân thể của nàng, chỉ đang nhìn đến thứ đồ chơi kia của Dương Thiên Lôi, cảm giác mình đang hưng phấn, nơi nào đó của nàng bắt đầu không thể ngừng truyền tới từng trận ngứa ngáy, hận không thể trực tiếp nhào lên người của Dương Thiên Lôi. Loại trạng thái này cực kì mâu thuẫn với suy nghĩ của mình, nàng cũng muốn khinh bỉ chính mình. Nhưng mà căn bản không đè nén được khát vọng của nội tâm. Thậm chí có lúc, trong nháy mắt khi cùng Dương Thiên Lôi đạt tới cao trào, nàng ta cũng quên mất cừu hận ở trong lòng.

Hơn nữa, sau mỗi lần "Đại chiến" trăm ngàn hiệp, tu vi của nàng cũng sẽ tiến triển cực nhanh!

Chính xác là một "Ngày" đi được ngàn dặm!


Thiên Lôi vui vẻ đáp một tiếng, đối với thành quả trong khoảng thời gian giáo dục này hắn rất hài lòng. Một tiếng "Gia" này gọi rất tự nhiên? Dĩ nhiên, hắn lại càng hài lòng hơn, chính là thân thể cô nàng này có phản ứng. Không thể không nói, Dương Thiên Lôi đối với cô nàng này mặc dù không có tình cảm gì chỉ là một công cụ để hắn phát tiết và tu luyện, nhưng mà nàng làm hắn cũng cảm thấy khá thoải mái.

Bách Lý Thiên Thiên trực tiếp quỳ gối trước người Dương Thiên Lôi, há mồm "ngậm" lấy cái vật phía dưới. Đương nhiên, nói từ "ngậm" là vẫn còn thanh thúy lắm với Bách Lý Thiên Thiên, hơn nữa nàng cũng đã tu luyện đến trình độ "Lô hỏa thuần thanh", dĩ nhiên, nói đến chữ ngậm này, muốn phát âm hai chữ này, thì phải tách ra đọc. Truyện Sắc Hiệp

- Ưm. Dương Thiên Lôi đứng một cách hiên ngang, mắt nhắm chặt lại mặt ngẩng lên trời, phát ra thanh âm trầm thấp và thoải mái.

- Gia... Ngài nằm xuống đi! Sau mấy phút đồng hồ liếm ngậm mút, thanh âm của Bách Lý Thiên Thiên rõ ràng có vẻ kích động run run lên rất nhiều, khuôn mặt kiêu ngạo ngang ngược thường ngày biến mất, bây giờ trên mặt hiện toàn màu hồng khả nghi, nhìn ra nàng cũng một mỹ nhân không gì sánh được, chính xác là một mỹ nhân hiếm thấy.

Sau khi Dương Thiên Lôi nằm xuống, Bách Lý Thiên Thiên cũng đã nhanh chóng cởi hết y phục trên người xuống, thân thể mềm mại xinh đẹp tràn đầy dụ hoặc, trần trụi hiện ra trước mặt của Dương Thiên Lôi, hai bầu ngực no đủ, tròn trịa, eo nhỏ nhắn, cũng do khi ở cùng với Dương Thiên Lôi nàng bị hắn hung hãn "Mần", nên càng ngày càng đẫy đà, cái mông xinh đẹp, không khỏi tản ra vẻ dụ hoặc kinh người.

Bách Lý Thiên Thiên dường như có vẻ không thể chờ đợi được nữa, nhưng lại không thể không tạm thời nhẫn nại cưỡi ở trên bụng của Dương Thiên Lôi, thân thể nghiêng về phía trước, khiến khoảng cách hai bầu ngực trắng như tuyết hiện ra rất gần trước mặt của Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi hài lòng đưa móng vuốt hèn mọn ra, sờ vào hai bầu ngực tròn mềm mại kia, hai trái anh đào chín mọng trên ngực bị hắn sờ nắn ở trong tay liền biến đổi, đã sớm cứng rắn, dĩ nhiên là do thân thể Bách Lý Thiên Thiên đã không thể chờ đợi được.

Từ đầu đến cuối Bách Lý Thiên Thiên cứ đung đưa cặp mông đẩy đà của mình khiến chúng không ngừng ma sát vào cái vật nóng bỏng của Dương Thiên Lôi, nàng ta hận không thể bắt đầu ngay lập tức, nhưng bản thân là nữ nô do Dương Thiên Lôi nuôi dưỡng, nên nàng ta phải có giác ngộ của nữ nô, phải cân nhắc làm những việc mà khiến Dương Thiên Lôi yêu thích.

Dưới sự xoa nắn của Dương Thiên Lôi, Bách Lý Thiên Thiên rên lên một tiếng ngây ngất, chỉ cần mỗi tiếng rên kia thôi cũng đủ khiến cho bất kỳ nam nhân nào nghe thấy cũng phải nhiệt huyết sôi trào chứ đừng nói gì tới người đích thân lâm trận, nghe tận tai nhìn tận mắt, cảm nhận sự mềm mại và xúc cảm như Dương Thiên Lôi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận